Giang Cảnh Xuyên đang do dự, trong lòng hắn là không quá muốn nói việc này với Tô Yên, chính là không muốn để cô biết Trầm Bồi Nhiên gọi điện thoại tới, bởi vì một việc như vậy cơ hồ cả một buổi tối Giang Cảnh Xuyên cũng ngủ không ngon, nói là ở vào trạng thái người trời giao chiến cũng không quá đáng.
Sáng sớm, khi Tô Yên tỉnh lại xuống lầu, Giang Cảnh Xuyên đang ngồi ở bàn ăn dưới lầu đọc báo, cô đi tới, ngồi xuống chỗ đối diện hắn.
"Vừa rồi Tinh Tinh gọi điện thoại tới nói hẹn em đi dạo phố." Tô Yên vừa húp cháo vừa nói.
Giang Cảnh Xuyên gật đầu, nghĩ đến cái gì lại dặn dò: "Em mang theo thẻ, cùng Tinh Tinh ra ngoài chơi."
Sau khi kết hôn, cũng mặc kệ Tô Yên vui hay không vui, hắn đem thẻ phụ của hắn cho cô, cho dù tình cảm như thế nào, khẳng định là phải nuôi bà xã, trước giờ Tô Yên sẽ không động tấm thẻ đó, ngược lại một đoạn thời gian trước lại dùng một khoản, lúc này Giang Cảnh Xuyên lại đặc biệt nhắc nhở một lần.
Tô Yên không quá coi trọng tấm thẻ đó, cùng dì Vương đi dạo phố mấy lần, cô không biết trong thẻ có bao nhiêu tiền, nhưng còn cảm thấy giống như mặc kệ shopping thế nào cũng dùng không hết.
"Biết rồi, đúng rồi, ngày hôm qua là có chuyện gì?" Tâm trạng rời giường của Tô Yên không phải nghiêm trọng bình thường, ngày hôm qua giận trừng Giang Cảnh Xuyên một hồi lâu, cô cũng không phản ứng hắn, lật người tiếp tục ngủ, lúc này mới nghĩ tới, ngày hôm qua hắn dường như là không vui?
Sắc mặt Giang Cảnh Xuyên có chút mất tự nhiên, ho nhẹ một tiếng, "Không có gì." Bây giờ dì Vương cùng quản gia đều ở bên cạnh, kêu hắn làm sao nói không biết ngượng? !
". . . À." Tô Yên cũng không lại hỏi tới, tiếp tục cúi đầu nghiêm túc ăn bữa sáng.
Nhìn bộ dạng Tô Yên, Giang Cảnh Xuyên vẫn là quyết định nói cho cô, hắn không có kinh nghiệm tình yêu gì, nhưng mặc kệ là nói trong tình yêu hay là hôn nhân, đều phải học được tôn trọng người khác, hắn nhận điện thoại của cô, cho dù người gọi điện thoại là ai, nội dung nói chuyện là gì, hắn cũng phải chuyển đạt cho cô.
Sau khi ăn xong bữa sáng, Giang Cảnh Xuyên đối với Tô Yên nói: "Em đi chỉnh trang một chút, anh đưa em đến chỗ Tinh Tinh."
"Hôm nay anh rảnh à?" Tô Yên có chút kỳ lạ, bình thường Giang Cảnh Xuyên cũng là sớm ăn xong bữa sáng liền đi làm, hôm nay lại có thời gian đưa cô đi tìm Giang Tinh Tinh? Tại sao lại kỳ quái như thế, sẽ không phải là có lời muốn nói với cô đi?
Giang Cảnh Xuyên gật đầu: "Ừ, em đi chuẩn bị một chút." Đúng như Tùy Thịnh nói như vậy, Vương Tư Kỳ có thể lật lên sóng gió hay không toàn bộ nhìn thái độ hắn, trái lại cũng một dạng, chuyện Trầm Bồi Nhiên, tất cả đều nhìn thái độ Tô Yên.
Tuy rằng hắn ham muốn chiếm hữu mãnh liệt, nhưng cũng muốn nhìn xem Tô Yên tới cùng là nghĩ thế nào, hắn không hi vọng bị động chẳng hay biết gì.
Nhìn thái độ Giang Cảnh Xuyên liền không đúng, Tô Yên lo sợ bất an lên lầu thay quần áo trang điểm, nghĩ tới hôm nay muốn dạo phố, liền chọn một đôi giày đáy bằng mềm, sau khi trang điểm xong xuống lầu cùng Giang Cảnh Xuyên đi garage.
Đầu óc Tô Yên xoay chuyển thật nhanh, gần đây cô không có làm sai chuyện gì a, không ra cổng trước không bước cổng trong, biểu hiện cũng rất không tệ, ngày hôm qua còn cùng Giang Cảnh Xuyên ngọt ngọt ngào ngào đâu, có thể làm Giang Cảnh Xuyên nghiêm túc như vậy trên cơ bản cũng không có chuyện gì khác, hoặc là trong nhà cô xảy ra chuyện, hoặc là. . . Chính là chuyện Trầm Bồi Nhiên.
Nếu như là chuyện trong nhà cô, khẳng định sẽ có người gọi điện thoại cho cô, cho nên điểm này cơ bản có thể loại bỏ, khả năng rất lớn là bởi vì Trầm Bồi Nhiên.
Tô Yên hận không thể kêu rên một tiếng, ông trời thuần túy là nhìn cô quá thư thái đặc biệt thiết kế một màn ngăn trở để cô cảm thụ, bản thân cô đang còn phiền não vì việc làm sao giải quyết quan hệ với Trầm Bồi Nhiên, bây giờ còn không biết là xảy ra chuyện, tóm lại khẳng định không phải chuyện tốt, vẻ mặt Tô Yên có chút suy yếu.
Xong rồi, cũng không còn tâm tình shopping.
Chờ sau khi ra khỏi khu biệt thự, Giang Cảnh Xuyên ngừng xe tại ven đường thanh tĩnh, hắn quay cửa kính xe xuống, không khí sáng sớm phá lệ trong lành, thoáng giảm đi buồn bực trong lòng, chờ công tác chuẩn bị tốt một hồi sau đó, hắn mới trầm giọng chậm rãi nói: "Ngày hôm qua điện thoại di động em kêu, em lại ngủ, anh liền giúp em nhận điện thoại. . ."
Trong lòng Tô Yên lộp bộp một tiếng, nghĩ cũng không cần nghĩ, khẳng định là Trầm Bồi Nhiên gọi tới!
Ông trời đây là đang chơi cô a! Trầm Bồi Nhiên buổi tối gọi điện thoại cho cô, có thể không làm người hiểu lầm sao!
Xong rồi xong rồi xong rồi! Cô nên giải thích thế nào mới tốt!
Giang Cảnh Xuyên lại không có cho Tô Yên thời gian tiếp tục suy nghĩ, hắn liếc cô một cái, "Nội dung cụ thể anh không nói, cũng không muốn nói, việc này anh cũng không nghĩ giấu em, Tiểu Yên, anh tin tưởng em sẽ xử lý tốt việc này, cho nên anh sẽ không nhúng tay."
Tô Yên cũng không muốn châm chọc hắn, nói cái gì không nhúng tay, vậy vẫn nhìn chòng chọc cô làm gì? Còn không phải hi vọng cô có thể tỏ thái độ thề thốt cái gì sao.
Bất quá cô không có nghĩ đến Giang Cảnh Xuyên thế nhưng sẽ nói việc này cho cô, hắn vốn có thể giấu không nói.
Chuyện Vương Tư Kỳ làm Tô Yên có lòng cảnh giác nhất định, cô phát hiện có thể bằng năng lực chính cô, căn bản bây giờ không thể xử lý tốt quan hệ cùng Trầm Bồi Nhiên, bởi vì cô đã đáp ứng Giang Cảnh Xuyên, về sau không gặp hắn ta, cô là muốn làm đà điểu, nhưng nếu như về sau Trầm Bồi Nhiên ba ngày hai bữa gọi điện thoại tới vào buổi tối như vậy, cái này không thể nghi ngờ là đang tiêu hao tin tưởng cùng kiên nhẫn của Giang Cảnh Xuyên, cô không muốn đặt chính mình vào vị trí bị động như vậy.
Chuyện Trầm Bồi Nhiên cô là tránh không được, Giang Cảnh Xuyên cũng đều biết, cô lại lề mà lề mề như vậy, rất có thể sẽ chôn tai họa ngầm, bây giờ chính là phải chiếm giữ tiên cơ, cô muốn khi Giang Cảnh Xuyên đối với việc này còn có kiên nhẫn, đem phiền não của mình nói cho hắn nghe, như vậy sau đó cho dù có người có lòng muốn cầm chuyện Trầm Bồi Nhiên làm đá kê chân, cô cũng không sợ, bây giờ quan trọng nhất là đem Giang Cảnh Xuyên kéo lại giúp đỡ.
