Xin Hãy Chăm Sóc Em Thật Tốt - Jinkasa

Căn phòng mà Fun bế cô tới chính là phòng của anh, trước khi tiến vào anh đặt cô xuống cho cô tự đi. Song Yến đứng một bên nhìn anh lấy chìa khoá mở cửa. Phía bên trong có vẻ vì vắng người lâu ngày bên trông khá ảm đạm, rèm che cửa sổ đã được che kín để tránh bụi bay vào. Nhưng hình như cũng không tác dụng mấy, vì khi cô sờ thử cái tủ ngăn kéo gần cửa ra vào thì ngón tay dính đầy bụi.

Anh đi tới bên cạnh cửa sổ kéo rèm ra để cho ánh sáng lọt vào, mọi thứ trong căn phòng lúc này đã trông rõ ràng hơn. Bày trí của những thứ trong phòng đơn giản hơn những gì cô nghĩ. Một cái tủ đồ lớn cạnh bên giường đôi cùng một cái bàn dài sát cửa sổ kèm theo một cái ghế dựa bằng gỗ. Có một cái tấm áp phích giới thiệu về một buổi trình diễn ảo thuật trông bắt mắt với tông đỏ và vàng làm chủ đạo. Hình ảnh người ảo thuật gia được che dấu sau màn đêm chỉ chừa hai đôi tay đang chìa ra ánh sáng với hai quân bài chú hề. Chữ trên tấm áp phích đó ghi rằng 'Ảo thuật gia bóng đêm tái xuất'.

Vật mà cô thấy tò mò hơn cả chính là cái khung ảnh bị úp xuống cái bàn dài chỗ Fun đang đứng. Không biết ảnh của ai phía sau đó nữa, cô nhìn một chút rồi lia mắt về phía anh. Lúc này Fun đã tới bên cạnh cô bảo cô ngồi xuống ghế dựa chờ mình, anh không dám để cô ngồi trên giường vì sợ đống chăn ga sẽ bị dơ. Việc giặt đồ là điều mà cả cái gia đình này chẳng có tên nào muốn làm cả, anh thì đỡ chút do quá trình huấn luyện nghiêm khắc khi làm sát thủ. Cô ngồi ở ghế hoàn toàn không biết rằng mình bị anh chê là dơ, cơ mà có nói thì cô cũng chỉ biết chấp nhận thôi vì nó đúng mà.

Fun sau khi bảo cô ngồi xuống ghế thì anh đi đến cái tủ đồ lớn đặt cạnh giường ngủ của mình. Anh đưa tay mở cửa tủ và lấy ra vài bộ đồ đồ trông cực kỳ không thích hợp. Nhìn thấy Fun cầm một loạt quần áo nữ trông mát mẻ đặt lên giường, Song Yến suýt sặc nước miếng vì sốc. Không phải loại quần áo để cosplay như hồi anh đưa cô mặc tạm sao, chẳng lẽ con người nam tính như thế này mà lại thích mặc đồ nữ giới. Nghĩ đến đây, cô chợt cảm thấy rùng mình vì hãi hùng. Fun mặc váy ngắn, tưởng tượng thế nào cũng làm cô lạnh run.


- Yến, lại đây chọn một bộ rồi cầm đi mặc đi. Anh không nghĩ em sẽ thích nếu để anh chọn đâu.

Trong lúc chọn đồ, anh nghĩ đến vẻ mặt đen thui khi mình đưa bộ đồ cosplay hầu gái cho cô mặc thì có hơi lưỡng lự. Chắc nên để em ấy tự mình chọn thì hơn, anh vì vậy mà kêu cô tới.

Ngồi trên ghế nhìn anh cầm mấy bộ đồ đó, cô ráng kiềm chế không hỏi những câu hỏi đụng chạm đến giới tính thật của anh. Nghe được Fun gọi cô liền đi tới bên chỗ giường mà xem. Đồng phục thủy thủ, nữ công sở, y tá, bác sĩ, đồ mèo kèm đuôi và một bộ đồ da bó đen được anh cầm trên tay một lúc rồi lại cất vô tủ. Cái bộ nào nó cũng có chút không ổn, ví dụ bộ đồng phục thủy thì phần váy rời thì dài nhưng áo lại ngắn hơn cả mấy cái croptop thông thường chỉ hở rốn. Bộ nữ công sở có phần áo sơ mi tay dài, tuy nhiên phần chân váy bút chì lại ngắn như quần bảo hộ vậy nếu mà mặc vào thì…

Bộ y tá cũng không khá hơn, nó y như một bộ đồ bó ngắn cổ trễ hình chữ V kèm thêm tất lưới màu đỏ. Fun à, anh gu nặng đô thật đấy, cô dần đen mặt khi nhìn tiếp. Bộ bác sĩ thì giống như một cái blu trắng cách điệu kiểu đồ tắm, được quấn vào nhau bằng dải dây ở thắt lưng, nó còn kèm một cái ống nghe chuyên dụng không biết là thật hay giả. Cái bộ mèo cuối cùng không khác gì bikini, váy ngắn cũn cỡn đính đuôi phía sau và một cái áo ngực mặt mèo. Xem hết mấy bộ đồ xong, Song Yến nhìn anh như thể đang nhìn một sinh vật lạ.

- Sao đấy Yến? Mấy bộ này trông đẹp mà.

Cô nghe anh nói vậy mà tự nhiên giận run, tuy nhiên không có chửi bới gì vì gương mặt khi nói rất là tự nhiên. Đúng là biến thái có khác, không biết mình đang biến thái tới mức nào.


- Anh lấy đâu ra mấy bộ đồ này vậy?

Giọng cô hơi run vì giận. Fun nghe cô hỏi thì bình thản mà đáp, anh không cảm thấy có gì không đúng lúc này cả.

- Từ mấy cô gái ở quán bar của Wands, không hiểu sao họ cứ tặng anh mấy thứ này trong khi anh không có mặc được. Nhưng mà anh không nỡ vứt đi đòi người khác tặng cho nên cứ cất nó vào trong tủ thế này. Ở phòng anh tại trụ sở cũng có cả đống nữa, thế nên hồi gặp em anh mới có mà đưa.

Trời ạ, mấy cô nàng trong quán bar Witch nghĩ gì vậy? Song Yến hơi đỏ mặt khi biết lý do tủ đồ của anh có mấy bộ đồ không đứng đắn này. Ôi mình nghĩ sai rồi, chết thật mà. Cô cố gắng giữ gương mặt mình trông bình thường nhất có thể để Fun không nhận ra là cô đang ngại. Biết được nguyên do, cô cúi đầu lựa những phần mà mình có thể mặc lên người như váy đồng phục thủy thủ, áo sơ mi của bộ công sở rồi chạy vô nhà tắm.


- Ấy khoan đã Yến, em chưa cầm đồ lót này.

Do cô chạy quá nhanh nên anh chưa kịp đưa đồ lót để cô thay, vì vậy mà gọi cô lại. Đồ biến thái, cô nghiến răng mà quay đầu lại chỗ anh để lấy. Đồ lót trông bình thường hơn cô nghĩ, nó chỉ có vần viền là ren.

Bây giờ bên trong phòng chỉ còn mỗi Fun đang soạn đồ cất vào trong tủ, anh chợt ôm bụng cười khi thấy mấy phản ứng đáng yêu vừa nãy của cô. Làm gì mà mình lại không biết mấy cái đồ này dùng trong việc gì được, anh cười vui vẻ mà nghĩ. Sau khi dọn đồ xong, Fun trèo lên giường nằm nghỉ khi đợi cô tắm rửa thay quần áo xong, anh không ngừng cười khúc khích trong lúc chờ.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận