"Dì ạ?" Cô bé chớp chớp đôi mắt to tròn đen láy, quay đầu nhìn lại mẹ mình, vẻ mặt vừa ngu ngơ lại vô tội.
Trước khi gặp mặt chính thức, mẹ đã cố ý dặn dò bé, đợi khi trông thấy người sẽ chăm sóc mình hôm nay thì phải gọi là anh và chị.
Phần lớn phụ nữ đều rất kiêng kỵ vấn đề tuổi tác, dẫu sao họ luôn muốn trốn tránh sự thật sẽ già. Còn nữa, các nữ minh tinh trong giới giải trí càng mong sao mình trẻ mãi ở cái tuổi mười tám.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Người mẹ trẻ cũng hiểu rõ việc này nên đã dặn dò trước hai đứa con nhà mình, tránh mất vui vì xưng hô.
Kết quả thì Bùi Như Niệm còn sửa lại đâu ra đấy: "Mẹ con trẻ tuổi lại xinh xắn, trông còn giống minh tinh hơn cả dì. Các con gọi là chị thì vai vế hơi loạn."
Bùi Như Niệm không có nhiều anh chị em, nhưng những bậc người lớn cùng lứa với cha mẹ đều đông con, nên cô có rất nhiều anh chị em họ. Có anh trai và chị gái lớn tuổi hơn cô rất nhiều, đã kết hôn và sinh con. Nhớ trước kia khi cô mới bắt đầu học cấp hai, mỗi lần họp mặt dịp lễ Tết đều sẽ có vài đứa con nít gọi Bùi Như Niệm là dì.
Cho nên, Bùi Như Niệm cũng không hề để bụng khi bị kêu là dì.
"Dì ạ..." Cô bé mặc đồ đỏ gọi cô giòn tan.
"Ngoan..." Bùi Như Niệm có ấn tượng khá tốt với cô bé, cảm thấy bé gái vừa lém lỉnh vừa đáng yêu. Cô ngồi xổm xuống, kéo tay cô bé hỏi: "Hôm nay và ngày mai, hãy để cho dì và chú này chăm sóc con được không?"
Khanh Khả Ngôn vừa được thăng làm "chú" cũng hết sức phối hợp, tặng bánh ngọt mà Bùi Như Niệm đã chuẩn bị cho cô bé.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Vừa có bánh ngọt còn có Pikachu đáng yêu, cô bé không chút do dự mà đồng ý, thậm chí không thèm ngó lại người mẹ đang cười bất lực phía sau mình.
Người mẹ trẻ hơi gượng gạo: "Chê cười rồi, đứa lớn nhà tôi dễ dụ thật."
Đừng nói chi bánh ngọt và Pikachu, trông điệu bộ kia của cô bé thì phỏng chừng vài cái kẹo que cũng đủ lừa rồi.
Cái loại bị bán đi mà còn giúp người ta kiếm tiền, thật ngốc nghếch.
Ngược lại, cậu bé mặc đồ xanh thì hướng nội hơn nhiều, bé vẫn luôn trốn trong lòng mẹ và cố gắng che giấu bản thân.
Cậu bé nhút nhát, trông thấy một đám người lạ thì cảm thấy sợ hãi, nước mắt long lanh quẩn quanh nơi viền mắt.
Bùi Như Niệm đi về phía cậu bé, còn chưa tới gần thì cậu bé đột nhiên khóc òa lên.
"Sao vậy?" Bùi Như Niệm sợ sệt đứng lại.
"Mẹ!" Đứa bé khóc đến đáng thương, ôm lấy mẹ mà lớn tiếng lên án: "Mẹ không cần con!"
"Hả?" Người mẹ trẻ cảm thấy bị oan uổng: "Sao có thể, ai nói với con như vậy?"
"Hoa Hoa ở nhà cạnh bên nói." Cậu bé khóc nấc lên, tủi thân nói: "Hoa Hoa nói, mẹ chỉ thích chị chứ không thích con."
"Nói bậy!" Người mẹ trẻ còn chưa giải thích thì cô bé đồ đỏ đã chen vào phản bác khí thế: "Mẹ chỉ thích em, không có thích chị."
Bùi Như Niệm nhìn cô bé, dựa theo những lời đối thoại vừa rồi mới nhận ra cô bé này là chị.
"Không thích em!" Cậu bé mếu miệng, khóc cực kỳ uất ức.
"Không đúng, em nhìn coi mẹ ôm em chứ không có ôm chị!" Bé chị sinh ra sớm hơn vài chục phút, thuần thục áp dụng ví dụ cụ thể để chứng minh.
Cậu bé nghe nói như thế bèn nhảy ra khỏi lòng mẹ, thở hồng hộc la lớn: "Bây giờ mẹ không có thích em!"
