Đến nơi, cả bốn người đều bước xuống xe, Âu Tĩnh Như, Ivy và T đều trở nên ngơ ngác, sửng sốt khi thấy Cyril đưa cả ba đến một căn nhà hoang hơn nữa cách đó vài bước chân còn có rất nhiều xe màu đen, nhìn sơ qua chắc là hơn cả chục chiếc, T cau mày hỏi Cyril: “Rốt cuộc là anh đang bày trò gì thế? Anh đang bắt cóc hay đang chuẩn bị đánh nhau với ai thế?”
Cyril lắc đầu lia lịa, anh giơ ngón trở lên lắc qua lắc lại, nói: “Không, hôm nay chúng ta đến đây để xem phim hành động, hôm nay Dạ Khải Hiên người thừa kế Dạ Tử Môn và Hình Thanh người thừa kế của Hình gia sẽ có một màn đối đầu với nhau, lúc ở Thụy Sĩ anh nhận được tin người của Dạ Tử Môn vô tình phá hỏng việc làm ăn của Hình gia nên Hình gia đã bắt hắn lại, mà tên bị bắt ấy cũng có địa vị khá lớn trong Dạ Tử Môn nên bây giờ hai bên gặp nhau để trao đổi và anh dám chắc 90% sẽ có đánh nhau một mất một còn, đó chính là lý do anh đến đây mục đích là muốn thấy hai thế lực lớn đấu đá lẫn nhau.” Giọng điệu của Cyril vô cùng phấn khích, thích thú, mong chờ, anh không muốn xem một mình nên mới dẫn cả ba người đi theo.
Nghe Cyril nói thế, cả T và Ivy đều quay sang nhìn Âu Tĩnh Như, Âu Tĩnh Như mím môi trong lòng bắt đầu lo lắng không thôi, tình thế nguy hiểm như thế chắc chắn anh sẽ bị thương, không được cô phải vào trong xem, cô nhất định phải nghĩ cách ngăn màn đánh nhau đẫm máu sắp xảy ra này.
Âu Tĩnh Như vội vàng chạy vào bên trong cầu mong mọi chuyện vẫn chưa đến mức không thể cứu vãn, T và Ivy cũng nhanh chân chạy theo cô vào bên trong.
“Này, ba người làm gì mà gấp gáp, vội vàng quá vậy, muốn xem cũng phải từ từ chứ, cẩn thận nguy hiểm đấy.” Cyril chạy theo ba người, không ngừng nhắc nhở ba người, ba người đúng là không biết sợ là gì mà nếu không cẩn thận bị những người bên trong phát hiện nhất định sẽ gặp nguy hiểm.
Anh vốn dĩ chỉ đứng xem nên không có đem nhiều người theo, nếu thật sự xảy ra chuyện anh cũng khó bảo toàn cho cả ba.
Nhìn thấy Âu Tĩnh Như muốn tiến đến gần những người sắp đánh nhau kia Cyril vội kéo giật ngược cô lại nấp vào một góc cùng những người khác, khẽ nói: “Sao đột nhiên em lại manh động như thế? Súng không có mắt đâu đấy.”
Âu Tĩnh Như cắn khóe môi gạt tay Cyril ra, cặp mắt sắc bén nhìn Dạ Khải Hiên và người của Hình gia, cơ thể của cô chợt cứng đờ khi thấy người đàn ông đứng giữa đối diện với Dạ Khải Hiên chính là người mà cô muốn gặp Otis.
Âu Tĩnh Như xoay người lại không giấu được sự vui mừng nói với Cyril, T và Ivy: “Là anh Otis, người đứng đối diện với anh Tiểu Hiên là anh Otis.”
Không đợi mọi người kịp phản ứng Âu Tĩnh Như đã chạy nhanh đến hai đám người đang chỉa súng vào nhau, cô lớn tiếng gọi: “Anh Otis!”
Bầu không khí nồng nặc mùi thuốc súng bỗng chốc thay đổi, Dạ Khải Hiên, Hình Thanh cùng những thuộc hạ của mình đồng loạt xoay người nhìn về phía phát ra tiếng nói.
Âu Tĩnh Như lao nhanh về phía Hình Thanh ôm chầm lấy anh mừng rỡ nói: “Thật tốt quá rồi, cuối cùng em cũng đã gặp lại anh.”
Dạ Khải Hiên sửng sốt, nhíu chặt đôi mày của mình lại khi thấy người con gái đang đứng trước mặt: “Tiểu Như?”
Âu Tĩnh Như buông Hình Thanh ra quay người lại nhìn Dạ Khải Hiên, cô luống cuống tay chân giải thích với anh sợ anh hiểu lầm: “Anh Tiểu Hiên! Anh đừng hiểu lầm, em và anh Otis chỉ là bạn thôi, anh đừng hiểu lầm rồi giận nha.”
“Esther/Tiểu Như! Em và Dạ Khải Hiên/Hình Thanh quen nhau?” Dạ Khải Hiên và Hình Thanh không hẹn đồng thanh cất giọng hỏi Âu Tĩnh Như.
Âu Tĩnh Như đứng ở giữa hai người đàn ông khí thế ngút trời này cô có chút ngột ngạt, run sợ, Cyril cùng T và Ivy đi đến, Cyril vô cùng kinh ngạc khi biết Âu Tĩnh Như lại quen biết cả Dạ Khải Hiên, anh cười cười lên tiếng: “Ôi trời, hóa ra đều là người quen cả sao? Như vậy thì tốt quá rồi.” Cyril quay sang nói với Âu Tĩnh Như: “Bà cô của tôi ơi, nếu em đã quen cả hai người này thì hãy nói cho anh biết trước, em có biết lúc em chạy ra anh đã bị em dọa chết khiếp không hả?”
“Anh Tiểu Hiên! Anh Otis! Hai người dừng lại đi, đừng có đánh nhau, có chuyện gì thì hãy từ từ nói, đừng động thủ.” Âu Tĩnh Như cất giọng nói với Dạ Khải Hiên và Hình Thanh, cả hai người đều là người mà cô quý trọng cô không muốn bất kì ai bị thương cả.
“Tiểu Như! Đây chính là người bạn ở Thụy Sĩ của em?” Dạ Khải Hiên nheo mắt hỏi cô, anh thật không ngờ người bạn đấy lại chính là kẻ thù của anh và Dạ Tử Môn.
Âu Tĩnh Như gật gật đầu, Hình Thanh nhìn thấy dáng vẻ ngoan ngoãn này của cô thì không khỏi thắc mắc về mối quan hệ giữa cô và Dạ Khải Hiên: “Esther! Em và Dạ Khải Hiên dường như có quan hệ rất thân thiết thì phải.”
Cô ừm nhẹ một tiếng bước đến gần Dạ Khải Hiên khoác lấy cánh tay của anh vui vẻ, tươi cười đáp lại: “Anh Tiểu Hiên là vị hôn phu của em, chính là vị hôn phu thanh mai trúc mã mà em đã từng nói với anh đấy.”
Mặt của Hình Thanh bỗng trở nên biến sắc trông khó coi vô cùng, anh nặn ra một nụ cười có chút vặn vẹo, đầu gật gù ồ lên một tiếng: “Nếu đã như thế thì mọi chuyện hôm nay kết thúc ở đây đi, vì Esther tôi sẽ bỏ qua chuyện này, tôi không muốn cô ấy phải đứng giữa khó xử.”
Dạ Khải Hiên không nói câu nào chỉ lạnh nhạt ra lệnh cho thuộc hạ cất súng vào, anh đặt tay lên vai của Âu Tĩnh Như cười như không, giọng nói không hề mang chút cảm xúc nào cất lên: “Âu Tĩnh Như! Anh không ngờ là em lại tài như vậy đấy, chỉ trong ba năm ngắn ngủi mà em lại có thể kết bạn với toàn là những nhân vật tầm cỡ trong hắc đạo, hết thủ lĩnh của bang Bạch Quỷ lại đến thiếu gia của Hình gia.”
Âu Tĩnh Như không biết làm gì hơn chỉ có thể cười trừ cho qua chuyện, đột nhiên cô chợt nhớ đến cái gì đó liền nhìn đồng hồ rồi hét lên một tiếng: “Chết rồi! Trễ mất rồi, tất cả là tại anh đấy Cyril.
T! Mau đưa tớ đến chỗ hẹn đi.”
T lúc này nghe thế cũng hết hồn nhớ lại cuộc hẹn của Âu Tĩnh Như, anh rất tự nhiên lấy chìa khóa trong túi của Cyril rồi lái xe đưa Âu Tĩnh Như và Ivy đi.
Dạ Khải Hiên, Hình Thanh và Cyril ngơ ngác nhìn ba người một lúc, đến khi cả ba đều rất đi mất dạng thì bầu không khí lại bắt đầu nồng nặc mùi thuốc súng, Dạ Khải Hiên và Hình Thanh giữ lời hứa với Âu Tĩnh Như cả hai xoay người bỏ đi, nhưng chỉ là hôm nay mà thôi, cuộc chiến giữa hai người vẫn còn rất dài.