Đêm khuya, Tạ Nhất Minh kéo theo thân thể mệt mỏi lên mở máy tính, bật QQ. Cả ngày hôm nay cậu đều bận rộn dọn đồ về nhà, từ nay về sau chính thức từ biệt cuộc đời sinh viên.
Tốt nghiệp, tốt nghiệp, tốt nghiệp rồi thất nghiệp! Miệng cậu không ngừng niệm đi niệm lại, cả người hưng trí bừng bừng đi lướt weibo. Nghĩ đến cuối cùng cũng được ở lì trong nhà, không cần ngày nào cũng phải chạy đi chạy lại, tâm tình cậu tốt vô cùng. Lúc trước hoàn toàn là do Tạ mẹ cố gây sức ép, bắt cậu nhất định phải sang đại học ở vùng kế bên, làm cậu mỗi ngày đều thật đáng thương!
Ah! Đại thần cư nhiên lại đăng blog mới! Tạ Nhất Minh phút chốc trở nên sôi sục, đôi mắt phóng ra lục quang khi nhìn thấy bài blog đứng ngay trang đầu.
‘Hôm nay vừa được thăng chức, tâm tình không tệ, quyết định tiếp nhận kịch mới.’
Chỉ một câu nói vô cùng đơn giản nhưng lại đứng ngay đầu trang, quả nhiên không hổ danh Đại thần.
Chủ nhân của bài blog này tên là Xuân Nhật Hòa Phong, sống tại Bắc Kinh, số lượng kết bạn tương đối khổng lồ, lượng người theo dõi cũng đến vài nghìn. Thời gian đăng blog là khoảng 3h chiều nay, bình luận phía dưới đã có 378 bài. Tạ Nhất Minh chăm chú theo dõi, đọc từng cái một.
1L: Oa! Chiếm được bình luận đầu tiên của Đại thần rồi!
2L: Lâu thượng bình tĩnh = =
3L: Thần vật a, ta lại chậm tay rồi!
…
36L: Chúc mừng Xuân sama thăng chức ~ Thuận tiện cho hỏi một câu, Xuân sama định nhận loại kịch gì vậy? Người ta muốn hợp tác nha muốn hợp tác ~
37L: Cô nương lâu thượng thỉnh tự trọng! Người ta đang thiếu một vai công quân, sama thử nghĩ nha? Đó là truyện ‘Tống môn XXXX’.
…
364L: Xuân sama đóng vai ôn nhu phúc hắc công thật sự rất mỹ hảo đó! Còn vai Trầm Dịch Phong trong bộ ‘Phong Vũ Mãn Lâu’ cũng manh chết ta!
…
Tạ Nhất Minh hoàn toàn 囧囧 khi đọc hết mấy bài bình luận, giới thiệu kịch có, cầu hợp tác có, tung hoa chúc mừng có, còn cả mấy bài không đâu vào đâu nữa. Mà càng về sau thì bình luận càng lúc càng lạc đề, vòng vo một hồi cũng bàn đến chuyện CP của Xuân sama.
Cậu đặt tay lên bàn phím, gõ rồi lại xóa, gõ đi gõ lại cũng không hợp ý, cuối cùng vẫn không dám nói gì thêm. Chỉ cần im lặng quan sát là thỏa mãn rồi, cậu tự an ủi bản thân.
Xuân Nhật Hòa Phong là một Đại thần trong giới võng phối, chỉ trong hai năm đã ra bốn bộ, kịch nào cũng đều nổi tiếng, phản hồi cực tốt. Giọng nói của anh trầm thấp, từ tính, có một cỗ gợi cảm trời sinh hòa lẫn mị lực của một nam nhân thành thục, lại thêm tông độ trầm thấp gợi lên cảm giác xa hoa. Hơn nữa anh chỉ nhận kịch BL nên được xưng là ‘Đại thần cấp tuyệt thế hảo công’.
Tạ Nhất Minh kể từ hai năm trước khi tình cờ nghe qua bộ kịch chủ dịch của anh – ‘Phong vũ mãn lâu’ đã triệt để bị giọng nói hoa lệ này chinh phục, kể từ đó cậu đã mê luyến đối với Đại thần, ngày càng không thể vãn hồi.
‘Tích tích tích!’ Icon chú chim cánh cụt trong máy kêu lên, Tạ Nhất Minh nhấp vào, cảm thấy có chút kì quái, sao tối như vậy mà còn có người nhắn tin?
Mở khung trò chuyện nhóm, thì ra là QQ của đoàn kịch ‘Tả ý phong lưu’.
【 Kế hoạch 】Miêu Trảo Quân: Có người không? Có người không?
【 Kế hoạch 】Miêu Trảo Quân: Lăn lộn cầu hậu kì đại nhân cứu mạng a!
【 Kế hoạch 】Miêu Trảo Quân: Tại hạ có chuyện gấp cần gặp hậu kì! Hậu kì người đang ở đâu??
【 Kế hoạch 】Miêu Trảo Quân: Ta cần có hậu kì…
…
Sau đó có người tiếp tục xuất hiện.
【 Chuyển âm 】Kim Cương Hồ Lô Oa: Trảo Trảo, cậu làm gì vậy?
【 Kế hoạch 】Miêu Trảo Quân: Hiu hiu~~ Hỗ Lỗ Oa [1]~~ Mau bắt hậu kì đến ~~
【 Chuyển âm 】Kim Cương Hồ Lô Oa: Khụ khụ, cậu phải biết xã đoàn chúng ta một là thiếu Đại thần, hai là thiếu hậu kì…
【 Kế hoạch 】Miểu Trảo Quân: Vậy phải làm sao đây? Đây là bộ kịch đầu tiên của người ta đó! Thật vất vả mới mời được CV! Tất cả đều chuẩn bị rồi nhưng giờ lại không có hậu kì!!!!
【 Chuyển âm 】Kim Cương Hồ Lô Oa: …
Tạ Nhất Minh bị cô nàng Miêu Trảo Quân này dọa cho sợ rồi, đang giữa đêm hôm mà lại khóc lóc như vậy. Cậu vừa định tắt khung trò chuyện thì bị câu nói tiếp theo làm cho đứng hình.
【 Kế hoạch 】Miêu Trảo Quân: Người ta thật vất vả mới cầu được Xuân sama ~ Giờ chẳng lẽ lại kêu sama đi tìm hậu kì…
Xuân sama?! Tạ Nhất Minh ngồi trước máy tính đột nhiên nhảy dựng. Cậu vận chỉ gõ gõ bàn phím.
【 Hậu kì 】Tiểu Tạ: Là Xuân Nhật Hòa Phong sao?
【 Kế hoạch 】Miêu Trảo Quân: Oaa! Tiểu Tạ!! Cậu xuất hiện rồi!!
【 Kế hoạch 】Miêu Trảo Quân: Đúng đúng, là Xuân Nhật Hòa Phong sama ~~ Là kịch chủ công nha ~~ Tiểu Tạ muốn làm không??
【 Chuyển âm 】Kim cương hồ lô oa: Ah, Tiểu Tạ, cậu rốt cuộc cũng trồi lên rồi! Cậu chẳng phải vừa mới tốt nghiệp hay sao?
【 Hậu kì 】Tiểu Tạ: Uh, xong hết rồi, bây giờ đã có thời gian làm kịch. Miêu Trảo, tôi nhận kịch này được không?
Tạ Nhất Minh vừa gõ chữ xong liền nhấn gửi đi, ***g ngực đập bang bang. Oaaa! Là Đại thần đó, Đại thần đó! May mắn đến rồi! Ông trời phù hộ cho con được nhận kịch nha!
【 Kế hoạch 】Miêu Trảo Quân: Được được! Tiểu Tạ, cậu làm kịch nào cũng rất tuyệt đó! Để tôi mời cậu vào nhóm~
Tốc độ của Miêu Trảo Quân rất nhanh, nháy mắt đã thấy tin mời: ‘Quản lí viên tổ kịch ‘Lặng Lẽ Thích Anh’, Miêu Trảo Quân mời bạn vào nhóm, đồng ý hay không?’
Tạ Nhất Minh đọc xong tin báo thì cả bàn tay đều run cả lên, xuýt chút nữa đã bấm cự tuyệt. Cậu chà xát tay, nhu nhu hai má, khóe miệng ngốc nghếch nở một nụ cười, bấm đồng ý.
Vừa mới gia nhập đã thấy icon chớp nháy liên tục. Cậu mở khung trò chuyện của nhóm, cẩn thận theo dõi.
【 Kế hoạch 】Miêu Trảo Quân: Tung hoa hoan nghênh hậu kì quân, bạn nhỏ Tiểu Tạ ~~
【 Đạo diễn 】Lam mỗ mỗ: Ai dô, Trảo Trảo, cậu tìm được hậu kì rồi à? Thuận tiện hoan nghênh bạn nhỏ ~
【 Trang trí 】Thỏ Tử: Hoan nghênh hậu kì đại nhân ~
【 Chủ dịch 】Công Tử Vô Hoan: Hoan nghênh.
【 Chủ dịch 】Xuân Nhật Hòa Phong: Hoan nghênh Tiểu Tạ.
【 Long bộ giáp (?) 】Trường Chân Thúc Thúc: Hoan nghênh hậu kì quân ~
Cậu nhìn khung trò chuyện liên tục nhảy chữ, lúc này mới thực xác định mình đã gặp được Đại thần. ‘Xuân Nhật Hòa Phong: Hoan nghênh tiểu tạ.’, Đại thần nói hoan nghênh Tiểu Tạ đó! Tay gõ loạn xạ, cậu vội vã chụp lại màn hình lưu làm kỉ niệm, sau đó nhảy lên giường lăn a lăn, cả nửa ngày sau mới nhớ ra mình phải hồi đáp, nhất thời lại 囧.
【 Hậu kỳ 】Tiểu Tạ: Thật ngại quá, tôi vừa đi rót nước. Các đại gia khỏe, ha hả.
Gửi tin nhắn xong cậu mới thấy hối hận, sao lại bịa ra lí do nhảm nhí như vậy nha! Còn ‘ha hả’ nữa, ha cái đầu! Cậu đưa tay cào loạn mái tóc đến mức rối bù, đây là biểu hiện nên có trước mặt Đại thần hay sao!
【 Đạo diễn 】Lam mỗ mỗ: Sao đột nhiên là lạ…
【 Trang trí 】Thỏ Tử: 9494 [Phải đó phải đó]. Đột nhiên ngửi thấy hương vị của một thiên nhiên ngốc thụ ~ Nhưng nghe nói hậu kì đại nhân là một bé gái?
【 Long bộ giáp 】Trường Chân Thúc Thúc: Tôi cũng thấy vậy!
【 Kế hoạch 】Miêu Trảo Quân: Hắc hắc, Tiểu Tạ là một tiểu manh thụ nha ~
【 Đạo diễn 】Lam mỗ mỗ: Vậy sao, ha hả ~
【 Hậu kì 】Tiểu Tạ: Ack, tôi là nam sinh.
【 Trang trí 】Thỏ tử: Ngao! Manh quá!
【 Đạo diễn 】Lam mỗ mỗ: Đè lại Tiểu Tạ hung hăn giày vò một trận ~~
【 Hậu kỳ 】Tiểu Tạ: Mẹ gọi đi ngủ, tôi phải xuống rồi. Bye bye đại gia!
Đàn hủ nữ này… Tạ Nhất Minh không dám trả lời nên vội tìm đại lí do để mà chạy trốn. Cậu không hay ứng phó với mấy em gái hủ nữ nhiệt tình thế này, lúc tham gia tổ kịch cũng rất ít nói cho nên trước giờ đều rất mờ nhạt. Cậu quyến luyến nhìn vào khung trò chuyện, cảm giác như đang nằm mơ.
“Tiểu Tạ! Sao còn chưa ngủ! Không phải kêu con tắt máy rồi sao!” Tạ mẹ thấy phòng con mình vẫn còn sáng đèn liền lên tiếng gọi.
“Đã biết, con ngủ đây.” Tạ Nhất Minh thoát khỏi QQ và weibo rồi tắt máy tính cởi dép lăn lên giường.
Lúc sau Đại thần không có nói chuyện nữa nha? Có phải ghét mình hay không? Hu hu! Khó lắm mới được tham gia tổ kịch cùng với Đại thần, lỡ mà không tốt thì phải làm sao bây giờ? Bạn nhỏ Tiểu Tạ lăn lộn trên giường, trong đầu toàn là những thứ loạn thất bát tao. Càng nghĩ càng khổ não, rốt cuộc cậu quyết định đếm cừu để thôi miên mình, một con cừu, hai con cừu, ba con cừu… Uhm, hình đại diện QQ của Đại thần không ngờ lại là một tiểu chiến binh đang ngửa đầu cười, thật đáng yêu! Một Đại thần, hai Đại thần, ba Đại thần…