Dương Hoa Minh trực tiếp động thủ đẩy người, khiến Dương Hoa Lâm lảo đảo vài bước về sau.
Bên cạnh, Tiền thị ôm hài tử, nhút nhát sợ sệt khuyên nhủ: “Ngươi là Tứ đệ đi? Nhị ca ngươi là thật sự có nỗi khổ, kỳ thật trong lòng hắn, nhớ nhất vẫn là người thân……”“Ngươi câm miệng!” Dương Hoa Minh chỉ vào cái mũi Tiền thị.
“Ngươi là nữ nhân dơ bẩn từ Câu Lan Viện ra tới, chuyện của Dương gia ta ngươi có thể xen mồm sao?”Tiền thị bị mắng cho đỏ bừng mặt, cúi đầu, một bộ dáng muốn khóc.
Dương Hoa Lâm vốn dĩ vẫn luôn ẩn nhẫn, thấy thế, không đành lòng!“Lão tứ ngươi là cái đồ khốn nạn, sao ngươi nói chuyện với nhị tẩu như vậy? Còn có lớn nhỏ hay không?” Dương Hoa Lâm quát hỏi.
Dương Hoa Minh cười lạnh: “Nhị tẩu? Mồ của nhị tẩu ta được chôn ở sau núi,”“Nữ nhân này, ta không quen biết, nhị ca ngươi cũng vậy, khách làng chơi liền khách làng chơi đi, còn đem một kỹ nữ già về nhà,…… Ai da!”Dương Hoa Minh còn chưa dứt lời, đã kêu lên một tiếng.
Thế nhưng bị Dương Hoa Lâm hung hăng đấm một quyền.
“Lão tứ, ngươi là tên thái giám chết bầm, ăn không được quả nho liền nói quả nho chua, dám mắng nhị tẩu ngươi, lão tử đánh chết ngươi!”Dương Hoa Lâm ném lễ vật mang lại đây sang một bên, xắn tay áo nhào tới Dương Hoa Minh.
Hai huynh đệ tức khắc vặn đánh vào cùng nhau, ngươi một quyền, ta một chân, đánh đến không chút lưu tình nào.
“Mau, chạy nhanh kéo ra!”Dương Hoa Trung cuống quít nói, nhưng Dương Vĩnh Tiến lại xắn tay áo lên gia nhập hỗn chiến.
Hai đánh một, Dương Vĩnh Tiến lại là tiểu tử tuổi trẻ lực tráng, tức khắc, Dương Hoa Lâm đã bị đánh cho kêu ngao ngao.
Trong phòng, lão Dương và các trưởng bối, ban đầu là không tính toán phản ứng.
Để cho Dương Hoa Trung bọn họ đuổi bốn người nhà Dương Hoa Lâm đi là được.
Bây giờ đánh nhau rồi, các trưởng bối liền không thể bình tĩnh.
Lão Dương lại đây can ngăn, tiểu lão Dương, Lão Tôn, Lạc Thiết Tượng, Vương Hồng Toàn cũng đều lại đây khuyên can.
Thật vất vả mới kéo được hai bên ra.
Dương Hoa Minh còn đỡ, Dương Hoa Lâm thì không tốt, một khuôn mặt sưng thành đầu lợn.
Bên cạnh, Tiền thị nhìn thấy bộ dáng này của Dương Hoa Lâm, liền nhét đứa trẻ trong lòng ngực vào trong tay Dương Vĩnh Bách.
“Ôm đệ đệ cho ta, ta thế cha con xuất đầu!”Tiền thị cúi người, nắm một cục đá trên mặt đất lên, nghiến răng nghiến lợi ném tới Dương Hoa Minh.
Lập tức liền đập trúng mũi Dương Hoa Minh, máu mũi chảy ra, nhiễm đỏ trước ngực của Dương Hoa Minh.
“Kỹ nữ trời đánh kia, dám đánh nam nhân của ta? Lão nương đua cùng ngươi!”Lưu thị thích nhất xem náo nhiệt nhảy dựng lên, chống tay bên hông, hóa thân thành một con trâu mẹ điên cuồng nhào tới Tiền thị.
Một đầu đánh vào trên bụng Tiền thị, trực tiếp đâm Tiền thị liên tiếp lui về sau vài bước, cuối cùng bị đỉnh ở trên tường sau người.
Tiền thị vươn đôi tay, bắt lấy đầu tóc Lưu thị, dùng sức xé rách.
Đôi tay Lưu thị ôm lấy eo Tiền thị, nâng một chân lên mãnh liệt va chạm mông Tiền thị.
Hai nữ nhân kéo tóc, đâm đánh, cắn xé, va chạm, lật qua, lật lại trên mặt đất.
.