Cô tin tưởng, hắn hẳn là vui vẻ giúp đỡ.
Ở trong lòng Tô Yên yên lặng nói lời xin lỗi với nguyên thân, cô không phải người tâm địa thiện lương, vì đạt tới mục đích của mình, thông thường cũng sẽ không quan tâm người khác sống chết, chỉ là bây giờ chiếm cứ thân thể nguyên thân, đã là may mắn lớn trên đời, cho nên trong lòng khó tránh sẽ mang hổ thẹn, nhưng là từ giờ trở đi, cô sẽ không, hổ thẹn của cô chỉ biết làm tình cảnh của cô trở nên càng hỏng bét.
Nghĩ tới đây, Tô Yên kiên định trước đó chưa từng có, cô cúi đầu, nhỏ giọng nói: "Cảnh Xuyên, anh giúp em được hay không."
Cô đem tâm tình khó cả đôi đường diễn giải tinh tế, có chút thương cảm, có chút mờ mịt, cuối cùng là kiên định.
Giang Cảnh Xuyên còn cho rằng mình nghe lầm, không khỏi hỏi: "Cái gì?"
"Em không biết nên xử lý thế nào, vốn là nghĩ chỉ cần không liên hệ không gặp mặt là được, nhưng bây giờ phát sinh chuyện như vậy, làm anh cũng không vui vẻ, Cảnh Xuyên, em biết em nói như vậy, không có người nào sẽ tin tưởng, bởi vì em cùng hắn. . . Trước kia xác thực đã cùng một chỗ, khẳng định sẽ có người hỏi, tại sao sẽ cùng người khác bắt đầu nhanh như vậy, nhưng anh biết, em là thật lòng muốn cùng anh bắt đầu, thật lòng muốn sống tốt qua ngày." Tô Yên nói đến phần sau cũng nghẹn ngào.
Cô không phải phiền chán, không phải không kiên nhẫn, chiếm cứ cỗ thân thể này, chỉ cần có thể sống, còn có thể sống tốt, chút phiền toái này cũng làm lòng người sinh cảm kích.
Giang Cảnh Xuyên bị nước mắt cô hù dọa đến chân tay luống cuống, vội vàng hoảng loạn an ủi cô, "Anh. . . anh tin tưởng em."
Hắn là thật tin tưởng cô, Tô Yên là người thế nào, hắn biết, cô một người kiêu ngạo như vậy, nếu như không phải thật lòng muốn cùng hắn bắt đầu, làm sao sẽ thân cận hắn như vậy? Mấy ngày nay biểu hiện của cô hắn cũng nhìn ở trong mắt, hắn có năng lực phân biệt thị phi cơ bản nhất, chính là bởi vì tin tưởng, cho nên có thể nói ra việc này với cô, cho dù trong lòng cũng có chút muốn nghe cô bảo đảm, nhưng nói đến cùng, hắn là tin tưởng vợ mình.
"Kỳ thật chỉ cần anh tin tưởng em là đủ, đây cũng là đang giúp em." Kỳ thật Tô Yên cũng không hi vọng Giang Cảnh Xuyên ra tay với Trầm Bồi Nhiên, như thế cũng quá không phúc hậu, loại chuyện này cô cũng làm không được, sở dĩ nói này đó, xuất nước mắt này đó, đơn giản là hi vọng Giang Cảnh Xuyên về sau khi chuyện như vậy phát sinh thì tin tưởng cô.
Có một người đàn ông yêu và tin tưởng, cái gì cũng không sợ.
"Nói càn gì đó, anh tự nhiên là tin tưởng em." Giang Cảnh Xuyên mạnh mẽ xoa xoa tóc cô, thở dài.
Cho dù là Giang Cảnh Xuyên hay là Tô Yên, đều hi vọng Trầm Bồi Nhiên có thể mau chóng ổn định trong sinh hoạt của bọn hắn, không hi vọng bất kỳ người quấy rầy tới không an bình dễ có.
Việc này nhìn như vượt qua, nhưng trong lòng Tô Yên vẫn là có chút không xác định, vẫn không có đi xử lý, một mặt là bởi vì không biết đối đãi Trầm Bồi Nhiên thế nào mới thích hợp, phương diện khác lại là sợ hãi, thật có chút chuyện không phải sợ hãi thì không đi đối mặt.
Trong lòng Giang Cảnh Xuyên cũng có chủ ý của mình, hắn quyết định cho người đi nhìn chòng chọc Trầm Bồi Nhiên, cho dù cách này không quá quang minh, nhưng hắn cảm thấy, giai đoạn trước mắt này, tốt nhất vẫn là tránh cho Trầm Bồi Nhiên cùng Tô Yên gặp thì tốt hơn.
Chủ ý của hắn là không muốn cùng Trầm Bồi Nhiên chính diện giao phong, cho nên bây giờ cũng chỉ có thể yên lặng theo dõi biến hóa.
Một lần nữa lái xe đến căn hộ của Giang Tinh Tinh, phụ cận chính là trường đại học cô đang học, nơi này cách trung tâm thành phố có chút xa, cho nên chung quanh nơi này còn rất yên tĩnh.
Giang Tinh Tinh sớm đã chuẩn bị tốt, vừa nhận được điện thoại lập tức xuống lầu, vừa thấy anh cả nhà mình ân cần vì Tô Yên mở cửa xe, cô hận mình không thể mù.
Sáng sớm liền bất ngờ không phòng ngự bị đút một ngụm đồ ăn cho chó, thật sự là rất tuyệt ha.
Giang Cảnh Xuyên trước khi đi, đem Giang Tinh Tinh kêu đến một bên, thấp giọng dặn dò: "Chị dâu em mấy ngày nay đều ở nhà không chịu ra cửa, em chăm sóc chị ấy cho đàng hoàng."
. . . Đây là anh ruột sao! !
. . . Là anh ruột sao! ! !
. . . Mẹ ơi tới cùng là ai bị nhặt được! ! !
Cô rõ ràng so với chị dâu còn nhỏ hơn vài tuổi a, vì sao anh lại muốn cô chăm sóc chị dâu? Không có thiên lý a không có thiên lý!
Không có một người anh cuồng em gái đã làm người rất chua xót, anh không phải cuồng em gái thì cũng thôi, nhưng thế nào mơ hồ có dấu hiệu phát triển phương hướng hướng nô lệ vợ?
Cô tiếp tục ngồi xổm góc tường ăn đồ ăn cho chó thôi!
Bất đắc dĩ căn hộ là anh đưa, xe cũng là anh đưa, Giang Tinh Tinh chỉ có thể khẽ hừ một tiếng, "Biết."
Giang Cảnh Xuyên lại đi đến trước mặt Tô Yên, nhịn xuống xúc động vò đầu cô, âm thanh trầm thấp, "Có chuyện gì gọi điện thoại cho anh, buổi chiều nếu như anh có thời gian, anh đi đón em về nhà."
"Ừ, được, anh lái xe cẩn thận chút." Tô Yên thừa dịp khi Giang Tinh Tinh nhìn trời, lén lút lôi kéo tay Giang Cảnh Xuyên.
Chờ đến sau khi trong không khí cuối cùng không có chua mùi thúi tình yêu, Giang Tinh Tinh lúc này mới chậm rãi đi đến bên cạnh Tô Yên, cùng cô ấy nhìn theo Giang Cảnh Xuyên rời khỏi, cô thở dài một tiếng: "Chị dâu, em thật lòng bội phục chị."
Ừ, không muốn bội phục cũng không được.
Tô Yên đương nhiên hiểu được Giang Tinh Tinh nói có ý gì, cô không nói lời nào, chỉ là cười cười, Giang Cảnh Xuyên về phương diện này mà nói, xem như ông chồng rất hợp cách, cô sở dĩ nguyện ý ôm bắp đùi, tuy nói nguyên nhân quan trọng nhất là hắn có tiền có thế, nhưng nếu như hắn là người xấu xa, nhân phẩm rất kém, cô khẳng định là kính trọng từ xa.
Giang Tinh Tinh vốn cũng chỉ là ôm ý nghĩ cùng Tô Yên thân cận mới hẹn cô đi ra ngoài dạo phố, nào biết hai người đơn độc tiếp xúc mấy giờ, Giang Tinh Tinh có chút có thể hiểu được vì sao anh sẽ bị Tô Yên hấp dẫn, không đơn giản chỉ là bên ngoài như vậy, phụ nữ bộ dạng xinh đẹp còn nhiều, Tô Yên cũng chỉ là so với các cô ấy xuất chúng một chút, cô cảm thấy cùng Tô Yên cùng một chỗ đặc biệt thoải mái, mặc kệ cô nói gì, lúc nào Tô Yên cũng cười tít mắt nghe, mặc kệ cô ấy tới cùng là có nghe lọt hay không, dù sao cũng làm người ta rất thoải mái.
Đối với cuộc sống tình cảm của anh cả cô không dám xem vào, nhưng không có nghĩa là cô không có hứng thú, cùng chị dâu cùng một chỗ là có thể nghe ngóng một chút bát quái, sau khi dạo một hai giờ, hai người tìm nhà hàng nghỉ ngơi, thấy bầu không khí tô đậm không sai biệt lắm, Giang Tinh Tinh hiếu kỳ hỏi: "Chị dâu, anh em bí mật gọi chị là gì vậy?"
Cô còn cảm thấy lấy bộ dạng đứng đắn của anh cô, nói không chừng sẽ gọi thẳng tên thật _(:3" ∠)_
Thật là một chút lãng mạn cũng không có.
Tô Yên nghiêm túc suy nghĩ một chút, phát hiện Giang Cảnh Xuyên xác thực ở trên xưng hô có thay đổi, trước đó hắn đều gọi cô là Tô Yên, bây giờ biến thành Tiểu Yên, có lẽ trong lòng hắn, quan hệ giữa bọn hắn càng tiến một bước đi?
"Tiểu Yên, anh em gọi chị là Tiểu Yên."
Đôi mắt Giang Tinh Tinh nhẹ chuyển, nhìn về phía Tô Yên hỏi: "Chẳng lẽ không gọi em yêu, hoặc giả bà xã gì sao?"
Chỉ một thoáng, trên mặt trắng nõn của Tô Yên chậm rãi nổi lên đỏ ửng, gật đầu cực nhẹ, ". . . Có."
Bất quá là loại thời điểm đó mới sẽ gọi là em yêu.
Chờ khi tỉnh giấc, hắn như bị mất trí nhớ, tiếp tục gọi cô là Tiểu Yên.
Tuy Giang Tinh Tinh không phải người từng trải, nhưng cũng đã coi các loại truyện tranh người lớn gì đó, vừa thấy vẻ mặt Tô Yên, lập tức liền hiểu được, bắt đầu hắc hắc hắc cười không ngừng.
Tô Yên cùng Giang Tinh Tinh cùng nhau đi ra ngoài, một phương diện xác thực là muốn shopping, phương diện khác cũng là nghĩ thông quá Giang Tinh Tinh hiểu rõ chuyện trước kia của Giang Cảnh Xuyên, Tô Yên giả vờ lơ đãng nói: "Cảm thấy em cùng anh em tình cảm rất không tệ, có anh trai thật là tốt a."
Giang Tinh Tinh suy nghĩ khoảng khắc, cuối cùng vẫn là vô lực lắc lắc đầu, ". . . Cũng không phải, khi em lên tiểu học, ảnh liền xuất ngoại, một năm trở về chỉ có một hai lần, lúc đó em rất sợ ảnh, cũng không dám nói chuyện với ảnh."
Tình cảm giữa cô cùng Giang Cảnh Xuyên thật không tính là sâu đậm, dù sao chênh lệch tuổi tác bày ra đó, chờ khi cô hiểu chuyện, Giang Cảnh Xuyên lại ra nước ngoài học, liền không có lúc nào rảnh rỗi, vốn tiếp xúc không nhiều, cô nào đâu dám cùng hắn làm nũng a.
Tô Yên nghe lời này cũng không kỳ quái, trước kia cùng nhau ăn cơm cô đã nhìn ra, Giang Cảnh Xuyên cùng mọi người trong nhà cũng không phải thân mật như vậy, cùng Giang Tinh Tinh càng là không có nói mấy câu.
Giang Tinh Tinh chậm rãi không còn đề phòng trước mặt Tô Yên, cô chính là cảm thấy Tô Yên sẽ không đem lời này đó thuật lại cho anh nghe, chính là không giải thích được tin tưởng cô ấy, một ngày qua đi, Tô Yên cũng đào được không ít chuyện Giang Tinh Tinh che giấu.
Tỷ như, Giang Tinh Tinh thích một minh tinh mới ra mắt không lâu còn chưa có nổi lên, trước đây sở dĩ cùng Hoàng Vũ Vi có tiếp xúc, bất quá là nghĩ thông qua cô ta, quen biết người đó mà thôi.
Tỷ như, gần đây cô đã không còn thích cái nghệ sĩ nhỏ Kênh số 18 đó, bởi vì từ trong miệng người khác biết được, hắn vì tiếp tục diễn xuất, thế nhưng chấp nhận quy tắc ngầm, thật không thể nhịn.
Tóm lại, Tô Yên xem như đại khái hiểu rõ Giang Tinh Tinh người này, cô là người có chừng mực, trên người cũng không có cái vẻ thiên kim tiểu thư, trong lõi đời lại sẽ biểu hiện ra một chút ngây thơ, Tô Yên là thật bội phục mẹ Giang, giáo dục được một đôi trai gái đều rất không tệ.
Về sau chỉ cần Giang Tinh Tinh không làm chuyện đáng chết, tính cách thay đổi đột ngột, cuộc sống tương lai sẽ không tệ.
Người hiểu đúng mực, biết tiến thoái, lại thận trọng thật không nhiều, còn đặc biệt là sinh ra trong gia đình như vậy.
Lúc hai người chuẩn bị đi ăn chút đồ ngọt, Giang Tinh Tinh gặp được bạn học của cô.
"Là chị a!" Sau khi Lục Giai Doanh cùng Giang Tinh Tinh chào hỏi, liền chú ý đến người đẹp bên cạnh cô ấy, sau khi nhìn rõ ràng tướng mạo chị ta, cô có chút kích động hô.
Tô Yên xác định mình không quen biết người này, lẽ nào là người quen của nguyên thân?
Giang Tinh Tinh kéo Lục Giai Doanh, cau mày nghi ngờ nói: "Cậu biết chị dâu tớ sao?"
Tô Yên cũng là một mặt mờ mịt.
Lục Giai Doanh vẫn là rất kích động, liều mạng gật đầu, "Ừ ừ ừ, ngày đó đi quá gấp, không có nói cám ơn với chị, sau đó người trong nhà em đều nói em, không nên để chị đi, còn nói muốn mời chị ăn bữa cơm đàng hoàng."
Cuối cùng nói rõ ràng, Lục Giai Doanh quả nhiên là biết nguyên thân, đó là chuyện hai năm trước, lúc đó Lục Giai Doanh tham gia một kỳ thi phi thường quan trọng, nào biết taxi nửa đường gây ra tai nạn xe nhỏ, lúc đó lại là giờ cao điểm đi làm, căn bản không đón được xe, lúc đó cô gấp đến muốn khóc òa, Tô Yên vừa vặn đi ngang qua, liền quay cửa kính xe xuống hỏi mấy câu, sau đó liền lái xe đưa Lục Giai Doanh đi thi, vì thời gian quá gấp, Lục Giai Doanh đến nơi không kịp hỏi số điện thoại Tô Yên liền đi.
Tô Yên có chút lúng túng tiếp nhận cảm ơn của Lục Giai Doanh, trong lòng lại nghĩ, trong mắt những người khác, nguyên thân là rất cao ngạo lạnh lùng, nhưng trên thực tế tâm địa còn rất thiện lương.
Lục Giai Doanh nói gì cũng muốn mời Tô Yên ăn cơm, cuối cùng còn thành công lưu lại phương thức liên hệ.
Khi sắp chạng vạng, Giang Cảnh Xuyên gọi điện thoại tới nói có một bữa tiệc thoái thác không được phải tham gia, thế là liền do Giang Tinh Tinh đem Tô Yên đưa về nhà.
Một mặt khác, Lục Giai Doanh cũng hài lòng thỏa dạ, hôm nay cô chụp được bóng lưng Tô Yên, sau khi chỉnh sửa đẹp sau đó post trong vòng bè bạn.
【 Thật vui! Thật sự là có duyên phận, gặp được người đẹp có lòng tốt hai năm trước, ta quyết định từ hôm nay trở đi, cô ấy chính là nữ thần của ta! 】
Chưa đầy nửa tiếng, Lục Dạng thấy em họ nhà mình post cái này trong vòng bè bạn liền gọi điện thoại tới.
So với cùng anh em họ Trần gia bên này lục đục với nhau, hắn cùng anh em họ Lục gia tình cảm phi thường thân thiết, điện thoại vừa thông, liền vui tươi hớn hở hỏi: "Em không có nhận sai người sao?"
Lục Giai Doanh đã trở lại ký túc xá, tâm tình kích động vẫn là chưa bình phục xuống, "Đương nhiên không có nhận sai, chị ấy lớn lên đẹp như vậy em có thể nhận sai sao?"
"Có mời người ta ăn cơm không?" Lục Dạng còn ngồi ở trong phòng làm việc vì hạng mục đấu thầu mới trên bàn mà đau đầu không thôi, nghe tiếng cười có sức sống của em họ, cũng xem như tạm thời giảm bớt mỏi mệt.
"Có a." Lục Giai Doanh nằm ở trên giường, cười đến đôi mắt cũng híp lại, "Bất quá thật là đúng dịp, chị ấy chính là chị dâu bạn học em, đúng rồi, anh, nói không chừng anh cũng biết đấy, bạn học em là Giang Tinh Tinh, anh bạn ấy là cái ai ấy. . . Hỏng bét, quên tên."
Lục Dạng vừa nghe, biến sắc, buông văn kiện trong tay, trầm giọng nói: "Giang Tinh Tinh?"
Nếu như hắn nhớ không lầm, hình như em gái Giang Cảnh Xuyên chính là tên này.
Lục Giai Doanh không chút nào phát hiện ra anh họ không đúng, tiếp tục hưng phấn nói tiếp: "Em có số điện thoại chị ấy, về sau có phải là có thể hẹn chị ấy dạo phố hay không a? Đúng đúng, vừa rồi mẹ em cũng gọi điện thoại tới hỏi, còn nói chờ tìm thời gian muốn mời chị Tô ăn cơm đâu. Em thật vui."
Lục Giai Doanh tính tình ngây thơ, ai đối với cô tốt, cô đều ghi tạc trong lòng, hận không thể trả về gấp mười gấp trăm lần.
Thế giới này thật nhỏ, Lục Dạng chỉ có ý nghĩ này, ngay từ đầu còn có chút không quá xác định, chờ em gái gọi người đó là chị Tô, hắn liền nghĩ, phỏng chừng chính là phu nhân Giang Cảnh Xuyên.
"Giai Doanh, nếu như em hẹn được cô ấy, liền nói cho anh một tiếng, ngày đó anh cũng đi." Lục Dạng một chút do dự mở miệng nói.
Một cơ hội tốt như vậy hắn không muốn buông tha, sau khi cúp điện thoại, Lục Dạng cảm thấy dự án đấu thầu ban đầu làm hắn nhức đầu không thôi cũng dễ thương hơn, đi đến trước cửa sổ sát đất, cả chính hắn cũng không có phát hiện, đã bắt đầu có một chút mong đợi nhỏ.
Về phần hắn tới cùng đang mong đợi cái gì, có lẽ cả chính hắn cũng không biết.
Giang Cảnh Xuyên ở trong bữa tiệc, vẫn như dĩ vãng, không tính là nhiệt tình, cũng không đến mức lạnh lùng làm người ta xuống đài không được, người ở đây không có người nào dám chuốc hắn, vốn là nói ăn cơm xong sau đó lại đi ra ngoài tìm thú vui, Giang Cảnh Xuyên cùng người chủ trì bữa tiệc nói một tiếng, liền chuẩn bị tại cửa lớn cùng người khác nói lời tạm biệt.
Trong đám người có người mang bạn gái tới, một nghệ sĩ nhỏ của Kênh số 18, vừa mới dựa vào nhân vật nữ số bốn của một bộ phim truyền hình hot nâng cao hình ảnh, nghệ sĩ nhỏ tâm tư cũng tính linh hoạt, cùng ngôi sao nữ thanh thuần Hoàng Vũ Vi là một công ty mô giới, sớm đã nghe nói bữa tiệc hôm nay Giang Cảnh Xuyên sẽ tới, liền bỏ ra tất cả vốn liếng để người ta mang cô tới.
Cô cảm thấy Hoàng Vũ Vi chính là quá ngu, người giống như Giang Cảnh Xuyên vậy làm sao có thể sẽ thật ở cùng nghệ sĩ nhỏ đâu, tối đa cũng chỉ là chơi mà thôi.
Con người á, nếu như không đem vị trí mình đặt đúng, vậy thì đừng kỳ lạ người ta một cước đá ngươi xuống.
Cô không có ngu như Hoàng Vũ Vi tham lam như vậy, chỉ cần cùng Giang Cảnh Xuyên qua một buổi tối, cô đạt được hồi báo liền đủ, nếu như để người ta chụp được tấm hình tạo ra chút tin tức, vậy thì càng tốt.
Nghĩ tới đây, nghệ sĩ nhỏ liền kềm nén không được tâm tư, nhanh tiến lên đến bên cạnh Giang Cảnh Xuyên, bày ra mỉm cười ngọt ngào nhất nói: "Giang tổng, hôm nay đều không có cùng ngài nói chuyện hai câu đâu, ngài đây liền muốn đi?"
Thái độ của cô đủ thấp đủ hèn mọn, người ở đây đều là người tinh tế, thấy loại diễn này cũng là ngầm hiểu lẫn nhau cười cười.
Giang Cảnh Xuyên thoáng nhăn mi không thể thấy rõ, nếu như người ở đây quen thuộc hắn, liền sẽ biết hắn bây giờ đã rất không kiên nhẫn, giọng nói nhàn nhạt nói: "Tôi đi trước."
Nghệ sĩ nhỏ một điểm cũng không thấy thất bại, giống như người có thân phận như Giang Cảnh Xuyên thì phải không coi ai ra gì như vậy, thì phải nói chuyện như vậy.
Khi Giang Cảnh Xuyên xoay người, cô làm ra động tác muốn đi lên, vừa vặn chân vừa trợt, vô thức liền nghiêng vào trên người Giang Cảnh Xuyên, chỉ cần Giang Cảnh Xuyên cúi đầu, liền có thể thấy tảng lớn phong cảnh trước ngực nghệ sĩ nhỏ.
Tuy rằng cô không có tướng mạo thanh thuần như Hoàng Vũ Vi, nhưng ngũ quan so với cô ta càng tinh xảo, thân hình cũng so với cô càng đẹp, cô tin tưởng, Giang Cảnh Xuyên là không thể không động lòng.
Nào biết Giang Cảnh Xuyên nhìn cũng chưa từng nhìn cô, liền không chút lưu tình đẩy cô ra, giọng nói đã lạnh mười phần, "Mời tự trọng."
Lời này xem như rất nặng, nghệ sĩ nhỏ vén vén tóc, hồn nhiên không để ý.
Giang Cảnh Xuyên chán ghét liếc cô một cái, cùng người khác khẽ gật đầu, liền đầu cũng không quay lại hướng phương hướng dừng xe đi.
Nghệ sĩ nhỏ trong lòng cảm thấy đáng tiếc, dù sao tiêu phí nhiều giao thiệp như vậy, lại không được kết quả mong muốn, cô dư quang lườm đến người khác, cuối cùng dừng lại trên người một lão tổng trung niên, coi như quên đi, lui mà cầu tiếp theo đi.
Giang Cảnh Xuyên về đến trên xe, chỉ cảm thấy trên người vẫn là có dính loại mùi nước hoa làm người buồn nôn, phân phó tài xế quay cửa kính xe xuống, chờ gió thổi vào, hương vị hơi hơi tản, lông mày nhíu chặt của hắn mới thư giãn một chút, nghĩ đến cái gì, hắn cầm điện thoại ra bấm số điện thoại một người bạn tốt, âm thanh trầm thấp: "Muốn nhờ anh giúp đỡ, anh nhìn xem, có truyền thông nào hôm nay chụp được tấm hình có liên quan tới tôi hay không."
Bạn tốt sửng sốt, hỏi: "Thế nào? Chọc phải tin đồn?"
"Không phải." m thanh Giang Cảnh Xuyên có chút lạnh, "Anh đi điều tra thêm là được, nếu như có, liền đem tấm hình cùng tin tức mua lại."
"Có ý gì?" Bạn tốt vẫn là không rõ nguyên do, "Đang làm gì vậy? Trước kia không phải. . ."
Trước kia Hoàng Vũ Vi cũng mượn Giang Cảnh Xuyên tạo tin tức, lúc đó Giang Cảnh Xuyên là hồn nhiên không để ý, căn bản liền không quan tâm loại chuyện này, bây giờ là thế nào? Bạn tốt vừa mới muốn truy vấn có phải là bởi vì Tô Yên hay không, Giang Cảnh Xuyên đã trả lời.
Hắn nhìn ngoài cửa sổ, bóng đêm càng sâu, "Trước kia là trước kia, bây giờ là bây giờ."
Cho dù tình cảm của hắn đối với Tô Yên đến loại trình độ nào, hắn cũng không hi vọng lúc cô thấy tấm hình cùng tin tức, lộ ra một vẻ mặt thương tâm.
Trước kia không để ý, là bởi vì Tô Yên không để ý, hắn cũng lười phải để ý.
Hiện tại để ý, là bởi vì sợ cô nghĩ ngợi lung tung.
Làm chồng người nào đó, hắn có trách nhiệm cũng có nghĩa vụ đem mâu thuẫn vợ chồng bóp chết ở trong nôi.
Ừ, tình cảm vợ chồng bất hòa, có hại sức khỏe thân thể.