Xấu Nữ Tung Hoành Thiên Hạ

Đi tới đi lui mà sao lại vẫn quay về cái nơi này vậy, ta tức giận không ngừng dậm chân “Bịch…” lại dậm chân “Bịch…”, đột nhiên ta cảm giác bả
vai bị người khác vỗ, liền giật mình hét to “Ai đó?”

“Ta mới là người phải hỏi ngươi là ai đấy?”

“Tôi~~~ tôi đi tìm Hoàng thượng”. Tuy rằng không nhìn thấy rõ người này mặc quần áo màu gì nhưng ta cảm giác hắn sẽ không hại ta, chỉ mong cảm
giác ấy là đúng.

“Tìm Hoàng thượng? Như vậy ngươi phải đi Tĩnh Vân các chứ không phải nơi này”.

“A! Ờ! Tôi biết rồi. Phiền huynh đài chỉ đường giúp tôi, tôi vừa mới vào cung không lâu nên không biết đường.”

“Ngươi tìm Hoàng thượng có chuyện gì?”

“Tìm Hoàng thượng ~ à ừm…là để hỏi người ngày mai muốn ăn gì?”

“Phì…thật sao? Thế thì đi theo ta”.

Quá may mắn, tự nhiên lại tìm được người dẫn đường, ha ha~~~

Đi tới một con đường, hoàng cung này quả thực rất yên tĩnh, không đúng, là thông thoáng mới phải, có mấy người nhìn thấy chúng ta còn hành lễ,
thật đúng là kì lạ, ta nghi ngờ nhìn hắn, cứ tưởng hắn trả lời ai dè hắn chỉ nhìn ta một chút rồi lại quay đầu tiếp tục dẫn đường.

Rốt cuộc cũng tới Tĩnh Vân các, bên trong tỏa ra ánh sáng từ ngọn đèn mờ mờ, còn có cả tiếng rên rỉ nho nhỏ.

Rên rỉ? Ta lặng lẽ tiến đến bên cửa sổ, thò ngón tay dí vào tấm ngăn,
chỉ thấy một người phụ nữ đang ngồi lên người đàn ông, tiếng rên rỉ là
phát ra từ trong miệng cô gái, hơn nữa càng lúc càng lớn, ta nghe thấy
xong mặt mũi liền đỏ bừng, nhìn sang hắn thì lại thấy xanh mét, cứ như
thể cô gái đó là của hắn vậy, thật đáng sợ!

“Hoàng thượng này thật sự không hiểu chính sách lưu bang, khẳng định sẽ chết sớm”

“Chính sách lưu bang? Là cái gì?”

Ta lộ ra hai hàm răng trắng ngà nói: “Cười một cái trẻ ra mười tuổi, lấy thêm một phi tử ngủ càng nhiều”.

“Ha ha ha ha ha…”

“Nè, ngươi câm miệng lại ngay”. Ta lập tức che lại cái miệng của hắn.

“Là ai, là ai ở bên ngoài hả?” Đôi nam nữ bên trong khẩn trương tìm quần áo.

Ta đang định lôi hắn đi thì chẳng ngờ lại bị hắn kéo vào trong.

Ta lo lắng nhìn đôi nam nữ trong phòng vẫn còn chưa có mặc quần áo, thật sự nghĩ rằng đã bị tên này hại chết rồi.

Nhưng đôi nam nữ này nhìn chúng ta xong lại lập tức quỳ xuống hô: “Hoàng thượng”.

Hoàng thượng? Nhất định không phải là gọi ta rồi, vậy người họ gọi
là…..hắn nhìn ta rồi cười cười, sau đó quay đầu nhìn đôi nam nữ với vẻ
mặt đầy căm tức: “Tĩnh phi, bình thường trẫm đối đãi với ngươi không tệ, sao ngươi lại làm ra cái chuyện này hả?”

“Hoàng thượng, nô tài là bị Tĩnh phi bức ép, không phải nô tài tự
nguyện, xin Hoàng thượng tha mạng”. Nam tử không ngừng dập đầu xuống.

“Cẩu nô tài”. Nữ tử cho hắn một cái tát trúng mặt.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui