- Mày chắc chứ ? .Hân hỏi .
- Ừm ...
- Vậy ngày mai tao lo ày đi .
- Ừ . ... nhưng tối nay đi luôn đi tao lại gặp anh Minh lần cuối ....
- Ừ , mày đi đi 15 phút sau có xe lại đón mày .
Nói rồi nó bước nhanh ra ngoài đón taxi ...
~ Bệnh Viện ~
Anh nằm đó ... đôi mắt nhắm lại anh đang ngủ .
Nó mỡ cửa nhẹ nhàng bước vào trong.
Nhìn khuôn mặt của anh ... từng điểm điều hoàn hảo .
Ngón tay nó từ từ đưa trên khuôn mặt hoàn hảo đó ...
Bất chợt nước mắt trên khóe mắt nó tuôn ra ...
1 giọt ...
2 giọt .....
3 giọt ....
từ từ thi nhau trện khuôn mặt của nó .
Nó cuối xuốn từ từ gần lại mặt hắn .
Hôn nhẹ trên môi hắn ....
Không kềm được nửa nó chạy nhanh ra ngoài khóc nấc lên .
" Hạnh phúc anh nhé ... người em yêu "
Nó chạy nhanh lên chiếc xe được đậu sẳn ở đó chờ nó và lao mất hút đi .
~ Bên hắn ~
Hắn cảm nhận được đôi môi đó ... hình ảnh nó hiện gõ lên trong đầu hắn ...
Giật mình tỉnh dậy ....
Hắn nhớ ra mọi chuyện rồi ...
- A ... Đầu hắn đau như búa tạ .
Hắn ngã xoàng xuống đất ...
Bác sĩ từ ngoài chay vô ....
~ Tại Sân Bay ~
- " Chuyến bay 542B chuẩn bị cất cách từ Việt Nam sang Anh ... Xin nhắc lại ... "
- Đi thôi ... Hân kêu nó .
- Ừ .... nói rồi nó và Hân kéo vali bước vô trong .
Căn bệnh của nó phải chữa trị gấp ....
-----------------------