Xấu Nữ Tung Hoành Thiên Hạ

Chỉ chốc lát sau, cô bé tên tiểu Lan kia đã đưa đến một loạt người ngay ngắn đứng ở trước mặt chúng ta.

“Ha ha….bây giờ ngươi doạ trước hay là bản công chúa doạ trước đây”.

Ta vô cùng tò mò rốt cuộc cô công chúa này biến thành bộ dạng gì mà dám so với ta ai xấu hơn, hơn nữa uy lực doạ người của ta tin rằng các vị
cũng khỏi phải nghi ngờ gì nữa, cho nên cứ để nàng làm trước đi.

“Cô là công chúa đương nhiên phải làm trước rồi”.

Công chúa đắc ý bước lên phía trước, kéo khăn che mặt ra, quả nhiên
những người này đều ngã, còn không ngừng run rẩy? Oa…không biết vị công
chúa kia biến thành yêu quái hay khủng long thế nhỉ? Bởi vì nàng đưa
lưng về phía ta nên ta không thấy được gương mặt của nàng.

Nàng vừa lòng nhìn những người trên mặt đất, sau đó mới xoay người đối diện với ta.

“Công chúa ~~~~~~” Ta nói lắp bắp, thiếu chút nữa ngã xuống luôn, không phải sợ vì nàng doạ, mà là ta muốn cười gần chết, khuôn mặt bị nàng vẽ

đầy mực đen, ta thấy những người kia đang run rẩy vì nén cười, ta thật
sự bội phục bọn họ, nhưng họ có thể nhịn chứ ta thì không, bằng không sẽ nhịn tới mức toàn thân run rẩy, cho nên ta không chút nể mặt cười thật
to.

“Ha ha ha ha ha ha……không được rồi” “Ha ha ha……….”

“Ha ha, ngươi không làm được? Như vậy là nhận thua rồi phải không, bị dung mạo bản công chúa doạ rồi sao, ha ha……”

“Không phải, tôi thấy công chúa còn chưa biết cái gì mới gọi là doạ
người, hôm nay làm tiền bối chỉ bảo thật tốt cho hậu bối nha, bằng không lại khiến cô đi làm trò cười cho người trong nghề” Công chúa làm cho ta cười tới chảy nước mắt.

“Còn dám tự cho mình là tiền bối, ngươi thì cao quý hơn ta chắc?”

“Tôi nói tiền bối không phải là thân phận tôi hơn gì cô, mà là nói tôi doạ giỏi người hơn cô nhiều, rất rất nhiều”.

“Hứ, đồ tự đại, tiểu Lan, mang tất cả những người này đi, tìm mười
người khác đến đây, ha ha, bản công chúa muốn xem ngươi làm tiền bối như thế nào, lại dám kiêu ngạo ở trước mặt ta”.


“Công chúa, người đã đến rồi ạ.”

“Ờ, ngươi lui ra đi, bây giờ tới phiên ngươi”.

Ta nhìn công chúa kiêu ngạo như tiểu yêu này, thong thả bước đến trước
mặt bọn họ, kéo râu ra, dễ dàng làm cho mười người ngã xuống.

“Cũng là mười người ngã xuống, nếu vậy là ngang nhau”

“Ngang nhau? Không đâu.”

“Có ý gì?”

Ta xoay người để cho nàng ta nhìn thấy một nửa khuôn mặt, dù sao nàng
cũng là công chúa, nếu bị ta hù chết thì nhất định tên hoàng đế đó sẽ
không tha cho ta, công chúa há miệng ra thật to, mắt trợn trừng, run run chỉ tay vào ta, cố gắng dùng chút bình tĩnh cuối cùng nói:
“Ngươi….xấu….quá….”

Ngã…………..

“Ha ha…..thêm công chúa chính là mười một người, tôi thắng, khi nào tỉnh lại cô nhớ mang vàng tới cho tôi đó nhé!”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận