Xấu Nữ Làm Ruộng Nam Nhân Trong Núi Sủng Thê Vô Độ Cẩm Tú Nông Nữ Làm Ruộng Vội


“Người tài giỏi thường nhiều việc, nhưng cũng không có nghĩa là nhiều đến như vậy.

Con đã bảo nương đẩy rớt một ít, nương có phải đã nhận toàn bộ hay không?” Dương Nhược Tình lại hỏi.

Tôn thị cười, vẻ mặt bất đắc dĩ.

“Tình Nhi, Không sao, lại cũng không phải việc nặng nhọc gì.

”“Nương vừa thêu vừa sưởi ấm, còn có thể hong giày cho các con!” Tôn thị nói.

Dương Nhược Tình đứng tại chỗ.

Nàng thực mâu thuẫn.

Đối với sự yếu đuối cùng ngu hiếu của nương, nàng không thể phàn nàn.

Nhưng bảo nàng lên giường, nhìn nương đêm đông như vậy còn ngồi dưới đất thêu thùa may vá.

Nàng cũng không đành lòng.

Rốt cuộc là có nên giúp nương một phen hay không? Hay vẫn không giúp đi?Nàng lâm vào lưỡng nan.

Bên kia, Tôn thị thấy nàng còn để chân trần tròng lên giày không đi.

Vội vàng thúc giục nàng: “Tình Nhi, con mau về phòng ngủ đi, để ý kẻo cảm lạnh.

”Dương Nhược Tình nhíu mày, xoay người kéo cửa trở về phòng mình.

Không giúp.

Phải nhẫn tâm một chút, để cho nương chịu chút đau khổ, mệt nhọc.

Chỉ có nếm đến đau khổ, biết lực bất tòng tâm, nương sau này mới không lại ngây ngốc như vậy đi ôm một đống việc vào người.

Kéo cao chăn, che lại đầu, ngủ!……Sau tuyết sẽ luôn có một vài ngày nắng.

Hôm sau, Dương Nhược Tình sáng sớm liền cùng Lạc Phong Đường đi lên trấn trên đưa đậu phụ.

Thuận tiện đem con hươu mai hoa đã cưa hạ hai sừng cùng mang đi tửu lầu.

Trong viện Dương gia.

Tuy rằng không có chim hỉ thước ca hát trên ngọn cây, nhưng hỉ sự lại tìm đến cửa.

Cơm sáng xong, Chu bà mối liền cười ngâm ngâm tới cửa.

Lão Dương cũng vừa mới ăn xong cơm sáng, ở trong phòng hút thuốc.

Nghe Chu bà mối tới, lão Dương kinh ngạc.

Hỏi Đàm thị bên cạnh: “Nhà Vương Hồng Toàn không phải nói chờ bán lợn xong mới phái bà mối lại đây hay sao? Sao nhanh như vậy đã tới rồi?”Khuôn mặt Đàm thị vui mừng: “Việc này thuyết minh người ta rất thích Mai Nhi của ta, để ý đến hôn sự này!”Lão Dương cũng gật đầu liên tục, “Đi, bà mau đi đón người.

”“Được rồi!”Đàm thị buông việc trong tay xuống, đứng lên.

Vén lại tóc, vỗ vỗ xiêm y, bước nhanh ra khỏi phòng.

Một lát sau, Đàm thị liền cùng Chu bà mối đi vào phòng.

Mặt sau, còn có Lưu thị đi theo, trong lòng ngực Lưu thị ôm tam nha đầu.

Chu bà mối ngồi xuống, uống ngụm trà, cười ngâm ngâm chúc mừng lão Dương cùng Đàm thị.

Chu bà mối đi thẳng vào vấn đề nói: “Ta lần này tới, là được Mộc gia giao phó, vì tú tài lang Mộc Tử Xuyên của lão Mộc gia, tới cầu hôn Lan nha đầu của Dương gia nhị phòng các ngươi!”Dương gia chỉ có tam phòng phân ra, bốn phòng khác đều trụ cùng nhau.

Hôn sự cháu gái, cầu hôn đầu tiên phải đến cùng gia trưởng tối cao của Dương gia nói chuyện.

Chỉ sau khi lão Dương gật đầu, mới có thể lại tìm Dương lão nhị tới nghị sự.

Nghe lời này của Chu bà mối, mọi người trong phòng đều kinh ngạc.

Mộc Tử Xuyên cùng Lan nha đầu?Lưu thị giành nói trước: “Chu thím, thím sợ không phải là lầm chứ?”“Mộc gia trước đây đã từng cùng với tam phòng nhà ta hủy hôn ước.

”“Triệu quả phụ đều không cùng người Dương gia giao tiếp, sao đột nhiên lại cầu hôn Lan nha đầu?”Lưu thị hỏi ra tiếng lòng của lão Dương cùng Đàm thị.

Chu bà mối cười nói: “Trước khác nay khác, đây cũng coi như là duyên phận tạo hóa của bọn nhỏ.

Hơn nữa, ta là một bà mối, cũng chỉ là người ở giữa truyền lời.

”“Hài tử Tử Xuyên kia như thế nào, không cần ta nhiều lời, đều cùng là người trong một thôn các ngươi có thể tự hiểu được.

”“Đồng ý hay không đồng ý, các ngươi trả lời cho ta, để ta còn có thể trở về trả lời cho lão Mộc gia !”Chu bà mối cầm chén trà lên uống, để lão Dương cùng Đàm thị bọn họ bàn bạc.

Lão Dương cùng Đàm thị hai mặt nhìn nhau.

Nghe xong nửa ngày, lại không phải là Mai nhi.

Vui mừng trên mặt Đàm thị liền giảm đi vài phần, ngồi ở chỗ kia lại nhặt lên việc may vá vùi đầu làm.

Lão Dương nói với Chu bà mối: “Chu thím, chuyện này chúng ta còn phải tìm hai vợ chồng lão nhị tới thảo luận mới được.

”“Nhất thời không thể trả lời cho lão Mộc gia được, nhưng cũng sẽ không kéo dài.

”“Ngươi trở về cứ nói như vầy với nhà lão Mộc, muộn nhất ba ngày, chúng ta sẽ có hồi đáp.

”Chu bà mối đứng lên, “Được, vậy ta đây liền đi đáp lời!”……Chu bà mối chân trước vừa đi, lão Dương sau lưng liền gọi lão ngũ ở trong phòng đối diện đang khí thế ngất trời đánh giường tân hôn lại đây.

“Tứ ca ngươi đang bị thương còn chưa xuống giường được, ngươi dành ra thời gian đi trấn trên truyền lời cho nhị ca ngươi……”Tới giờ nấu cơm trưa, một chiếc xe ngựa ngừng ở cửa Dương gia.

Hai vợ chồng Dương Hoa Lâm cùng Dương thị hấp tấp chạy trở về.

Vừa vào cửa, hai vợ chồng liền đi thẳng đến phòng lão Dương.

Vừa nghe là lão Mộc gia cầu hôn, hai vợ chồng tức khắc vô cùng vui vẻ.

Dương Hoa Lâm càng cao hứng đến hận không thể nhảy lên.

“Ha ha, sau này ta chính là cha vợ của tú tài lang, chờ đến sang năm kỳ thi mùa thu Tử Xuyên trúng cử, ta chính là cha vợ của cử nhân!”“Đi ở trấn trên, ai cũng phải nịnh bợ ta!”Dương thị bĩu môi: “Triệu quả phụ cũng thật là đạo đức giả, trước đây còn đuổi ta ra khỏi cửa, bây giờ lại dán tới, hứ!”Dương Hoa Lâm trừng mắt nhìn Dương thị một cái: “Cái gì mà quả phụ với chả không quả phụ, sau này chính là bà thông gia, là mẹ chồng Lan nhi, cái miệng phá đám của ngươi nói chuyện khách khí một chút!”Dương thị cũng tức giận đẩy trở lại: “Còn chưa có qua cửa đâu, liền không cho gọi là quả phụ! Bà ta còn không phải là một quả phụ sao!”“Ngươi này ……”“Ta làm sao? Hay là ngươi cảm thấy bà thông gia kia vẫn còn phong vận nên sắc tâm liền nổi lên?”“Cùng ngươi nói không thông, đúng là càn quấy!”“Hừ!”“Đều ngừng nghỉ cho ta!”Lão Dương đem cây thuốc lá trong tay khái thật mạnh ở chân bàn.

Dương Hoa Lâm cùng Dương thị sau đó mới câm miệng.

Hai người mỗi người quay một hướng, không ai nhìn ai.

Lão Dương trừng mắt hai người một cái, trầm giọng nói: “Khuê nữ đều sắp thành thân, hai người các ngươi còn tuổi trẻ khí thịnh như vợ chồng son vậy?”“Vì chút việc không đâu mà đấu võ mồm, đúng là khiến người ta chê cười!”Nghe công công răn dạy, Dương thị cúi đầu.

Dương Hoa Lâm tiến lên một bước, hấp tấp hỏi lão Dương: “Cha, việc hôn sự của Lan nhi cùng Tử Xuyên, chúng con không có ý kiến.

Cứ theo ý cha!”Lão Dương nói: “Các ngươi không có ý kiến, ta cũng không thể phản đối!”“Hơn nữa, Mộc Tử Xuyên là tú tài lang duy nhất của thôn chúng ta, Lan nhi gả cho hắn, đối với Dương gia ta cũng là việc nở mày nở mặt.

”Dương Hoa Lâm gật đầu liên tục: “Cha nói rất đúng, chuyện này liền không cần chờ ba ngày, đợi lát nữa con liền đi theo Chu bà mối nói một tiếng.

”Lão Dương nhíu mày, không vui nói: “Ngươi gấp gáp cái gì?”“Từ xưa đến nay, cúi đầu cưới vợ, ngẩng đầu gả khuê nữ!”“Ngươi gấp gáp như vậy, truyền ra lại khiến người ta chê cười, còn tưởng rằng Lan nhi nhà ta gả không nổi!” Lão Dương nói.

Dương Hoa Lâm lại lần nữa gật đầu, bồi cười nói: “Cha dạy dỗ cực kỳ đúng, là nhi tử nóng vội.

”“Như vậy, của hồi môn của Lan nhi, có phải nên trù bị luôn hay không?” Dương thị ở một bên hỏi.

Đôi mắt lại nhìn về phía Đàm thị bên kia.

Đàm thị là chi chủ một nhà, tiền tài, gạo thóc trong nhà đều do Đàm thị chưởng quản.

Chi phí kết hôn, cũng đều do Đàm thị lấy ra.

Dương thị hỏi, Đàm thị giả vờ như không nghe thấy gì, chôn đầu tiếp tục làm việc của mình.

Dương thị liền đưa mắt ra hiệu cho Dương Hoa Lâm, để Dương Hoa Lâm lại hỏi.

.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui