Xích Ái Sát Thủ

Ngoài cửa sổ, bóng đêm mông lung, nhiệt độ trong phòng ngủ liên tục tăng cao, giống như thời tiết oi bức vào cuối hè.

Thân thể dây dưa làm cho tấm trải giường trở nên nhăn nhúm, mồ hôi nhiễu xuống theo tiết tấu nguyên thủy nhất, hơi thở dồn dập, tiếng rên rỉ trầm thấp, giường nệm chấn động, giữa bóng đêm mờ mịt trong căn phòng yên tĩnh đang diễn ra một cảnh nóng rực đầy ám muội.

Vết thương sau lưng không bị tét, mà Phong Triển Nặc cũng có thể nhìn thấy hết thảy biểu cảm của Feston khi hắn tiến hành giữ lấy đối phương.

Người đàn ông này giống như hắn đã suy nghĩ, làm cho hắn cảm nhận được một loại cực hạn mà hắn chưa bao giờ thể nghiệm, bởi vì đối phương là Feston cho nên cảm xúc đặc biệt tăng vọt, sự thật chứng minh vị trí cơ thể và tư thế cũng không phải là quan trọng, hiện tại chỉ có hai người bọn họ mới có thể kích thích tất cả giác quan của nhau mà thôi.

“Fes….” Giọng nói đứt quãng, bởi vì cực độ hưng phấn mà âm thanh trở nên rung động, hơi thở nóng rực phà lên mặt của Feston.

Trả lời hắn là tiếng vang trầm thấp cất lên từ sâu trong cổ họng của Feston, cánh tay siết chặt bả vai của Phong Triển Nặc, khi hắn quá phận kịch liệt thì sẽ buộc chặt như một lời cảnh cáo.

Giống như ngay cả đầu óc cũng bị sôi trào, mỗi một bộ phận trên người đều đang nóng lên, tựa như đang sốt cao, mà nhiệt độ thì cứ tăng đột biến, đẩy ra mấy cái gối vướng víu, chiếc nệm lõm xuống vì bị trọng lượng của bọn họ chèn ép.

Làn da màu đồng cổ của Feston bị Phong Triển Nặc hôn lên làm xuất hiện những dấu đỏ sậm lấm tấm, ở trước mặt Phong Triển Nặc là cơ thể rộng mở, theo tiết tấu của hắn mà buộc chặt, tấm trải giường ở dưới thân cũng dây dưa với bọn họ, giống như tay chân của bọn họ, bao hàm cả mồ hôi, như thể một lần giãy dụa cuối cùng khi sắp chết vì mất nước, mà đối phương chính là cứu viện duy nhất.

Từ trước cho đến nay Phong Triển Nặc luôn có thể khống chế tốt dục vọng của mình nhưng lần này lại không thể.fynnz.wordpress.com

Hai tay nắm chặt, bờ môi nóng rực hôn lên cơ ngực rắn chắc của Feston, máy điều hòa bên ngoài phòng khách vẫn đang làm tròn nhiệm vụ của mình, nhưng nhiệt độ trong phòng ngủ lại tăng lên gấp mười lần, đến mức linh hồn cũng muốn thiêu cháy, càng lúc càng nghiêm trọng.

Ôm lấy bả vai của Feston rồi lưu lại vài dấu hôn, hắn rất thích thú khi nhìn thấy vẻ mặt nhẫn nại lộ ra mâu thuẫn của Feston, tựa hồ vừa vất vả lại vừa hưởng thụ, mồ hôi hòa tan vào làn da cũng giống như bọn họ đang dung hợp cùng một chỗ.

Đây là Caesar trong mắt người khác, từng là đối thủ mạnh nhất, cũng từng cùng hắn chỉa súng vào nhau, mái tóc ngắn đen nhánh này, đôi mắt màu xám tro sắc bén mạnh mẽ này….

Không riêng gì kết hợp về thể xác mà có thể xem là sự va chạm của linh hồn, mồ hôi từ trên trán của Phong Triển Nặc rơi xuống làn da của Feston, phá tan tất cả áp lực, tiếng rên rỉ thỏa mãn tràn ra trong miệng của nhau.

Hắn hoàn toàn mất đi khả năng suy nghĩ, thật giống như Feston là điều duy nhất tồn tại ở trước mắt, mọi thứ xung quanh đều rời xa, tựa như sắp đến bờ vực của tử vong, không thể dùng ngôn ngữ để miêu tả cảm giác khi lên đến đỉnh điểm, sau khi hắn buông Feston ra thì trong đầu vẫn hoàn toàn trống rỗng.

Tiếng hít thở có lẽ là âm thanh duy nhất trong căn phòng yên tĩnh này, một lát sau, Feston dựa vào đầu giường rồi ngồi dậy, mùi thuốc lá nhanh chóng lượn lờ trong phòng, hiện tại không khí trong phòng tràn ngập một mùi nam tính.

Hắn dựa vào người Feston rồi cầm lấy điếu thuốc từ trên tay đối phương, sau khi hút một hơi thì thuận tay sờ soạng sau lưng của Feston, “Có sao không?”

Vết thương sau lưng của Feston không bị tét, với thể chất của hắn thì vết thương này cũng chưa tính là quá nghiêm trọng, “Không sao.” Giọng nói của Feston vẫn khàn khàn, Phong Triển Nặc phát hiện giọng của mình cũng vậy.

“Có đi tắm hay không?” Nhả ra một làn khói, hắn đưa điếu thuốc trả lại vào miệng cho Feston, “Thuận tiện nhìn xem máy điều hòa bên ngoài có phải bị hư rồi hay không?” Hắn đứng dậy rồi nhìn Feston.

Trong đôi mắt màu xám tro tựa hồ còn có một chút tro tàn chưa dập tắt lửa, “Cùng nhau tắm? Trừ phi tối nay cậu không muốn ngủ.”

Lời này mang hàm nghĩa sâu xa, nhìn vẻ mặt của Feston, Phong Triển Nặc quyết định tốt nhất là bảo trì thể lực, hắn nhếch môi, “Tôi đi tắm trước.”

Mặc dù thể lực của hắn không tệ nhưng trong vòng một ngày liên tiếp làm hai lần, hơn nữa lần nào cũng kịch liệt như vậy, cho dù là hắn thì cũng không thể không lo lắng đến chuyện miệt mài quá độ.

Nói là hai lần, đến tột cùng là bao nhiêu lần thì hắn cũng không thể xác định, hắn và Feston cũng không phải người không có kinh nghiệm, khi ở vị trí phía trên thì bọn họ đều cố gắng kéo dài quá trình, còn khi ở ví trí bên dưới thì bọn họ đều bị cảm giác xa lạ kia rung động, chuyện này có thể nhận ra khi nhìn thấy phản ứng cứng ngắc của Feston trong lúc ấy, mặc dù sau đó thân thể của Feston cũng chịu thả lỏng.

Đem nhược điểm để lộ trước mặt đối phương cũng không phải là chuyện dễ dàng, nhất là đối với hắn mà nói thì hắn đã thật sự lĩnh hội điều này.

Trong phòng tắm truyền đến tiếng nước chảy của vòi sen, Feston vẫn đang ngồi hút thuốc trên giường, máy điều hòa đương nhiên không phải bị hư, nhiệt độ trong phòng nhanh chóng khôi phục cảm giác mát lạnh, nhìn đồng hồ, đã gần đến nửa đêm, hắn xuống giường gọi điện thoại một chút, sau đó dập tàn thuốc rồi đi đến phòng tắm. fynnz810

Vòi hoa sen hướng về phía hắn, “Tôi cũng vừa tắm xong, có muốn tôi giúp hay không?” Tầm mắt xẹt qua mông của Feston.

Feston ném cho hắn một cái khăn tắm, “Hy vọng cậu thích pizza, tôi vừa kêu giao hàng đến nhà.” Tiếp nhận vòi hoa sen, mọi thứ bên trong màn hơi nước bắt đầu trở nên mơ hồ, mơ hồ như thế cũng là điều may.

“Rất đúng lúc.” Giọng nói của Phong Triển Nặc vang lên giữa màn hơi nước, “Gần đây có cửa hàng hai mươi bốn giờ à?

Tóc của hắn dán trên mặt, trước ngực lưu lại dấu vết ***, vài dấu hôn, thân thể thon cao mạnh mẽ trần trụi giữa màn hơi nước mờ mịt.

Feston dời mắt, nhưng hình ảnh mà hắn từng chứng kiến đã khắc sâu vào đầu, đây là một cổ máy giết người, mỗi một phần trên cơ thể tựa hồ đều được bảo trì ở trạng thái tốt nhất, làn da bóng loáng dính sát vào xương cốt của cơ thể, có thể ứng phó với tất cả biến hóa, giống như một con báo săn, không có một chút thịt mỡ dư thừa nào.

Cảm giác ôm lấy Phong Triển Nặc vào lòng vẫn còn khắc sâu trong trí óc…Feston cố gắng không để cho chính mình tiếp tục nghĩ đến cảnh đó.

“Trên phố này không có nhiều cửa hàng hai mươi bốn giờ, nhưng pizza ở đây cũng không tệ lắm.” Buông vòi sen, hắn đột nhiên tiếp cận, “Nếu những người đó là người quen trước kia của cậu thì cậu tính làm sao?”

Phong Triển Nặc chuẩn bị đi ra ngoài thì liền dừng chân, ngón tay của Feston chộp vào cánh tay của hắn dần dần buộc chặt, “Cậu nói bọn họ rất nguy hiểm, vậy còn cậu? Nếu cậu nổ súng đối với bọn họ…”

“Nói đùa cái gì vậy, tôi là U Linh đó.” Xoay người, đối mặt với đáy mắt thâm trầm của Feston, ánh mắt của Phong Triển Nặc dường như đang cười, nhiệt độ trong phòng tắm tựa hồ giảm xuống đột ngột, “Chẳng qua chỉ là những người quen biết trước đây mà thôi.”

“Nếu bọn họ là đồng bọn của cậu thì tôi không hy vọng cậu vì tôi mà giết bọn họ, nói cho rõ một chút chính là tôi không cần cậu giết người.” Nắm tay của Phong Triển Nặc, Feston cho thấy thái độ của mình, “Tôi là cảnh sát liên bang, cậu muốn giết người ở trước mặt tôi hay sao?”

“Là một cảnh sát tạm thời bị cách chức.” Phong Triển Nặc nhắc nhở hắn, tiếp theo ánh mắt di chuyển một vòng, “Tôi không giết người thì bọn họ sẽ giết anh, xem như tấn công vì tự vệ đi?”

Đã từng vượt quá biên giới của pháp luật, Phong Triển Nặc vĩnh viễn có đủ cái cớ cho mình, Feston cảm thấy đau đầu, “Xem ra tôi chỉ có thể mau chóng bắt lấy kẻ chủ mưu, không cho cậu có cơ hội ra tay.” Buông Phong Triển Nặc ra, trọng lượng trong tầm mắt của hắn làm cho người ta cảm thấy áp bách.

“Tôi nghĩ chuyện này rất khó.” Đón lấy cảm giác áp bách, ánh mắt biết cười xẹt qua một tia sáng lạnh, Phong Triển Nặc biết rất rõ muốn nắm lấy kẻ chủ mưu đằng sau đám sát thủ chuyên nghiệp kia cơ hồ là không có khả năng.

Tiếng chuông cửa vang lên, người giao pizza đã đến, liếc nhìn nhau, Feston tiếp tục tắm rửa, còn Phong Triển Nặc thì mặc đồ vào rồi đi mở cửa, hắn cầm lấy một khẩu súng dưới nệm ghế sô pha, sau đó bước đến trước cửa.

Trước tiên hắn xác nhận thân phận của người giao pizza, sau đó mới mở cửa rồi thanh toán tiền, đem pizza nóng hổi đặt lên bàn, “Nếu anh không ra thì tôi sẽ ăn sạch chúng nó–” Hắn hô to về phía phòng tắm.

“Cứ ăn đi, chừa lại cho tôi một chút là được rồi, nếu không thì tôi sẽ tìm thức ăn trong tủ lạnh.” Hiển nhiên bọn họ đều không có hứng thú nấu nướng lúc nửa đêm, bọn họ rất đói, hơn nữa cũng có một chút lười biếng, đây có lẽ là di chứng sau khi liên tiếp hoan ái kịch liệt.

Feston vừa lau tóc vừa đi ra ngoài, theo bước chân của hắn thì có thể nhận ra hắn đã thích ứng với cảm giác này, Phong Triển Nặc quan sát Feston một chút, sau khi xác định hắn không sao thì mới chuẩn bị mở nắp pizza, bàn tay vừa chạm vào nắp hộp pizza thì bỗng nhiên liền dâng lên cảm giác khác thường, có cái gì đó không thích hợp, một suy nghĩ liền hiện lên trong đầu.

“Mở cửa!” Hắn hô to, ánh mắt của Feston liền biến đổi, không hề hỏi nhiều mà chỉ đá văng cánh cửa, hộp pizza xẹt qua giữa không trung rồi rơi xuống ở phía xa, nổ tung ở cách nhà bọn họ khoảng mười thước, lửa đỏ chiếu sáng bầu trời đêm.

Chỉ kém vài giây thôi thì không phải chỉ có chiếc bánh pizza bị nổ tung, bọn họ nhìn bữa ăn khuya bị thuốc nổ hủy diệt khiến cho cơn đói bụng cũng hoàn toàn biến mất.

“Điện thoại bị nghe trộm.” Feston kiểm tra điện thoại, cũng không tìm ra bất cứ thứ gì khả nghi, hắn ngẩng đầu rồi nhìn đường dây điện thoại ngoài cửa, Phong Triển Nặc hiểu rõ ý của hắn, “Thiết bị nghe trộm là thủ đoạn tép riu, hơn nữa rất dễ bị phát hiện, nghe trộm đường dây điện thoại là biện pháp tốt nhất, nhưng cũng chứng tỏ đối phương không chỉ có một người.”

“Trước khi giao pizza thì chỉ cần dời lực chú ý của người giao hàng rồi bỏ vào một quả bom ở bên trong, chuyện này cũng chẳng có gì là khó.” Đoán khả năng xảy ra của vụ việc rồi buông khăn tắm xuống, Feston quay về phòng mặc quần áo, khi đi ra còn mang theo một đôi găng tay, “Có thể tìm được manh mối từ mảnh vụn của trái bom.”

Hắn đi thu thập chứng cớ, Phong Triển Nặc không thể ngăn cản, hiện tại chỉ đành cầm súng cảnh giác ở xung quanh, ban đêm yên tĩnh bị phá hủy, tiếng nổ mạnh đánh thức dân cư xung quanh, xe cảnh sát sẽ nhanh chóng đến đây.

Tuy rằng Feston tạm thời bị cách chức nhưng tin tức về hắn vẫn được lan truyền rất nhanh, ngày hôm sau toàn thể thành viên của đội đặc nhiệm ST đều biết chuyện này, văn phòng nổi dậy một cuộc thảo luận kịch liệt, nhưng Kraft đã ra lệnh không cho bọn họ tiếp nhận bất cứ vụ án nào, vì vậy bọn họ chỉ có thể bắt đầu truy tìm manh mối từ ả sát thủ Carmen ở tại văn phòng, cố hết sức tiến hành điều tra.

Cùng lúc đó, Feston đang ở trong nhà, Phong Triển Nặc ngồi đối diện với hắn, hai người mặt đối mặt nhìn nhau.

“Là lúc để cho bọn họ có một chút cơ hội.” Feston thoạt nhìn không hề bị ảnh hưởng bởi sự kiện tối hôm qua, chiếc áo sơ mi sọc dọc, bộ âu phục thẳng thớm, dưới chân là một đôi giày da, xem ra hắn dự định ra khỏi nhà.

“Anh muốn lấy mình ra làm mồi?” Ung dung đặt nghi vấn, kỳ thật Phong Triển Nặc cũng không hề bất ngờ.

“Bị động chờ đợi không bằng chủ động ra trận.” Đứng lên, Feston đi đến trước cửa rồi vươn tay về phía Phong Triển Nặc, “Có hứng thú đi dạo phố với tôi không?”

Đôi mắt như chim ưng đang chớp động, tầm mắt của bọn họ giao nhau dưới ánh mặt trời.

Khóe miệng của sát thủ nhếch lên một đường cong, “Tại sao lại không?”

………..

P/S: :> xem như 1 buổi hẹn hò dạo phố đi.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui