Sáng hôm sau hắn chạy xe tới bệnh viện lấy kết quả .
- Chào Tổng Giám Đốc . Bác sỉ cuối đầu chào hắn .
- Kết quả . Phun ra 2 từ .
- Ơ ... dạ đây . Ông bác sỉ gật đầu đưa cho hắn 1 sắp hồ sơ .
Từ từ mở hồ sơ ra , trong lòng hắn hồi hợp không kém gì nó đang ở nhà lo lăng .
~ Biệt Thự Lost
~- Alo .
- Sao rồi anh Minh về chưa?. Hân hỏi .
- Chưa .
- Mày tính sao ?.
- Ừm ... tao sẻ nói thật cho anh Minh biếc .
- Mày định sẻ quay lại đúng không ...
- Tao củng không biếc . Nó nói ngập ngừng .
- Thoi đi cô tao biếc mày còn yêu anh Minh mà . Hân cười nói .
- Thoi tao cúp máy nha . Nó nói
- Ừ bai mày , bửa nào rảnh t qua chơi .
- Ok bai . Nói rồi nó cúp may .
Nó còn yêu hắn yêu rất nhiều ... nó cố giấu nhửng cảm súc đó nhưng không thể ... !!
" Cạch "
Hắn từ ngoài bước vô .
Hắn nhếch mép cười nhìn nó .
- Đê tiện . Hắn nói ra 2 từ rồi bước nhanh ra ngoài .
Nó hoàng toàn không biếc nhửng gì vừa sảy ra . Nó vội cuối xuống nhặt bộ hồ sơ kết quả ADN của hắn và bé Bin lên.
Nó như chết đứng kết quả lả Âm Tính .... kết quả là bé Bin không phải là con hắn và nó !!!
Tại sao ?. Câu hỏi tại sao nó cứ quanh quẩn trong đầu nó .
Nó vội chạy nhanh ra ngoài .
- Anh Minh . Hắn chưa đi .
Hắn quay qua nhìn nó .
- Kết quả là sai ! không đúng . Nó lắc đầu nói .
Từng giọt nước mắt thi nhau trên khuôn mặt nó .
- Không đúng ?.
Nó gật đầu .
- Cô tưởng tôi là con nít lên ba ?. Hắn gầm từng chử đôi mắt hổ phách như muốn nổ tung ra .
- Không ..... đúng thật có thể bác sỉ sai ... làm ơn tin em . Nó khóc nấc lên .
- Bệnh viện Kart bệnh viện lớn nhất mà cô nói là kết quả sai ?.
Nó không biếc nói gì ...
Trời bắt đầu đổ mưa .
1 hạt
2 hạt
3 hạt ....
Xối xã ....
Hai con người vẩn đứng đó .
Trời mưa càng ngày càng lớn giống như ông trời đang chơi đùa nó ...
- Tin em đi ... Nó khóc nấc lên .
- Cút đi . Hắn quát .
hắn bước nhanh lên xe và phóng ra đi ...
Nó quỵ xuống khóc nấc lên ...
Chấn Phong từ đằng xa anh chứng kiến tất cả !!!
Nó cứ khóc mặt cho trời mưa càng ngày càng to .
Còn hắn hắn lao xe như điên về ... tốc độ hắn như muốn xé toạt bầu trời ....
Trong tim hắn như muốn nổ tung lên ..
Tạnh mưa ... nó vẩn ngồi thừ ra đó ...
Chấn Phong đứng từ xa mà không dám chạy lại gần nó lòng anh bây giờ đang rất đau ...
Nó ngồi đó ...
Nó đứng lên chuẩn bị đi vô nhà thì nó ngả nhào xuống đất ....
-------------
( T/g hề hề t/g còn hành nhân vật dài dài )