Xấu Nữ Làm Ruộng Nam Nhân Trong Núi Sủng Thê Vô Độ Cẩm Tú Nông Nữ Làm Ruộng Vội


Dương Hoa Trung nghe những lời này của Đại An, hàng lông mày nhăn ở bên nhau, trầm mặc.

Dương Nhược Tình cũng im lặng.

Nước trà cũng không phải đồ vật quý báu gì.

Một bữa tiệc rượu như vậy, không ngừng nấu cơm xào rau.

Nước ấm trong ấm sành một lát đã sôi trào, vại trà cũng không đủ đựng.

Tiền viện chỉ có hai bàn khách khứa, một đám người dù cho có vừa mới từ sa mạc Sahara ra tới, cũng không uống được nhiều nước trà như vậy!Hiển nhiên, Đàm thị nhưng không muốn cho, mới đuổi Đại An như vậy!Mà mẫu thân Tôn thị, chắc chắn là đã bị Đàm thị sai khiến đến mức chân không chạm đất.

Liền thời gian đi nhà xí cũng không có!Dương Nhược Tình có hơi chút bực bội.

Nhưng nhìn thấy sắc mặt áy náy của Dương Hoa Trung, nàng áp xuống ngọn lửa trong lòng.

Nàng cười nói với Dương Hoa Trung: “Cha, không có việc gì, để con đi phòng bếp đun nước ấm, một lát sẽ xong!”Khi hai người nói chuyện, Lạc Phong Đường cũng bước vào phòng.

Hắn lại đây chào Dương Hoa Trung.

“Đường Nha Tử, ngươi nói chuyện với cha ta một lúc nhé, ta đi đun nước ấm.

”Nàng nói với Lạc Phong Đường.

“Được!”Lạc Phong Đường gật gật đầu, xoa đầu Tiểu An, sau đó đi đến bên mép giường cùng Dương Hoa Trung nói chuyện.

Dương Nhược Tình xoay người đi tới phòng bếp, đổ nước vào, lại bỏ tùng mao vào trong miệng bếp.

Đại An tiến vào theo.

“Tỷ, để đệ nhồi củi cho, nhưng đệ không rót nước được……”Đại An như là một hài tử vừa làm sai chuyện, nhẹ giọng nói.


Dương Nhược Tình nhìn Đại An, cười sủng nịch.

“Đệ đệ ngốc, không trách đệ.

Đệ còn nhỏ, nước nóng như vậy đệ không đổ được!”Nàng mỉm cười nói.

Đại An mới tám tuổi, vóc người cao hơn cái nồi này nửa cái đầu.

Muốn hắn từ trên bệ bếp nhấc ấm sành đầy nước sôi lên, sau đó lại đổ vào vại trà để giữ ấm, đừng nói là hắn, dù cho là bản thân nàng, cũng cảm thấy có hơi chút khó khăn.

“Đại An, phía trước đã khai tiệc rượu rồi, sao gia gia cũng không có tới kêu cha qua ngồi vậy?”Dương Nhược Tình lại hỏi.

Đây mới là việc mà nàng chú ý nhất.

Chiếu theo quy củ, Đại An, Tiểu An là đời cháu, lại là tiểu hài tử, nên không có tư cách ngồi tiệc rượu như vậy.

Thường là sau khi bàn tiệc ăn xong và khách đã tản đi.

Phần cơm thừa canh cặn dư lại sẽ được đun nóng một lần nữa, sau đó Đàm thị sẽ dẫn theo nhóm tức phụ, cháu gái, tôn tử ở trong bếp ăn.

Nhưng ——Dương Hoa Trung lại có tư cách ăn tiệc rượu chính.

Hiện tại phía trước đang ăn đến hứng khởi, nhưng ông lại vẫn còn ngồi trên giường đến miếng trà nóng cũng không có mà uống?Dương Nhược Tình liền khó chịu!Nghe Dương Nhược Tình hỏi, Đại An nhíu mày.

“Đệ cũng không hiểu được có chuyện gì, ngày hôm nay, gia cũng chưa có qua đây……”Dương Nhược Tình lại hỏi: “Vậy đại bá, tứ thúc cùng đường ca bọn họ, có ai tới không?”Ngũ thúc hôm nay là vai chính, chắc chắn sẽ không thoát ra được, không cần phải hỏi.

Đại An lại nghiêm túc nghĩ nghĩ, vẫn lắc đầu.

Dương Nhược Tình híp híp mắt.

Nhóm người Dương gia này rốt cuộc là vội đến quên mất, hay là cố tình quên?Trong lúc nàng suy đoán như vậy, ấm sành đã sôi trào.

Dương Nhược Tình nhận vại trà mà Đại An ôm tới, đổ nước nóng mới đun vào.


Khi xách đến trong phòng, Lạc Phong Đường vẫn đang bồi Dương Hoa Trung nói chuyện.

Nhìn thấy nàng xách theo nước ấm tiến vào, Lạc Phong Đường vội vàng đứng dậy đón, tiếp nhận ấm nước trong tay nàng, đặt ở bên trên chiếc bàn đằng kia.

“Tình Nhi, ta mới vừa cùng tam thúc thảo luận, tam thúc đã thế ngươi gật đầu.

”Lạc Phong Đường cười tủm tỉm nói.

Dương Nhược Tình kinh ngạc, nhìn Dương Hoa Trung trên giường cũng đang cười.

“Ngươi cùng cha ta ở sau lưng đã thảo luận chuyện gì? Mau nói cho ta nghe một chút.

” Dương Nhược Tình cười nói.

Dương Hoa Trung nói: “Lạc đại bá mấy ngày tới cũng muốn mua ruộng, muốn nhờ con đi qua hỗ trợ nấu một bữa cơm trưa chiêu đãi Dư đại bá cùng lí chính bọn họ, cha đã thế con gật đầu.

”Dương Nhược Tình vừa nghe, mắt sáng rực lên.

“Mua ruộng là chuyện tốt, Đường Nha Tử, ngươi cùng đại bá ngươi nhìn trúng mảnh ruộng nào? Mấy đẳng? Bao nhiêu tiền?”“Hai mẫu tam đẳng, hai lượng bạc một mẫu, tổng cộng bốn lượng.

” Lạc Phong Đường nói.

“Cũng ở phía nam của thôn, tới gần Lý gia thôn, cách mảnh ruộng mà nhà ngươi mới mua mấy ngày trước cũng không xa lắm!”“Ai A, vậy hóa ra lại tốt, sau này chúng ta đi làm việc đều có bạn!”Dương Nhược Tình vỗ tay nói.

Lạc Phong Đường gãi gãi đầu, cười hắc hắc.

Bên kia, Đại An đã đổ hai chén trà nóng cho Dương Nhược Tình cùng Lạc Phong Đường.

Lạc Phong Đường bưng chén của mình cho Dương Hoa Trung: “Tam thúc, thúc uống trước đi!”Dương Hoa Trung xua tay: “Ta vừa dậy đã ngồi ở chỗ này, cũng không có làm gì, không khát, không khát, cháu uống đi.


”Bên này, Dương Nhược Tình đã uống vào mấy ngụm trà nóng, cảm giác cổ họng đã thoải mái hơn nhiều.

Nàng hỏi tiếp Lạc Phong Đường: “Hôm nào ký khế ước?”“Cuối tháng này, ngày 28.

”“Vậy còn có hơn mười ngày, đến lúc đó ta bồi ngươi đi chợ ngói mua đồ ăn.

”“Được!”……Dương gia tiền viện, trong nhà chính.

Lấy giếng trời ở giữa làm đường ranh giới, ở mỗi sảnh trước và sau đều có đặt một bàn Bát tiên.

Phía trước bàn bát tiên, các nam nhân đang ăn uống linh đình, tiệc rượu tiến hành được một nửa.

Lão Dương, lí chính thôn Trường Bình, lão Vương đầu, lão Trần đầu.

Huynh trưởng nhà mẹ đẻ Bào Tố Vân, Lạc Thiết Tượng, Dương Hoa An, Dương Hoa Minh, Dương Hoa Châu, Dương Vĩnh Tiên.

Mười người, đúng lúc gom đủ một bàn.

Lí chính ngồi thủ vị, huynh trưởng Bào Tố Vân ngồi cạnh lí chính.

Tại bàn ở nửa sau phòng chính, phụ nhân nữ quyến cũng ngồi đông đủ.

Bao gồm Chu thím bà mối của Dương gia bên này, Lạc đại nương bà mối của Bào gia bên kia, tẩu tử của Bào Tố Vân, con dâu cả của Chu thím, bà nương của lí chính.

Dương Hoa Mai, cùng với bên cạnh Dương Hoa Mai, Bào Tố Vân đang ôm Đại Bảo.

Còn dư lại hai chỗ trống, cũng được nữ quyến của thân thích trong thôn ngồi xuống.

……Dương gia hậu viện phòng bếp.

Mùi khói dầu bốc lên nghi ngút, Kim thị canh phía dưới hai bếp.

Tôn thị chưởng muỗng, để rau xào lên khay bên cạnh, lại được nhị tiểu tử Dương Vĩnh Tiến đưa đi tiền viện nhà chính.

Đàm thị gác chân nhỏ đứng ở một bên sai khiến.

“Vợ lão tam, sau khi nấu xong hai món cuối cùng này, ngươi thuận tay đưa đi tiền viện.


Nhị tiểu tử thượng nhà xí còn chưa có trở về!”“Ai, được rồi!”Tôn thị lưu loát đem đồ ăn đổ vào chén, bưng khay lên muốn đi, lại bị Đàm thị gọi lại.

“Tháo cái tạp dề trên hông ngươi xuống, dơ gần chết, các khách nhân nhìn thấy còn muốn ăn uống gì nữa?”Đàm thị tức giận nói.

Tôn thị đỏ mặt, gật đầu liên tục: “Nương nói phải, là tức phụ suy xét thiếu chu toàn.

”Tôn thị đem tạp dề tháo xuống, sau đó mới bưng lên khay đưa đồ ăn đi tiền viện.

Đàm thị hướng bóng dáng Tôn thị bĩu môi, lẩm bẩm: “Lỗ mãng hấp tấp, không ra cái hình dáng gì!”Tôn thị cũng không có nghe được Đàm thị lẩm bẩm, phụ nhân bưng khay, nện bước nhẹ nhàng.

Hôm nay các món đồ ăn này đều là do chính mình xào ra tới, các khách nhân ăn vừa lòng, nàng cũng vui.

Đặc biệt là nghĩ đến nam nhân của mình, chân cũng sắp khỏi, lúc này chắc là cũng đang ngồi bên cạnh bàn tiếp khách.

Nam nhân ở trong phòng đã buồn một hai tháng, buồn đến sắp mốc meo.

Hôm nay cuối cùng cũng có thể giống các nam nhân khác, ngồi ở trên bàn tiệc rượu vui mừng như vậy, vừa dùng bữa uống rượu, vừa nói chuyện trời đất.

Phụ nhân trong lòng liền vui mừng không thôi!Bà bưng khay tiến vào tiền viện nhà chính.

Đầu tiên là đặt một khay cá đã chiên vàng lên trên bàn, cũng cười tiếp đón vài câu, sau đó xoay người đi đến bàn của các nam nhân ở phía trước.

Dương Hoa Minh đứng dậy tiếp đồ ăn.

Tôn thị trước khi đi, liếc liếc mắt một cái khách khứa trên bàn.

Phụ nhân kinh ngạc.

Lại nhìn thêm một cái.

Kỳ quái, cha Tình Nhi sao không có tới?“Vợ lão tam, đồ ăn đưa đến là được, nơi này không có chuyện của ngươi, ngươi về phòng bếp đi thôi!”Lão Dương mặt đỏ lên vì uống rượu.

Thấy Tôn thị vẫn còn đứng bên cạnh bàn, hắn hướng Tôn thị vẫy vẫy tay.

“Vâng.

”.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận