Chương 38: Song sinh khủng bố (A)
Edit: OnlyU
Nét mặt Asuro lập tức thay đổi, trừng mắt nhìn Chử Toái Bích không nói lời nào.
Hắn thấy thế, trong lòng hiểu rõ.
"Xem ra là biết."
Gương mặt hắn đầy ý cười liếc nhìn Asuro, dáng vẻ lười biếng lại kiêu ngạo, giống hệt tính cách ác liệt của hắn.
Asuro mím môi, trợn to hai mắt, quay đầu sang chỗ khác muốn nhào vào lòng Cao Yến nhưng lại chậm một giây, vị trí đó đã bị Chử Toái Bích chiếm lấy.
Hắn bày vẻ mặt ghét bỏ: "Sao mấy người ai cũng không có tự trọng vậy?"
Asuro: "???"
Chử Toái Bích ngả đầu vào vai Cao Yến, ngọt ngào nói: "Ảnh là bạn trai của tôi đó nha, dù các người là nam hay nữ cũng không được đến gần."
Asuro: "Anh còn là người không hả? Em mới có 5 tuổi!"
"Ồ, cưng tuổi đã cao mà còn giả vờ nai tơ. Mấy trăm tuổi rồi mà giả như mới năm tuổi." Chử Toái Bích liên tục chậc chậc, cực kỳ ghét bỏ Asuro: "Bé quá đáng lắm nha, người ta tối đa chỉ giả làm mười bảy, mười tám tuổi, bé thì lợi hại, năm tuổi. Chậc, không biết xấu hổ."
Asuro tức giận liên tục giậm chân: "Ai không biết xấu hổ hả?! Anh mới là người không biết xấu hổ! Lão già họm hẹm, anh cần thể diện nên giả thành mười bảy mười tám hả? Rõ ràng già lão rồi còn cố ý giả non tơ, đừng tưởng em không biết."
Ấn đường Cao Yến giật một cái, không khỏi hiếu kỳ: "Vậy hắn bao nhiêu tuổi rồi?"
Asuro vừa định trả lời thì ánh mắt lạnh băng của Chử Toái Bích bay tới, hắn trầm giọng hỏi: "Nói đi, tôi mấy tuổi rồi nhỉ?"
"... Mười... mười tám, không hơn."
Không phải cô bé sợ, mấu chốt là Chử Toái Bích quá ti tiện.
Nếu cô bé dám nói thật với Cao Yến thì vừa quay đầu, có thể sẽ bị Chử Toái Bích cầm đại đao truy sát một đường đến màn cao cấp, cướp hết tài sản và bảo bối của cô bé, còn muốn chiếm luôn sân chơi, cuối cùng sẽ coi bé như "cu li" mà nô dịch.
Lão súc sinh này không có khái niệm hành hạ trẻ em chưa đến tuổi lao động đâu.
Asuro nhích được đến gần Cao Yến, ôm chân cậu uất ức buồn bã nói: "Yến Yến, anh đừng tin hắn."
Lão già chết tiệt này rất hư.
Cao Yến cười cười vỗ vỗ đầu Asuro nhưng không nói gì.
Người chơi khác thấy một màn này, tâm tư khác nhau.
Hai người Nhật Bản cũng đang nhìn Cao Yến, cô gái tóc đen lại chăm chú nhìn Chử Toái Bích, nhưng thấy quan hệ thân thiết giữa Asuro và Cao Yến, lập tức chú ý đến cậu.
Sáng nay, hai người chú ý thấy quỷ quái có khả năng là BOSS cực kỳ thân thiết với một người chơi Trung Quốc, thế nên nhớ kỹ người tên Cao Yến này.
Nhưng Cao Yến rất thân thiết với đồng đội, hơn nữa mới ngày đầu tiên, cậu không có biểu hiện gì đặc biệt, các phương diện đều rất tiêu chuẩn. Nhưng hiện tại lại thấy bé gái áo khoác đỏ đùa giỡn trêu chọc người chơi, còn ôm đùi Cao Yến làm nũng, giống hệt một cô bé bình thường vậy.
Thoạt nhìn rất vô hại và không có gì bất thường, nhưng nếu sáng sớm hôm nay họ không chứng kiến cô bé ngắm nghía một quả "bóng cao su đầu người", còn dễ dàng giết chết người chơi thì đã cho rằng cô bé là một bé gái vô tội bị trò chơi mất trí kéo vào game.
Quá mức bình thường, trái lại còn làm người ta sợ hãi hơn không bình thường.
Cô gái tóc bím lạnh lùng nhìn chằm chằm một màn này, vẻ nhiệt tình và nụ cười quỷ dị luôn duy trì từ trước đến giờ đã hoàn toàn biến mất, thay vào đó là vẻ giả dối, tàn nhẫn và âm trầm của quỷ quái sân chơi.
Cao Yến lên tiếng: "Được rồi, đừng làm rộn nữa, đi ăn cơm thôi."
Asuro hỏi: "Yến Yến đói bụng hả?"
Cậu rũ mắt: "Đói bụng."
"Vậy đi ăn cơm đi, mẹ làm cơm khá được. Nói thật, so với xử lý thi thể thì tài nấu nướng của mẹ có hơi tệ, nhưng miễn cưỡng vẫn ăn được."
Dương Miên nói đùa: "Thức ăn không phải là thịt người đó chứ?"
"Sao có thể?" Đôi mắt to tròn xinh đẹp của Asuro đầy vẻ ngạc nhiên: "Cha mẹ còn ngại thịt người quá ít không đủ ăn, sao có thể dùng thịt người chiêu đãi nhân súc... đãi khách?"
Cô bé vừa nói "nhân súc" đúng không? Tuyệt đối không nghe lầm.
Nhân súc, nuôi nhốt con người như thú vật, chờ đến khi béo mập sẽ làm thịt ăn – Trong mắt bọn quỷ quái trong game, người chơi chính là thức ăn.
Dù đã trải qua nhiều màn chơi, trong lòng người chơi đã sớm biết sự thật này nhưng chính tai nghe quỷ quái hình dung người chơi là nhân súc, họ vẫn thấy vô cùng chói tai.
Tạ Tam Thu còn đang đau lòng cây dù bị Chử cẩu chém thành hai nửa, định lát nữa sẽ đi tìm cô gái tóc bím muốn cây dù khác phòng thân. Y vừa đi vào phòng ăn, vừa nói nhỏ bên tai Dương Miên: "Đây không phải là màn thăng cấp của cô, điều kiện qua cửa của cô sẽ không quá khó. Nhưng hiếm có cơ hội vào màn thăng cấp, cô tranh thủ học hỏi đi."
"Tôi biết rồi."
Tạ Tam Thu cười một tiếng rồi nói thêm: "Vừa rồi cô nghe Asuro nói không? Nhân súc, cảm tưởng thế nào?"
Dương Miên vuốt cằm nhíu mày, trong lòng cũng không quá thích ứng.
"Đừng khó chịu, đây là sự thật, cô không cách nào thay đổi." Tạ Tam Thu liếc mắt là nhìn thấu suy nghĩ của Dương Miên, y khuyên nhủ cô: "Người chơi và BOSS không thể cùng tồn tại, trừ phi hai bên có cùng mục tiêu, hoặc là lợi ích chung thì có thể tạm thời hợp tác. Nếu không, cô phải học cách coi tất cả quỷ quái là kẻ thù, phải muốn mạng của kẻ thù."
"Tôi hiểu."
"Cô vẫn chưa hiểu." Gương mặt thiếu niên của Tạ Tam Thu như đang cười nói vui vẻ nhưng trong giọng nói lại lộ vẻ lạnh lùng.
"Quỷ quái và người chơi là quan hệ cạnh tranh ngươi sống ta chết, chúng nó xem người chơi là nhân súc, người chơi xem quỷ quái là quái thăng cấp. Người chơi màn sơ cấp bó tay bó chân, sợ đầu sợ đuôi, sợ hãi đám quỷ quái, chỉ muốn qua cửa, chưa từng nghĩ từ đó quét kinh nghiệm, thu hoạch đạo cụ, một khi đến màn thăng cấp hoặc màn trung cấp thì chỉ có đường chết."
"Sáng nay, cô đã thấy cô gái tóc đỏ dùng đạo cụ cố giết Asuro đúng không? Mà khi cô vượt qua các màn sơ cấp trước đó, có người nào dám chính điện chống lại BOSS không? Có người nào muốn giết BOSS hay quỷ quái trong sân chơi không?"
Dương Miên im lặng, một lúc lâu sau mới nói: "Có anh Yến."
Tạ Tam Thu: "Cậu ta không phải người."
Dương Miên: "... Vậy thì không có."
Giọng nói Tạ Tam Thu nhẹ bẫng: "Trong màn trung cấp và cao cấp, vào những lúc quan trọng nhất, người chơi sẽ giết BOSS và quỷ quái trong sân chơi."
Cứng đối cứng, cứng rắn đối mặt, thế nên hai bên đối lập kịch liệt, nhưng có chỗ tốt là người chơi không còn giống như con kiến hôi bị đùa giỡn nữa.
Dương Miên hơi khiếp sợ: "Tôi nghe nói tốt nhất là người chơi đừng chính diện đấu với BOSS, nếu không sẽ bị game và thần linh kéo vào sổ đen. Trong diễn đàn cũng nói thế."
Tạ Tam Thu đáp: "Diễn đàn để cho newbie xem, dạy newbie làm cách nào sống sót, chẳng lẽ lại bảo người chưa có kinh nghiệm đi đánh BOSS? Nửa phút chết không toàn thây không người kế tục."
Thấy Dương Miên lại muốn nhắc đến Cao Yến, Tạ Tam Thu xua tay: "Được rồi, đừng lấy Cao Yến làm ví dụ nữa, cậu ta là ngoại lệ. Sau khi rời khỏi đây, tôi sẽ kéo cô vào một nhóm, sẽ dạy cô cách qua cửa chân chính trong đó."
Y dừng một lát rồi nói tiếp: "Chúng tôi không cổ vũ người chơi đối đầu với thần linh và BOSS, trừ phi đến đường cùng hoặc rơi vào tình huống bất đắc dĩ, không còn cách nào khác có thể sống sót."
Dương Miên nghe vậy lại nhìn về phía Cao Yến.
Tạ Tam Thu bĩu môi, chỉ chỉ Chử Toái Bích nói: "Đúng là trời sinh một đôi."
Cùng nổi tiếng trong sổ đen của thần linh chó má rồi, đúng là tuyệt phối.
Dương Miên: "Hả?"
Tạ Tam Thu không nói nhiều: "Lời tôi nói, cô nhớ kỹ là được."
"Ừm."
Tuy viên ngọc trai đen này không đáng tin lắm nhưng kinh nghiệm vượt ải đúng là rất phong phú.
Tất cả người chơi ngồi vào bàn ăn, Asuro và cô gái tóc bím chiếm hai vị trí, ngoài ra không thấy quỷ phụ, oán linh túi xác và Tuyul xuất hiện.
Cô gái tóc bím và Asuro vốn không ăn thức ăn này, người chơi cũng không muốn giao lưu với hai người, vội vội vàng vàng ăn xong bữa liền quay về phòng.
Sau khi về phòng, Cao Yến hỏi: "Vừa nãy anh hỏi Asuro câu gì vậy?"
"Hỏi cô bé có từng nghe câu chuyện "Song sinh khủng bố" không."
Cao Yến ngẩn ra, quay đầu lại trông thấy Chử Toái Bích đang đứng trước cửa sổ ngắm bầu trời đêm, bầu trời đầy sao rất đẹp, có thể khiến tâm trạng người ta từ từ bình tĩnh.
"Song sinh khủng bố?" Cậu trầm ngâm trong chốc lát rồi hỏi: "Liên quan đến chị em sinh đôi trong đề mục này à?"
"Có liên quan đến cả thế giới."