Dương Nhược Tình cũng cười.
“Ta nói, nương ta lúc đó sợ là đã nhìn trúng chàng, muốn chàng làm con rể mới cố ý tác hợp chúng ta như vậy.
”“Thân là đương sự, chàng không có cảm tưởng gì muốn nói sao?” Nàng hỏi tiếp.
Lạc Phong Đường lúc này đã bắt đầu lau chân cho nàng, nghe vậy, dừng lại.
Hắn nâng một đôi mắt tự hào lên, suy nghĩ một lúc, nói: “Ừ, nhạc mẫu của ta …… Ánh mắt không kém!”“Nha, còn học được tự sướng nha?”Dương Nhược Tình giận cười một tiếng, nắm đôi bàn tay trắng như phấn lại, nhẹ nhàng đấm Lạc Phong Đường một chút.
Lạc Phong Đường phát ra một tiếng cười sang sảng, “Không náo loạn, nước sắp lạnh, ta lau cho nàng sau đó nàng đi ngủ một hồi đi.
”Hắn nhanh nhẹn lau hai chân cho nàng, sau đó chặn ngang bế nàng lên, trực tiếp ôm về phía giường.
“Ta có nặng không?” Hai tay nàng ôm lấy cổ hắn, hỏi.
Lạc Phong Đường nói: “So với trước kia nặng hơn một chút, Nhưng, nàng thoạt nhìn lại gầy đi.
”Dương Nhược Tình nhếch miệng cười, cúi đầu nhìn cái bụng đã có chút nổi lên của chính mình.
“Đứa nhỏ này rất tham ăn, đồ ta ăn vào, hơn phân nửa đều bị hắn đoạt mất.
” Nàng nói.
Lạc Phong Đường cũng cười, cười đến vẻ mặt chờ mong.
“Chờ hắn ra đời thì tốt rồi, đến lúc đó ta sẽ đi mua bánh bao thịt cho hai mẫu tử ăn!” Hắn nói.
Dương Nhược Tình mắt trợn trắng.
Mỹ sự trên đời này có cả trăm triệu ngàn, người này lại chỉ nhận chuẩn bánh bao thịt, ai!Nhưng ——Trong bụng lại có thứ gì đó nhẹ nhàng nhúc nhích.
“Nha, con của chàng vừa rồi động đậy!” Dương Nhược Tình phát ra một tiếng kinh hô, hưng phấn đến mở to mắt.
“Đúng không? Mau, cho ta cảm thụ với.
”Lạc Phong Đường cũng vẻ mặt mới lạ, vội vàng đặt nàng nằm ổn ở trên giường, cúi người xuống, dán bàn tay to nhẹ nhàng ở trên cái bụng đã phồng lên của nàng.
“Sao không có động tĩnh gì vậy?” Đợi một hồi lâu, Lạc Phong Đường không nhịn được hỏi.
Dương Nhược Tình cũng có chút kinh ngạc.
“Lúc trước rõ ràng có động một chút, sao bây giờ lại bất động vậy?” Nàng nói thầm.
Lạc Phong Đường nói: “Khuê nữ của ta sợ là chỉ lật người, lại ngủ rồi đi?”Dương Nhược Tình gật gật đầu: “Có khả năng.
”Nhưng, vẫn là thật sự kích động.
Lần đầu tiên có thai, năm tháng đầu, hài tử ở bên trong vẫn luôn không có dị động gì.
Hôm nay là lần đầu tiên hài tử động.
Tuy rằng động tĩnh không phải rất lớn, tựa như nhẹ nhàng bắn cánh tay một chút.
Nhưng cũng là lần đầu tiên trong hai đời làm người, Dương Nhược Tình hỗ động cùng con của mình.
Loại cảm giác này quá kỳ diệu.
Ngủ một giấc ngon lành, đến khi tỉnh lại, thần thanh khí sảng.
“Tình Nhi, tỉnh rồi sao?”Bên ngoài màn truyền đến âm thanh Lạc Phong Đường, ngay sau đó là tiếng vang của quyển sách đặt ở trên bàn.
“Ừ, đã tỉnh!” Dương Nhược Tình duỗi người, vừa mới ngồi dậy, màn liền được vén lên.
Lạc Phong Đường đứng bên cạnh giường, ở phía sau hắn, ánh chiều tà từ cửa sổ chiếu tiến vào.
Chạng vạng như vậy, nàng đột nhiên cảm giác đẹp không nói lên lời.
Rửa mặt xong, sửa sang lại tóc một phen, Tiêu Nhã Tuyết liền lại đây.
“Tình Nhi Tình Nhi, ta tìm được một cửa hàng lẩu cay, xiên thịt ở đó vừa cay vừa thơm, khoai tây nướng rất mềm……”Tiêu Nhã Tuyết còn chưa có vào nhà, âm thanh đã truyền tiến vào.
.