“Thịnh tổng, chủ tịch Triệu, Lâm tổng, căn cứ theo tiến hành điều tra của chúng tôi với Hoài Hưng trước đó, dựa trên cơ sở 12 tỷ đầu tư đổi lấy 27% cổ phần, yêu cầu ngài lại lấy ra 10% cổ phần làm cổ phần đánh cuộc.
"Đánh cuộc ở đây không hẳn mang ý nghĩa đánh bạc thông thường, mà nó như thỏa thuận điều chỉnh giá trị giữa xí nghiệp và nhà đầu tư, giống như ví dụ hiện tại Đàm Tông Minh đưa ra.
Nếu trong vòng nửa năm Hoài Hưng có thể tạo ra thành tích đạt tới chỉ tiêu kia, Đàm Tông Minh sẽ rót thêm 2 tỷ đầu tư mà tỷ lệ cổ phần vẫn không thay đổi, trái lại nếu không đạt được chỉ tiêu, Hoài Hưng phải đưa cho anh thêm 10% cổ phần.
Đây là một phương thức bảo vệ lợi ích của nhà đầu tư, là quy tắc thông thường trong thương nghiệp, nhà đầu tư sẽ đưa ra yêu cầu thỏa thuận trước khi chính thức ký hợp đồng, hiện tại Đàm Tông Minh đưa ra yêu cầu này đúng là đã đi thẳng vào vấn đề.
Chẳng qua 10% cổ phần có hơi nhiều.
Quả nhiên, Thịnh Hoài Tuyên do dự.
“Yêu cầu của anh Đàm, Hoài Sâm có thể hiểu, chẳng qua chúng tôi yêu cầu được cân nhắc lại.
"Đàm Tông Minh đứng dậy bắt tay với Thịnh Hoài Tuyên: “Đương nhiên, Thịnh tổng cứ suy xét cẩn thận, bất cứ lúc nào cũng có thể liên lạc với tôi.
”Thịnh Hoài Tuyên gật đầu, Triệu Đình Kiệt và Thẩm Đông Chí đều đứng dậy bắt tay chảo tạm biệt Đàm Tông Minh, cuộc đàm phán này đến đây tạm thời kết thúc trong vui vẻ.
*Lúc chạng vạng, ba người cùng Triệu Gia ăn cơm sau đó hẹn nhau đến Vân Sơn chơi golf.
Sau một tiếng quát, Thịnh Hoài Tuyên huy động gậy golf, quả bóng màu trắng bay trong không trung tạo thành một đường cong xinh đẹp, mặt mày anh cũng hòa hoãn hơn không ít.
“Đình Kiệt, cậu thấy thế nào về cuộc đàm phán hôm nay?”Triệu Đình Kiệt dùng tay sờ gậy golf, trong giọng nói mang theo chút tìm tòi nghiên cứu.
“Hoài Tuyên cậu thấy sao, trình tự đầu tư không nằm ngoài bốn bước, đàm phán tỷ lệ kim ngạch và cổ phần công ty, thương thảo và ký kết hợp đồng, nhà đầu tư cử người môi giới tiến hành thẩm tra toàn diện, thẩm tra kết thúc mới tới ký kết hợp đồng chính thức, sau đó nhà đầu tư mới có thể đưa ra yêu cầu đánh cuộc.
”“Nhưng hiện tại thì sao? Đàm Tông Minh một hơi nói hết những yêu cầu của anh ta, nếu chúng ta đồng ý, chỉ cần thẩm tra toàn diện kết thúc là có thể ký hợp đồng, cậu không cảm thấy quá nhanh sao?”Thịnh Hoài Tuyên gật đầu, anh cũng cảm thấy quá nhanh: “Đi một bước tính một bước vậy.
”Triệu Đình Kiệt gật đầu, nở nụ cười với Thịnh Hoài Tuyên.
Hai người đều không phải người sợ phiền phức.
“Triệu Đình Kiệt!”Phía sau truyền đến tiếng gọi vui vẻ của Triệu Gia, hai người quay đầu nhìn lại, là Triệu Gia và Thẩm Đông Chí đã thay quần áo đi ra.
“Sao lại nhiều mồ hôi vậy?”Thẩm Đông Chí đi đến ôm lấy Thịnh Hoài Tuyên, Thịnh Hoài Tuyên nhếch miệng cười, Triệu Đình Kiệt và Triệu Gia ở bên cạnh đều tỏ vẻ kinh ngạc.
“Hai người ở bên nhau rồi?! Hay lắm Lâm Huyền, sao lại lừa em không nói?”Giọng Triệu Gia khá hưng phấn, Thịnh Hoài Tuyên cưới vỗ tay Thẩm Đông Chí.
“Muốn tôi dạy em không?”Thẩm Đông Chí gật đầu, chơi golf là sở thích được bồi dưỡng từ nhỏ của các quý tộc, cô đổi thân phận giữa chừng nên đánh không tốt lắm.
Thịnh Hoài Tuyên nắm tay cô từ sau lưng, giọng nói trầm thấp khiến Thẩm Đông Chí có chút ngứa ngáy.
“Em thấy cuộc đàm phán hôm nay thế nào?”Thẩm Đông Chí không nói gì, nhưng trong lòng lại cảm thấy Đàm Tông Minh có vấn đề.
Đây là một loại cảm ứng giữa tội phạm lừa đảo với nhau.
.