"..." Bùi Như Niệm nhìn trái nhìn phải, cảm thấy đối thoại của hai đứa bé quá đỗi rối rắm.
Trong những tình huống bình thường, hẳn phải nên tranh giành "mẹ thích ai hơn" mới đúng chứ.
Người mẹ trẻ bóp bóp ấn đường, cười gượng: "Thật ngại quá, bình thường ở nhà hai đứa nó cũng thế đấy."
Có lẽ vì cãi nhau với chị gái, khuấy động tính cách hướng nội của người em trai nên cuối cùng cậu bé đã không né tránh camera và mọi người nữa.
Bùi Như Niệm nắm bắt thời cơ, đúng thời đưa đồ chơi và bánh ngọt sang cho cậu bé.
Cậu bé thấy Bùi Như Niệm xinh đẹp, lại quay đầu nhìn mẹ mình, do dự chưa vươn tay.
"Em không ăn thì để cho chị, chị còn muốn ăn!" Cô bé kia chạy lạch bạch tới, khóe miệng còn dính kem, trông giống như một mèo con tham ăn.
Cậu bé nghe nói như thế bèn nhanh tay đoạt lấy bánh, chẹp chẹp cái miệng và nói: "Đây là của em, không cho chị ăn!"
Cô bé làm mặt quỷ: "Hừ, Áp Áp là quỷ hẹp hòi!"
"Cậu bé gọi là Áp Áp?" Khanh Khả Ngôn bắt đúng trọng tâm, nghĩ thầm quả là một cái tên đặc biệt.
Dựa theo quy định, sau khi con đã gặp mặt khách mời rồi thì người mẹ không thể can thiệp vào quá trình quay chụp, cho nên cũng không thể giới thiệu tên của bé cưng cho bọn họ được.
Trong hai ngày này, khách mời phải cố gắng chăm sóc tốt cho thành viên mới trong nhà mình. Còn cha mẹ của bé thì có thể quan sát toàn bộ hành trình, trừ khi phát sinh tình huống khẩn cấp, nếu không thì không thể can thiệp quá mức vào quá trình quay.
"Dạ! Em ấy là Xú Áp Áp!" Bé gái dõng dạc đáp lại.
Bùi Như Niệm nhân đó hỏi tới: "Vậy còn con?"
Cô bé không trả lời, dường như muốn né tránh vấn đề này.
Cậu em trai Áp Áp khịt mũi, chỉ vào chị gái và nói: "Chị ấy là Bổn Trư Trư!"
* Xú Áp Áp: Vịt thối tha, Bổn Trư Trư: heo ngu ngốc.
"Hì..."
Bùi Như Niệm tự biết mình là diễn viên chuyên nghiệp, phải duy trì được vẻ thanh lịch và đoan chính của mình. Nhưng tên của hai đứa bé này quá buồn cười, không chỉ mỗi cô mà cả những nhân viên ekip cũng đều cười ngả nghiêng.
VJ cười đến sốc hông, thở đứt đoạn hỏi người mẹ nghĩ sao mà đặt tên như thế này.
"Không phải là tôi đặt." Người mẹ trẻ hơi ngượng ngùng, cam chịu nói: "Lúc hai đứa nó mới chào đời, ông bà nội có chăm nom một thời gian. Quê gốc chồng tôi ở nông thôn, nơi đó rất chú trọng "tên xấu dễ nuôi", cho nên..."
Cho nên, hai cục cưng đều tự cảm thấy thẹn vì biệt danh của mình. Mỗi lần hai đứa gây lộn đều sẽ hô to biệt danh của đối phương để tổn thương lẫn nhau.
"Vậy cho dì gọi tên chính của con nhé?" Bùi Như Niệm không thể nào gọi cô bé đáng yêu này là Trư Trư được, bèn hỏi tên thật của cô bé.
Cô bé nghiêm túc suy nghĩ vài giây rồi đáp: "Tên con là Tĩnh Tĩnh!"
"Được, vậy sau này dì gọi con là Tĩnh Tĩnh."
Nhân viên đứng sau camera lén hỏi người mẹ: "Tên bé có phải Tĩnh Tĩnh thật không?"
Người mẹ lắc đầu, trong lòng tự hỏi con mình có thêm một cái tên riêng từ khi nào.
Các nhân viên ekip nhìn về phía cô bé, ánh mắt bỗng trở nên kinh ngạc.
Mới tí tuổi mà đã biết giấu tên khi lên truyền hình, quả đúng là một mầm non giải trí, tiền đồ vô hạn.
Nhận bé cưng thành công, nhiệm vụ chủ yếu của ngày hôm nay mà khách mời phải thực hiện là: Công lược tạo ấn tượng tốt cho bé cưng.
Trong kế hoạch lần này, ekip chương trình muốn để cho các khách mời cảm nhận được sự vui sướng và cả chua xót khi có em bé. Cho nên, các vị minh tinh phải xem các bé như con ruột của mình, phải nỗ lực chăm sóc vào dạy bảo bọn nhỏ.
Hai người không hề có kinh nghiệm trông trẻ, nhất thời không biết làm sao.
Bùi Như Niệm: "Tiếp theo phải đi đâu?"
Khanh Khả Ngôn cúi người hỏi hai đứa con, hỏi bây giờ muốn đi đâu.
"Con muốn ăn bánh ngọt!" Tĩnh Tĩnh liếm miệng, lớn tiếng đáp.
Bùi Như Niệm lấy khăn tay lau miệng giúp cô bé, nuông chiều nói: "Vậy đi tìm một cửa hàng đồ ngọt?"
"Không được." Khanh Khả Ngôn phản bác: "Bọn nhỏ đã ăn rồi, trẻ con không nên ăn quá nhiều đồ ngọt và sản phẩm kem bơ."
Tĩnh Tĩnh mếu máo: "Nhưng mà con đói."
"Vậy chúng ta tìm chỗ ăn sáng nha?" Bùi Như Niệm đề nghị.
Tĩnh Tĩnh lập tức đồng ý, phản ứng còn rất nhiệt tình. Áp Áp thì ôm chặt Pikachu, trông khá bất an và đáng thương.
Bùi Như Niệm chú ý thấy phản ứng của cậu bé bèn chủ động vươn tay với Áp Áp: "Dì dắt con đi được không?"
Áp Áp lưỡng lự, bàn tay nhỏ bé nâng lên rồi hạ xuống, không nắm tay Bùi Như Niệm.
Tĩnh Tĩnh thấy em trai mình lề mề, quá mất mặt, liền đến gần kéo lấy tay Bùi Như Niệm.
"Dì ơi, dì dắt con đi, đừng dắt em ấy!"
Biểu cảm của Áp Áp càng tủi thân hơn, như muốn khóc đến nơi. Nước mắt lưng tròng nhưng cuối cùng đã kiềm lại được, cậu bé cố lấy can đảm để nắm lấy tay kia của Bùi Như Niệm, còn lắc mạnh vài cái như muốn thị uy với chị gái.
Bùi Như Niệm dắt theo hai đứa bé đáng yêu, cảm thấy hạnh phúc tới quá đột ngột.
[Hai chị em nhà này thú vị quá ha ha ha ha ha]
[80% là kẻ thù kiếp trước.]
[Hóa ra song sinh nam nữ lại khác biệt lớn như vậy, sau này tôi cũng muốn có một cặp trai gái.]
[Bộ lọc của tôi quá dày, tôi phát hiện dáng vẻ luống cuống của Niệm Niệm rất đáng yêu luôn.]
[+1, tôi thấy bộ lọc* của sếp Ngôn dày hơn, anh ấy cười tươi đến mức tôi không nhìn nổi nữa ý.]
[Cả hành trình sếp Ngôn vốn không có nhìn bé cưng mà cứ nhìn chằm chằm vào vợ mình, ngọt chết tôi rồi!]
[Khanh Khả Ngôn, anh yêu cô ấy rồi chứ gì!]
* Bộ lọc dày: người mình thích/yêu hoàn hảo trong mắt mình. Cũng tựa như nghĩa đen, khi dùng bộ lọc ở chế độ càng cao hay dùng nhiều lớp thì gần như không còn tìm thấy khuyết điểm trên mặt.
Bùi Như Niệm dậy từ sớm và đã ăn sáng. Hiện giờ còn cách giờ ăn trưa khá lâu, hai người bọn họ không có khẩu vị nên quyết định đưa hai đứa bé đến nhà hàng dành cho trẻ em.
Bước vào nhà hàng trẻ em, bên trong cũng có những cặp cha mẹ dắt con mình đến ăn. Nhà hàng có diện tích rất lớn và được chia làm hai nửa, bên trái là khu vực ăn, bên phải là khu vui chơi, có cả sàn nhún và nhà bóng.
Bùi Như Niệm đi đến bàn, lấy thực đơn có hình ảnh, đặt trước mặt và hỏi bọn nhỏ muốn ăn gì.
"Cái này, cái này, này, cả cái này..." Tĩnh Tĩnh chỉ vào thực đơn, gọi hết mọi thứ mà mình nghĩ là ăn ngon.
Áp Áp nhìn thực đơn, ánh mắt đầy hào hứng nhưng chậm chạp không biết bắt đầu từ đâu.
