Xấu Nữ Làm Ruộng Nam Nhân Trong Núi Sủng Thê Vô Độ Cẩm Tú Nông Nữ Làm Ruộng Vội


Hai người về đến nhà, trong phòng bếp, Tôn thị đã vo gạo cho vào nồi.

Bên cạnh bệ bếp, hai cân thịt ba chỉ cũng đã rửa sạch và cắt ra.

Mỡ, nạc, phân ra hai bát riêng biệt để trong hai chén lớn.

“Tình Nhi, chúng ta buổi trưa nấu món gì? Con phân công đi.

”Nhìn thấy hai người bọn họ bước vào, Tôn thị từ cửa bếp lò thò đầu ra tới cười tủm tỉm hỏi.

Dương Nhược Tình nhìn vào nguyên liệu nấu ăn, cười nói: “Lấy một ít thịt nạc, cùng măng tây, khoai tây, và đậu phụ khô hương cay xào chung với nhau.

”“Phần thịt mỡ và thịt nạc còn lại làm món thịt kho tàu.

”“Đầu cá mè hoa và đậu phụ nấu chung với nhau thành món canh tàu hủ đầu cá.

”“Dư lại thân cá và đuôi cá, băm nhỏ, thêm ớt khô làm thành chả cá ớt.

”“Rau hẹ rửa sạch, đợi lát nữa lấy hai quả trứng gà, nấu chén rau hẹ xào trứng.

”“Cải trắng xào, đậu phụ khô nước mật trộn chung với rau.

”Tôn thị một bên nghe một bên nhớ, “Được, như vậy tổng cộng có chín món ăn!”“Chín món ăn trong khi chúng ta nhiều người như vậy hẳn là đủ.

” Dương Nhược Tình nói.

Tôn thị lại nói: “Hôm nay mua ruộng là hỉ sự, Tình Nhi con lại nghĩ thêm một món ăn đi, ta làm mười món, để đạt được ‘thập toàn thập mỹ’!”Dương Nhược Tình cảm thấy Tôn thị nói có lý.

Suy nghĩ một chút, nàng búng tay một cái, “Lần trước còn dư lại nửa con thỏ khô, chúng ta dứt khoát làm một nồi thỏ cay đi, để nhắm rượu rất phù hợp!”“Được, được!”Hai mẹ con thảo luận xong, bắt đầu bận việc lên.


Dương Nhược Tình vừa quay đầu, phát hiện Lạc Phong Đường vẫn còn đứng trong phòng bếp.

“Đường Nha Tử, bây giờ sắp nấu đồ ăn, trong phòng bếp sẽ rất mùi.

Ngươi vẫn nên đi vào phòng ngồi uống trà đi?” Dương Nhược Tình nói.

Tôn thị cũng lại đây khuyên: “Đúng vậy, đi hơn phân nửa ngày rồi, cháu cũng chưa nghỉ ngơi một chút nào.

”Lạc Phong Đường lại lắc lắc đầu: “Cháu không mệt, cháu muốn giúp tam thẩm cùng Tình Nhi nhồi củi vào bếp, cũng coi như nghỉ tạm.

”Tôn thị kinh ngạc, “Vậy không được, cháu là một nam nha tử sao có thể làm việc ở phòng bếp đâu? Huống chi hôm nay cháu là tới làm khách!”“Không có việc gì tam thẩm, cháu ở nhà cũng thường xuyên giúp đại bá nhồi củi.

”Lạc Phong Đường nói, xoay người ngồi xuống bên cửa bếp lò.

Vẻ mặt Tôn thị khó xử, ánh mắt xin giúp đỡ quay về phía Dương Nhược Tình.

Dương Nhược Tình biết Tôn thị muốn mình khuyên ngăn Đường Nha Tử.

Dương Nhược Tình lại cong môi cười, nhìn Lạc Phong Đường ở bên cửa bếp lò, quay đầu nói với Tôn thị: “nương, nương cứ tùy hắn đi thôi, lần trước Dư đại bá bọn họ tới ăn cơm, củi cũng là do hắn nhồi!”“Cái gì?”Tôn thị cả kinh muốn rớt cằm xuống đất.

Lạc Phong Đường lại nhếch miệng cười một cái, đứng lên nói: “Cháu đi trong viện xách cột bó củi tới.

”Thừa dịp Lạc Phong Đường đi ra bên ngoài xách tùng mao, Tôn thị thở dài nói với Dương Nhược Tình: “Đường Nha Tử này thật cần mẫn, chăm chỉ, thiệt khiến người ta đau lòng……”Dương Nhược Tình gật gật đầu: “Vâng, hắn xác thật không lười.

”Tôn thị lại nói: “Ở thôn Trường Bình ta, nam hài tử có thể giống Đường Nha Tử cần mẫn như vậy, còn có thể khom được lưng, sợ rằng cũng chỉ có một mình hắn!”Dương Nhược Tình cười một cái, ý tứ Tôn thị nàng đã hiểu.

Nam nhân cần mẫn không ít, kiếm ăn trong đất, ngươi lười biếng sau này sẽ phải đói bụng.


Nhưng có thể cong lưng, xác thật ít ỏi.

Nam tôn nữ ti, khách nhân tới nhà, nam nhân đều là phụ trách tiếp khách.

Việc nặng, việc dơ ở phòng bếp này đều do nữ nhân làm, nam nhân chỉ ngẫu nhiên bớt thời giờ đi gánh nước về nhà đã xem như không tồi rồi!Nhồi củi? Làm cá?Cơ bản là không có khả năng.

Hơn nữa theo Dương Nhược Tình biết, lão Dương cùng Dương Hoa Minh bọn họ, đều do Đàm thị cùng Lưu thị hầu hạ rửa chân.

“Ai, Đường Nha Tử hắn không cong lưng cũng không được đi, nhà bọn họ chỉ có hắn cùng đại bá, công việc của nữ nhân cũng phải tự làm đúng không?”Dương Nhược Tình ngược lại lại nói.

Cái gì mà ‘nam tôn nữ ti’, nói xong lời cuối cùng còn không phải do tình thế bức bách sao.

Tương lai, nếu sau khi Đường Nha Tử cưới tức phụ, hắn vẫn còn có thể bảo trì tác phong như vậy, thì nàng mới thật bội phục hắn!Tôn thị lại không ủng hộ Dương Nhược Tình nói.

“Con tuổi còn nhỏ, có một số việc nhìn không chuẩn.

” Tôn thị nói.

“Ta thấy Đường Nha Tử, là thật tình không kém, tương lai nữ nha tử nào gả cho hắn, chắc chắn sẽ hưởng phúc ~”Dương Nhược Tình nghe Tôn thị nói, không biết vì sao, gương mặt tự nhiên nóng lên.

Nàng cúi đầu cắt rau, không có tiếp lời.

Tôn thị khi nói lời này, cũng lưu ý sắc mặt của Dương Nhược Tình.

Phát hiện sau tai khuê nữ hơi hơi đỏ một chút, phụ nhân trong lòng vụng trộm vui mừng.

Tâm tư của Đường Nha Tử đối với khuê nữ, phụ nhân xem đến rõ ràng.


Còn khuê nữ đối với Đường Nha Tử, sợ là cũng tám, chín phần mười.

Trong lòng bà càng thêm vui, tính toán chờ xong việc mua ruộng này, sẽ lén lút bàn bạc với Lạc Thiết Tượng.

Lạc Phong Đường xách theo bó tùng mao trở về phòng bếp.

Đề tài của hai mẹ con tạm thời đình chỉ, mọi người chia nhau công việc để làm.

Lạc Phong Đường một người nhét củi cho hai bếp lò, Tôn thị làm trợ thủ, xắt rau cùng rót nước sôi.

Dương Nhược Tình chưởng muỗng, đứng ở sau bệ bếp múa may cái muôi.

Phòng bếp vang lên tiếng nồi, chén, gáo, bồn, hòa tấu tạo ra một khúc nhạc dễ nghe động lòng người……Bàn ăn vẫn đặt ở trong phòng Dương Hoa Trung.

Ngồi xuống có lí chính thôn Trường Bình, người bán ruộng Lý Quải Tử, người môi giới Dư Đại Thúc, người định ra khế ước Dương Hoa An.

Lão Dương, Dương Hoa Trung, Lạc Thiết Tượng, thúc Đại Ngưu , còn có Lạc Phong Đường.

Chín người, ngồi bốn phía.

Chiếu theo quy củ vùng này, bàn bát tiên cần ngồi theo số chẵn.

Chín người ngồi tứ phương, chính là rùa đen vương bát ghế.

Nếu chỉ đơn giản là gia đình liên hoan, Dương Nhược Tình hoặc Tôn thị ai ngồi thêm vào cũng liền hoàn mỹ.

Nhưng đây lại là chính thức ký kết khế ước, lí chính cũng ở đây, nữ quyến, đặc biệt là nữ oa oa không thể thượng bàn.

Dương Nhược Tình đang muốn đề nghị với Tôn thị để Đại An tới ngồi.

Bên kia, lão Dương đã giành nói: “vợ lão tam, ngươi đi gọi Vĩnh Tiên tới, hắn là người đọc sách, tương lai sẽ khảo công danh làm đại quan, hắn tới ngồi càng thêm đại cát đại lợi!”Lão Dương đã nói như vậy, Tôn thị cùng Dương Nhược Tình cũng không dễ nói thêm gì.

Tôn thị cười gật gật đầu: “Vâng, con đi gọi.


”“Nương, nương bưng thức ăn lên bàn đi, để con đi gọi đại đường ca lại đây.

”Khi đi ra khỏi phòng Dương Nhược Tình nói với Tôn thị.

Tôn thị nói: “vậy được rồi, con đi nhanh về nhanh, nhất định phải mời được đại đường ca của con nhé.

”“Vâng!”Dương Nhược Tình xoay người nhanh như chớp chạy tới tiền viện.

Tính cả nhà mình đang ở hậu viện này thì tòa nhà Dương gia có hai cửa.

Đại phòng cùng nhị phòng nằm ở phía trước, căn nhà ngói đen, tường đầu ngựa, điển hình của kiến trúc Huy Châu.

Dương Nhược Tình rất ít khi đi tới nhà trước, lần này lại đây gọi đại đường ca, nàng nhân cơ hội quan sát kỹ căn phòng phía trước của Dương gia này.

Nhà chính rất dài, nhìn ra cũng đến gần chục thước, rộng sáu thước.

Liếc mắt một cái liền thấy một cái giếng trời rộng bốn mét vuông ở giữa.

Cái gọi là giếng trời là một cái lỗ rộng bốn mét vuông được cố tình để lại khi làm mái nhà.

Ở trên mặt đất bên dưới giếng trời có đào một chiếc ao rộng bốn mét vuông.

Xây các phiến đá xanh và để lại một kênh dẫn nước ra bên ngoài ngôi nhà.

Nhờ đó, ánh sáng có thể được sử dụng giúp căn phòng trở nên sáng sủa và thông thoáng.

Ngày mưa, không cần đi ra ngoài giặt đồ, đồ lót và đồ ăn có thể xử lý ở dưới giếng trời này.

Giếng trời cũng chia nhà chính thành hai đoạn.

.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận