Chấn Phong nắm tay nó ra ngoài .
Còn hắn đứng như trời chồng ...
" CHuyện này là sao " Câu hỏi cứ lập đi lập lại trong đầu nó và hắn .
Chiếc xe của anh chạy nhanh trên đường
Không khí chở nên ngột ngạc .
Nó đang mải mê suy nghỉ nhửng gì anh vừa nói .
Còn anh thì im lặng .
Bất chợt nó lên tiếng .
- Chuyện này là sao ? .
- "..."
- Giải thích cho em ....
- "..."
- Nhanh nói mau chuyện này là sao ? . Nó bật khóc .
- Anh xin lổi !!
- Vậy là anh làm như thế ?. Nó quay qua nhìn anh .
Anh khẻ gật đầu ....
Nó tự bật cười lớn .
- Haha .... anh củng xem em là con ngốc ?.
- "..."
- Quay em như thế chắc mọi người vui nhỉ ?.
- Anh ...
* Cạch *
Chiếc cửa xe hơi được mở tung ra .
Anh giật mình quay qua nhìn nó .
- Đằng Hy ... em bình tỉnh .
- Bình tỉnh ?. Nó lập lại .
- Đây là vách núi không đùa được . em đóng cửa lại mau . Anh hét lên .
- Xin lổi anh.... Nói rồi nó ngả ra khỏi chiếc xe .....
* Kétttttttttt *
Tiếng thắng xe lết dài một đoạn trên vách núi .
Anh mở cửa xe chạy nhanh đến chổ nó vừa ngả .
Nó đả rơi khỏi vách núi ....
Anh như chết lặng .... Trời thì tối ôm nên anh không biết làm gì ngoài kêu tên nó ..........
-------------------------------