Nó bước đi về phía trước , cả nó củng chẳng biếc nó đi đâu cả !
" Tôi không bao giờ yêu loại đàn bà như cô ta "
Câu nói của hắn cứ quanh trong đầu nó ....
Chợt nhếch môi cười chính bản thân mình ...
Mưa bắt đầu rơi ...
~ 1 hạt ~
~ 2 hạt ~
~ 3 hạt ~
~ Ào ào ~
Nhiều người chạy vào hai bên lề đường để trú mưa , còn nó cứ đi tiếp ....
Còn bên Hân ...
- Em tìm khắp rồi không thấy nó . Hân nói.
- Chị củng vậy . Thái Linh nói .
Hân nhìn qua Bảo thì Bảo củng lắc đầu cỏn Nam củng vậy ....
~ Két ~
Xe của Chấn Phong .
- Anh Phong . Hân nói .
Chấn Phong gật đầu .
- Tìm thấy Đằng Hy chưa ?.
Cả đám lắc đầu ....
Không nói gì Chấn Phong leo lên xe phong ra đi ....
Cả đám Hân củng vậy chia ra đi tìm nó ...
Còn Hắn đang đứng trên lầu nhìn ra ngoài nghe nói là nó mất tích , tim hắn như có mủi dao đâm vào .... nhưng lí trí hắn không cho hắn đi tìm nó ....
Nó đang đi về phía vách núi !!!
Nó cứ đi thẳng ....
Chấn Phong thấy dáng người phía trước rất quen !!
Là nó . Anh vội mở cửa chạy nhanh xuống nó .
- Đằng Hy !!
- "..." Nó không nói gì chỉ đi thẳng .
20 bước nửa là vách núi !!
19 ...
18.....
17 ....
- Đằng Hy dừng lại .
16 .......
15 ..........
14..........
Cuối cùng Chân Phong củng bắt kiệp nó .
Chấn Phong giựt phắt tay nó lại .
Đầu nó quay cuồng , mọi thứ xung quanh nó toàn là màu đen !!
Rồi nó té nhào xuống , Chấn Phong ôm trọn nó vào lòng .
Cả hai người ngồi bệt xuống mưa !!!
- Vì hắn mà em ra nông nổi này sao ?.
- "...."
- Việc anh làm đả sai ?.
- "..."
- Anh xin lổi ....
- "..."
- 1 ngày thôi .... anh sẻ đi ....
- "..."
Anh bế sốc nó lên xe rồi phóng ra đi .......
.
-----------