Xin Hãy Chăm Sóc Em Thật Tốt - Jinkasa

Ở tầng cao nhất, căn phòng hạng Hoàng gia đắt tiền sẽ chiếm hết nguyên tầng 30 này, cũng vì thế mà ít ai dám lên đây. Người ngủ qua đêm ở phòng Hoàng gia phải trả một số tiền kha khá, tất nhiên còn cần thêm điều kiện là phải đặt trước từ rất lâu hoặc có quan hệ mới được.

Dù giá cả có chút cao, nhưng cũng có người dám thuê, là đối tượng muốn giết của khách hàng anh. Thông tin về người đang ở trong phòng kia đã được anh nắm trong lòng bàn tay, tên này rất ghét ở cùng với người khác nên vệ sĩ chỉ có một. Thay vào con số vệ sĩ ít ỏi đó chính là hệ thống bảo an cực kỳ cao, nói chung là lắp rất nhiều máy quay và thiết bị cảnh báo.

Anh đã vô hiệu hóa mấy cái máy quay rồi nên chỉ còn đống thiết bị cảnh báo thôi, nhưng quả thật mấy cái đó chả là gì đối với một tên chuyên công nghệ như anh. Nên khi bước ra khỏi thang máy, Bắc Hải rất thoải mái mà tiến tới mặc cho cả đống tia laser màu đỏ chiếu lên người mình.

Bước tới trước cửa phòng, anh lôi từ trong túi ra chiếc thẻ mà mình đã kiếm được trên thị trường chợ đen, nó có thể mở bất kỳ cánh cửa nào dùng khóa điện tử. Quẹt chiếc thẻ xong, tiếng cửa đã mở khóa vang lên và Bắc Hải đẩy cửa đi vào.


Người bên trong hiện giờ hoàn toàn không hề biết là có kẻ lạ mặt ngang nhiên vào phòng mình mà không gặp bất cứ trở ngại nào. Nạn nhân của anh, một người đàn ông trung niên tầm 40 tuổi hiện đang ngâm mình trong bồn tắm có thể chứa đến tận ba người. Xung quanh đó được bày trí những bông hoa pha lê màu xanh ngọc bích đặt trong tủ kính viền vàng, còn vách tường xung quanh được làm bằng kính trong suốt chỉ có thể nhìn từ trong nhìn ra để người tắm ngắm được cảnh đêm.

Bên ngoài phòng tắm có một vệ sĩ đang đứng, thân hình hắn ta to cao lực lưỡng che hết cả cửa ra vào. Bắc Hải lúc này đang ở bên ngoài phòng khách, anh đang xác định xem đối tượng đang ở đâu vì nơi này có cả thảy bốn phòng ngủ kèm bốn nhà vệ sinh, một phòng khách, một phòng làm việc, một bể bơi lộ thiên và một quầy bar. Việc tìm người cũng không quá khó khăn, bởi anh đã thấy bóng người cao lớn mặc vest đen thấp thoáng sau cửa một phòng ngủ.

Trước tiên, anh tới trước quầy bar lấy vài chai rượu đắt tiền quăng ra giữa phòng khách để đánh động tên vệ sĩ rồi trốn sau quầy chờ tên kia đi ra. Người vệ lập tức đi theo âm thanh vỡ choang của thủy tinh, trước đó hắn đã cẩn thận khóa trái cửa phòng ngủ của chủ nhân mình. Nhưng hắn không ngờ đối thủ lại ra tay từ phía sau lưng, tuy nhiên hắn đã tránh được nhát dao chí mạng vào gáy đó và kết quả là hắn té ngã.

Bắc Hải bóp cò súng phóng điện ngay sau khi đâm hụt, hai cục điện cực bay ra nhắm tới anh chàng vệ sĩ. Vì thất thế trước đó, người vệ sĩ phải chấp nhận cú bắn ấy mà không thể tránh thoát. Có điều súng điện lần này không hiệu quả giống như khi dùng với hai tên bảo an lúc trước, do vệ sĩ này đang mặc áo chống đạn trên người.

Bắc Hải biết trước được điều này nên sau khi bắn súng điện thì quăng luôn nó đi, anh chủ yếu muốn hắn phản ứng lấy thân ra đỡ vì tưởng là súng. Nhanh chóng rút ra hai con dao giấu trong tay áo, anh chạy tới tên vệ sĩ lộn một vòng rồi đáp xuống phía sau lưng hắn. Hai tay nhanh nhẹn bắt chéo lại, đặt ở cần cổ tên vệ sĩ và kéo ngược về phía hai hướng đối nghịch nhau.


Lưỡi dao lướt qua, xé toang lớp da thịt không chút che chắn. Máu từ vết cắt trên cổ mà anh vừa để lại phun ra, bắn tứ tung lên thảm lông màu vàng, lên bộ sô pha màu trắng gần đó. Mò được một chùm chìa khóa trên người đối phương, cầm hai con dao tắm đẫm máu tươi ở trên tay, anh nhẹ nhàng đi vào căn phòng ngủ có mục tiêu bên trong.

Trương Công Khanh, đang nhắm mắt thưởng thức sự thoải mái sau một ngày làm việc vất vả trong bồn tắm xa hoa thì bất ngờ bị đánh cho bất tỉnh. Ông thật sự không thể tin bản thân lại rơi vào tình huống mà trước đây chỉ có nghe được từ những đối tác làm ăn của mình. Lúc trước ông còn cười nhạo mấy tên bị bắt đó là ngu xuẩn, không ngờ kẻ ngu xuẩn mà miệng mình thốt ra bây giờ lại chính là ông.

Theo yêu cầu của người thuê anh làm sát thủ, nạn nhân phải được nhúng nước nhiều lần đến khi tắt thở rồi mới đem đi treo cổ. Nên khi đã đánh ngất xong, anh liền dội nước, tát vào mặt cho nạn nhân tỉnh lại.

Ông vừa hé mắt ra được một chút, thì ngay lập tức đầu bị nhấn vào bồn tắm. Cảm giác khó thở khi thiếu ô-xi làm gương mặt ông dần tím tái, tay cố quơ lấy thứ gì đó để nâng cơ thể dậy, cả người tràn ngập cảm giác sợ hãi.


Bắc Hải lặp đi lại lại nhiều lần, cho tới khi người bên dưới không còn động đậy nữa. Anh lôi đối tượng đã tắt thở ra khỏi nhà tắm, tìm một cái khăn mặt xé thành những sợi dây và cột chúng lại. Đem sợi dây vừa mới tạo ra vắt lên phía trên cửa phòng ngủ, tròng đầu nạn nhân vào và cột thật chặt hai đầu còn lại của sợi dây vô chân giường. Xong việc, anh lấy điện thoại ra chụp lại mấy bức ảnh để chứng minh cho người thuê.

- Xong nhiệm vụ, đến lúc hoàn thành công việc phụ. Cô bé đó có hoàn tất công việc được giao không đây.

Khi anh đang nói câu này chính là lúc Song Yến vẫn còn đang ngồi đấu mắt với Nam Dương dưới sảnh chính.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận