Tôn thị trầm mặc đưa xong đồ ăn, trầm mặc rời đi.
Khi Tôn thị đến đây đưa cơm có dắt theo Tiểu An.
Tiểu An chơi ở hậu viện trong nhà Bào Tố Vân.
Tôn thị đi qua đón.
Dương Hoa Châu đã sớm phó thác sự tình tửu lầu ở Lệ Thành cho Lý Đại Nhĩ xử lý.
Chính mình trở về thôn phụ trách việc của Đội Ngũ Vận Chuyển.
Bào Tố Vân đang nấu bánh trôi.
Bánh trôi vừa ra nồi, Bào Tố Vân liền dùng đũa chọc cho ba hài tử mỗi đứa một cái, làm cho bọn họ cầm đến một bên ăn.
“Tam tẩu, tẩu cũng ăn một cái đi, mới ra nồi, ăn rất ngon.
”Bào Tố Vân cầm một cái bánh trôi lại đây cho Tôn thị, lúc này, ngoài phòng truyền đến tiếng bước chân.
Ngay sau đó, một tia thân ảnh cao lớn khom người vào phòng bếp, phòng bếp nho nhỏ, bởi vì có người tới đột nhiên trở nên chật hơn.
“Lão ngũ, huynh trở về vừa lúc, bánh trôi vừa ra khỏi nồi, ăn một cái nhé?” Bào Tố Vân đi đến đón, mỉm cười cầm công cụ trong tay Dương Hoa Châu đặt sang một bên.
Đầu tiên, Dương Hoa Châu chào hỏi cùng Tôn thị, sau đó mới nói với Bào Tố Vân: “Ta không vội ăn, uống miếng trà trước đã.
”“Được, vậy huynh ngồi nghỉ đi, ta đi rót trà cho huynh.
”Rất nhanh, Bào Tố Vân liền bưng trà tiến vào, Dương Hoa Châu uống một ngụm trà xong liền bắt đầu nói chuyện.
“Hôm nay ở Dư Gia thôn làm việc, ta nghe được một chuyện, không biết có thể tin được hay không!” Hắn nói.
“Chuyện gì?” Bào Tố Vân hỏi.
Dương Hoa Châu nhìn cửa phòng, sau đó đè thấp âm thanh nói: “Chuyện của Vượng Phúc, sợ là có quan hệ cùng Lan nha đầu!”“A?”Bào Tố Vân và Tôn thị đều kinh ngạc, hai phụ nhân đưa mắt nhìn nhau.
Sau đó, Tôn thị nói với Tiểu An: “Tiểu An, mang theo đệ đệ muội muội đi đến trong phòng ăn bánh trôi đi, ngoan.
”Đợi cho Tiểu An mang theo Đại Bảo và Miên đi đến nhà chính, Dương Hoa Châu nói: “Vết thương trên vai Vượng Phúc, có người nói là do Lan nha đầu chọc!”“Sao có thể?” Bào Tố Vân trực tiếp phủ định.
Bên cạnh, Tôn thị cũng là vẻ mặt hồ nghi, nhưng Tôn thị vẫn truy vấn Dương Hoa Châu: “Lão ngũ, ngươi còn nghe được cái gì, nói tiếp đi!”Dương Hoa Châu gật gật đầu, nói tiếp: “Ta cũng không tin, nhưng hôm nay làm việc trong một nhà ở Dư Gia thôn, trong lúc vô ý nghe được bọn họ hàn huyên vài câu.
”“Vượng Phúc có một đường đệ ở Dư Gia thôn, nghe nói tin tức chính là từ chỗ đường đệ kia thọc ra.
”“Tám chín phần, không thoát được can hệ với chuyện nam nữ!” Dương Hoa Châu nói.
Tôn thị và Bào Tố Vân hai mặt nhìn nhau, đều vẻ mặt ngưng trọng.
“Chẳng lẽ, Thiên Cách Tùng không ở nhà, Vượng Phúc liền nổi lên tâm tư với Lan nha đầu?” Tôn thị hỏi.
Dương Hoa Châu không hé răng, nhưng biểu tình nghiêm túc hiển nhiên chứng minh hắn cũng suy đoán như vậy.
Tôn thị lẩm bẩm nói: “Đây cũng không phải là một chuyện nhỏ!”Là một người đã từng có bóng ma tâm lý trên việc này, sắc mặt Bào Tố Vân trực tiếp trắng bệch.
“Lan nha đầu tuy rằng không khiến mọi người thích, nhưng rốt cuộc cũng là một nữ nhân.
”Bào Tố Vân nói.
“Nếu thật là Vượng Phúc quấn lên nàng, chúng ta là trưởng bối, cũng không thể khoanh tay đứng nhìn như vậy!”“Một nữ hài tử, không nương không cha, một mình ở trong một tòa nhà.
”“Bị một ít lão nam nhân không an phận quấy rầy, trời ạ, lão ngũ, chuyện này chúng ta phải quan tâm!” Bào Tố Vân nói.
.