Lạc Phong Đường bưng phần của hai người trở về phòng.
Vợ chồng son mặt đối mặt ăn.
Dương Nhược Tình uống lên một ngụm nhỏ cháo, âm thầm vừa lòng với hương vị.
“Ngươi tính toán bao lâu nữa sẽ nhích người đi kinh thành?” Nàng hỏi.
Lạc Phong Đường đang ở kia vội vàng lột trứng luộc cho nàng, nghe vậy, nói trong khi vẫn cúi đầu: “Ta bao giờ đi kinh thành, sẽ do tức phụ an bài nha.
”“Ngươi lần trước không phải đã nói, qua ngày nóng, sẽ lại đi kinh thành một chuyến sao? Ta tự nhiên muốn đi cùng ngươi!” Hắn nói.
“Chỉ là, ngươi hiện tại có thai, ta lo lắng ngươi không chịu nổi lặn lội đường xa……” Hắn lại nói.
Dương Nhược Tình cong cong môi.
Ở kinh thành, nàng đã thu mua Hương Ngọc Lâu.
Lúc ấy nhận được thư nhà, bảo nhanh chóng trở về để chịu tang, nên đi rất vội vàng.
Lại thêm lúc đó, Hoa tỷ cùng Vân Nương các nàng mới từ trong một lần lao ngục tai ương tránh thoát ra được.
Cho nên lúc đó, Dương Nhược Tình liền chỉ để lại một bản vẽ trang hoàng thanh lâu cho Hoa tỷ.
Bảo các nàng trước ngầm trang hoàng lại bên trong thanh lâu, về phần khai trương, chờ hết ngày nóng nàng sẽ lại trở về xử lý.
Dương Nhược Tình nói:“Tháng trước ta nhận được tin của Vân Nương, thanh lâu đã trang hoàng gần xong, hỏi ta bước tiếp theo cần làm gì.
”“Lúc đó khuê nữ của ngươi mới hai tháng, ta lo lắng đường dài xóc nảy có tổn hại cho nàng, cho nên liền không hồi âm.
”“Hiện giờ, đã hơn ba tháng, chỉ cần xe ngựa trên đường không chạy quá gấp, ta hoàn toàn có thể thượng kinh.
” Nàng nói.
Lạc Phong Đường để quả trứng gà đã lột vỏ tới trên cái đĩa trước mặt nàng.
“Tới, trước ăn trứng gà đi, có thể thượng kinh hay không, chúng ta ai nói cũng không tính, đợi lát nữa đi hỏi Phúc bá một chút, nghe ý kiến của hắn!” Hắn nói.
……Cuối cùng, sau khi được Phúc bá đồng ý, lại thành công thuyết phục được trưởng bối hai bên, vợ chồng son quyết định cùng đi kinh thành.
“Lần này ta sẽ không cùng các con đi kinh thành, đội hộ vệ của ta, các con hãy mang theo đi, ven đường sẽ bảo hộ cho sự an toàn của các con.
”Thác Bạt Nhàn tìm Lạc Phong Đường cùng Dương Nhược Tình, nói.
Lạc Phong Đường nói: “Không được, chúng con không ở bên cạnh nương, đội hộ vệ kia liền càng cần phải lưu lại bảo hộ nương, nói gì cũng không thể mang đi!”Thác Bạt Nhàn nóng nảy, lại nhìn Dương Nhược Tình:“Tình Nhi hiện giờ đang có mang, hết thảy chỉ dựa vào một mình con, chúng ta ở nhà, sao có thể yên tâm được?” Thác Bạt Nhàn hỏi.
Bên cạnh, Dương Hoa Trung, Lạc Thiết Tượng, còn có Tôn thị cũng đều sôi nổi gật đầu.
Dương Hoa Trung nói: “Dù sao đã thu hoạch xong vụ thu, Lạc đại ca, không bằng hai chúng ta cũng cùng hộ tống bọn nhỏ vào kinh thành, chúng ta cũng đi đến địa phương lớn mở rộng tầm mắt, như thế nào?”Lạc Thiết Tượng chụp đùi nói: “Được, kia chính là dưới chân thiên tử, ta cũng đi xem!”Dương Nhược Tình nghe được lời này, vội vàng lắc đầu.
“Cha và đại bá đi, trong nhà đều là phụ nhân hài tử, không được, không được!” Nàng nói.
“Tứ thúc, ngũ thúc, đại đường ca của con tất cả đều ở nhà, không sao cả!” Dương Hoa Trung nói.
Tôn thị cũng chạy nhanh hát đệm: “Đúng vậy, chúng ta đều ở chung một thôn, ngẩng đầu không thấy cúi đầu thấy, tất cả mọi người có thể chiếu ứng lẫn nhau không cần lo lắng.
”.