Thời tiết gần vào hè nhiệt độ không khí oi bức hẳn lên.
Thiên Ân đang ngồi trên bàn ăn dưa hấu ướp lạnh bên cạnh Erik thì có người chạy vào báo phát hiện vài chỗ thi thể lạ trong khu rừng sau núi.
" Thi thể " Thiên Ân đưa ánh mắt tò mò nhìn Erik.
" Đi đến đó xem" Erik nói rồi cùng Thiên Ân đi đến nơi tìm ra mấy cái xác được phát hiện.
Sáng nay, khi bảo vệ theo thường lệ đi tuần tra quanh núi thì phát hiện được 3 cái xác đã gần phân hủy đang treo lơ lửng trên cây.
" Ai là người phát hiện ra mấy cái xác này" Thiên Ân quan sát hiện trường một hồi rồi nói.
" Là tôi thưa cậu chủ" Một người thanh niên thuộc đội bảo tiêu Ân gia chạy đến, đứng trước mặt Thiên Ân.
" Cậu phát hiện ra cái xác này lúc nào, kể tỷ mỉ hoàn cảnh lúc đó xem" Thiên Ân nói.
" Vâng cậu chủ" Người bảo tiêu nhiệt tình đáp, mấy khi mới được trực tiếp nói chuyện với cậu chủ chứ, có chút căng thẳng mà " lúc tối hôm qua tôi đã đi qua đây tuần tra một lần rồi, không thấy có gì lạ, đến sáng nay đi tuần tra thì phát hiện có 3 cái xác được treo lên trên cây, không rõ là ai, chắc được mang từ nơi khác đến và được treo lên tối hôm qua"
Nghe vậy Thiên Ân hơi cau mày " Ngoài anh ra có ai đi tuần tra nơi này không"
" không có" bảo tiêu lắc đầu " mỗi người được phân một khu vực tuần tra riêng nên chỗ này chỉ có tôi tuần tra thôi"
Vì nơi đây là rừng núi nên việc đưa một cái xác nên có vô vàn con đường đi, mà mấy cái xác này danh tính vẫn chưa được xác định nên Thiên Ân bảo đưa 3 cái xác đó về nhà xác tiếp tục điều tra nghiên cứu.
" Erik, anh thấy việc này có lạ không, sao tự nhiên lại mang mấy cái xác lên đó vất, nếu là giết người giấu xác thì cũng không treo lên trên cây chứ, trên người 3 cái xác đó cũng không thấy nhiễm độc gì"
Nghe thắc mắc của Thiên Ân, Erik cũng hơi suy tư.
" Tốt nhất đừng để quá nhiều người tiếp xúc với cái xác đó, khi chưa biết rõ mục đích của bọn chúng là gì, chúng ta vẫn án binh bất động trước"
" Được Thiên Ân gật đầu rồi dựa vào người Erik.
Đúng là không thể ngồi yên được nữa rồi, bên U linh đã bắt đầu có hành động rồi.
Đến tối bỗng nhiên có người đến báo cáo mấy người tiếp xúc với cái xác ở rừng khi được mang về đều có triệu chứng đau đầu, phát sốt.
Phải nói là những bảo tiêu của Ân gia đều là những người có sức khỏe tốt và được rèn luyện khắt khe.
Bây giờ có vài người cùng nhau đổ bệnh như vậy đúng có biến không nhỏ.
" Có người bị bệnh em cũng ở yên nhà quan sát tình hình cho tôi" Erik thấy Thiên Ân định đi điều tra thì kéo cậu lại.
" Em chưa chạm vào mấy cái xác, sẽ không sao đâu" Thiên Ân vẫn tha thiết muốn được đi.
" không được" Erik không thỏa hiệp ấn cậu vào nhà tắm " Khử trùng trước, mấy thứ của U linh tạo ra chẳng cái gì tốt đẹp cả, tôi không muốn em xảy ra bất cứ việc gì"
Dưới sự kiên quyết của Erik, Thiên Ân đã được khử trùng từ trong ra ngoài còn được khuyến mại sờ sờ cơ bụng của hoàng tử nhà người ta nữa.
Nhưng đúng là không thể coi thường mấy cái mà U linh tạo ra, đến tối Thiên Ân cũng bắt đầu phát sốt.
Erik bắt cậu nằm yên trên giường không được đi đâu.
" Em chỉ bị sốt thôi, có thể chúng ta làm vài vận động một chút abcxyz ra mồ hôi là khỏi thôi" Thấy lông mày Erik mãi không dãn ra, Thiên Ân nói vài câu trêu hắn.
Nhìn khuôn mặt hơi hồng hồng vì sốt, ánh mắt mệt mỏi của Thiên Ân, Erik vô cùng đau lòng mà trách bản thân sao lại có thể bất cẩn để cậu đi đến chỗ mấy cái xác chứ.
" Cậu chủ, cậu Albert đến rồi" Quản gia gõ cửa rồi để Albert vào trong phòng.
Có người anh trai nào bất hạnh như hắn không chứ.
Đang đi chơi ở thành phố x thì bị lôi xốc cổ về, đến lý do về là gì cũng không biết, quyền tự do vampire còn đâu, cái đồ dã man này.
" Anh mau đến xem Thiên Ân bị sao" Erik đứng dậy khỏi giường nhường chỗ cho Albert.
Ánh mắt của hắn nói lên tất cả, anh mà không chữa được thì chỉ có nước cuốn gói bị tống cổ đi.
Albert vốn là một bác sĩ vô cùng giỏi, trước đây hắn còn được gọi là thần y.
Với kiến thức y học tích lũy hàng nghìn năm Albert có thể coi là một thần y sống.
Nhìn hắn cà lơ phất phơ thế nhưng lại rất thích đi khắp nơi chữa bệnh cho con người, vì vậy Erik rất tin tưởng để hắn chữa bệnh cho Thiên Ân.
Nghe em dâu bị bệnh Albert ngạc nhiên nhìn Erik.
" cậu ở đây mà vẫn để cho em dâu bị bệnh hả"
Thấy ánh mắt coi thường của anh trai bắn tới, Erik cũng không làm được gì khác mà trầm mặc, lần này đúng là hắn bất cẩn nên cậu ấy mới bị ốm như vậy.
Sau khi Albert khám cho Thiên Ân, hắn hơi cau mày, rồi bảo Erik đi ra khỏi phòng.
" Có nghiêm trọng không" Erik hỏi
" Cũng không phải quá nghiêm trọng, bệnh này cũng không khó chữa, người mắc chứng bệnh này ta gặp cũng cách đây mấy trăm năm rồi, không ngờ giờ lại gặp lại nó"
Albert đưa tay xoa xoa chiếc cằm bóng loáng của mình.
Erik thấy anh trai mình tỏ vẻ thần bí thì đá cho hắn một cái " nói mau"
Đã giúp người còn bị ăn đánh, Albert oán giận mà nhìn Erik.
" Căn bản bệnh này cũng không khó chữa, chỉ là nó xuất hiện lâu rồi, giờ cũng chả còn mấy ai có thể trị được nó.
Bệnh này gọi là "Cỏ lan".
Nó biểu hiện ban đầu giống như bị cảm nên dễ gây nhầm lẫn với cảm mạo, sau đó sẽ làm cho người mắc bệnh đau đầu đến chết, mà người mắc bệnh cũng không có biểu hiện gì nhiều nên không dễ phát hiện ra là bị nhiễm virus nhìn qua chỉ được coi là cảm mạo thôi.
Cần cách ly người bị bệnh ra một nơi vì bệnh này lây lan rất nhanh qua không khí.
Bệnh này cần tìm một loại cỏ tên là cỏ lan rồi sắc lên cho người bệnh uống vài ba ngày là khỏi."
" cỏ lan ở đâu" Erik hỏi
Loại cỏ này không dễ tìm, mà hình dạng của nó cũng dễ bị nhầm lẫn với cỏ thường khác, ta sẽ đi tìm nó thử xem, gần đây có mấy đồi thông ta sẽ đến đó tìm thử, cỏ lan thường mọc gần đồi thông" Albert nói rồi vỗ vỗ vai Erik " Không cần lo lắng, người tốt sống không thọ, kẻ xấu lưu ngàn năm, hai đứa đều ác như vậy tất nhiên sẽ sống lâu rồi"
Nghe vậy Erik có cảm xúc muốn đánh người, có ai an ủi người thân như anh trai hắn không cơ chứ.
" Giờ ta đi sắc vài thang thuốc an thần cho em dâu, cứ để cậu ấy ngủ một lúc đi.
Nơi phát ra bệnh dịch cần được hỏa thiêu ngay".
" Việc này em sẽ phân phó người làm, Cảm ơn anh trai" nói xong Erik biến mất khỏi hành lang đi vào trong phòng với Thiên Ân.
Nghe được câu nói cuối cùng của Erik, Albert đơ đơ chưa kịp phản ứng.
Hắn ngoáy ngoáy tai mình, đúng là lâu lắm mới được nghe một câu tử tế, hàm xúc tình cảm như vậy từ em trai.
Đúng là đáng sợ mà, có lẽ hắn bị đối xử tàn bạo quen rồi, giờ được đối xử tử tế thấy không quen.
Albert xoa xoa tai mình rồi chạy đi sắc thuốc.
Erik nhìn Thiên Ân nằm trên giường trán lấm tấm mồ hôi, hắn đau lòng mà hôn nhẹ lên trán cậu.
Tự nhủ bao nhiêu lần sẽ bảo vệ cậu chu toàn vậy mà hết lần này đến lần khác để cậu bị thương.
Khoản nợ này hắn sẽ tính trên đầu Timmy, động đến điểm mấu chốt của hắn hắn sẽ trả lại cho tên U linh đó gấp trăm lần.