"Áp Áp, con muốn ăn gì?" Bùi Như Niệm đã nắm bắt được cách sống chung với Áp Áp, cô cố ý thúc dục: "Nếu con không nói thì lát nữa chỉ có thể ăn những món Tĩnh Tĩnh thích thôi đấy."
"Con không cần!" Áp Áp đã bị kích thích, dấy lên khát vọng chiến thắng mà gọi liền một hơi.
Cuối cùng, cậu bé còn battle với chị gái xem ai đọc tốt hơn.
"Xin hỏi, các bạn thật sự gọi nhiều vậy sao?" Nhân viên phục vụ tốt bụng nhắc nhở: "Mỗi một phần ăn của nhà hàng chúng tôi đều đủ cho sức ăn của một bé."
"Ừ, bọn nhỏ muốn nếm thử." Bùi Như Niệm vội nói: "Bọn nhỏ ăn không hết thì tôi sẽ ăn nốt, tuyệt đối không lãng phí đâu."
"Ừ." Khanh Khả Ngôn liếc nhìn về sau: "Ekip chương trình cũng có khá nhiều người."
Các nhân viên ekip: ...
Cứu mạng, chúng tôi cũng đã ăn sáng.
Người phục vụ không nói thêm gì nữa, đi báo cho nhà bếp căn cứ theo danh sách gọi món của họ.
Trong lúc đợi đồ ăn, Bùi Như Niệm dắt hai đứa sang sàn nhún chơi.
Cô là một người rất cố gắng, tuy không có kinh nghiệm chăm sóc trẻ nhỏ nhưng khi gặp chuyện rồi thì nhất định phải làm hết sức có thể.
Cạnh đó có rất nhiều phụ huynh dắt con đến chơi, Bùi Như Niệm âm thầm quan sát để học hỏi kinh nghiệm từ bọn họ, sau đó biểu diễn thành quả học tập của mình với hai người "con".
"Dì ơi... Dì chơi với con đi!" Tĩnh Tĩnh kéo tay Bùi Như Niệm, muốn cô lên chơi sàn nhún cùng với mình.
Bùi Như Niệm phối hợp nhún theo, chơi khăn choàng trên cổ đều lỏng lẻo ra. Tóc hơi tán loạn, hoàn toàn vứt bỏ gánh nặng hình tượng.
Áp Áp vẫn rụt rè như trước, tay cứ nắm chặt tay Bùi Như Niệm tựa như rất sợ bị vứt bỏ, dĩ nhiên bé đã xem cô như thế thân của mẹ.
Khanh Khả Ngôn đứng cạnh, chú ý đến sự an toàn của Bùi Như Niệm và hai người con, anh nhanh chóng kéo Tĩnh Tĩnh ra trước khi va chạm với cô. Trong mắt người ngoài, bọn họ trông thật giống như một gia đình hài hòa hạnh phúc.
Mà giá trị nhan sắc cũng cực kỳ cao, nhìn rất bắt mắt.
Trong làn đạn, fan CP của hai người đang gào thét kêu la "ngọt quá", thúc giục hai người họ mau mau sinh một đứa.
Có người mở đầu ắt có người tiếp nối, tình hình càng không thể vãn hồi. Mấy cư dân mạng phía sau như đang tham gia một hội đấu giá, một người hai người đều báo số.
Chỉ trong vòng ba phút, đã có người hô vang "hy vọng sau khi Khâm Phục kết hôn sẽ sinh 10080 đứa bé".
Fan only của hai nhà âm thầm châm một điếu thuốc, cạn lời.
[Tôi nói này, các bạn có thể làm theo quy trình được không? Hôm nay Cục dân chính có làm việc đâu? Không kết hôn thì làm sao sinh con...]
[Cho dù họ có kết hôn thật thì sinh con cũng phải theo quy luật tự nhiên chứ? Sinh mười nghìn con thì là gia cầm chắc?]
[Tha cho Niệm Niệm đi... Thật sự vô lý.]
[Cũng tha cho sếp Ngôn luôn, anh ấy nuôi không nổi đâu.]
Trải qua một phen đả thông hữu nghị, fan only hai nhà và fan CP đã thống nhất chung một nhận định.
Làn đạn lập lại những bình luận "Hôn nhân tự do, không nên giục sinh, phải tuân theo trình tự".
Hiệp nghị này vừa có hiệu lực được một phút, Bùi Như Niệm bỗng nhiên cảm thán: "Mấy bé con thật đáng yêu."
Khanh Khả Ngôn tiếp lời: "Ừ, đáng yêu."
Bùi Như Niệm thèm muốn nói: "Thai song sinh trai gái tốt thật, có chị gái và em trai làm bạn với nhau. Sau này kết hôn em cũng muốn có hai con."
"Được."
Mấy fan only vừa rồi còn kêu ca "không nên giục sinh": ...
Thế giới hủy diệt luôn đi.