Ít chuyện về Bắc Thần Mặc Hoàn.
* * *
Hắn là một đứa nhỏ im lặng xinh đẹp.
Lần đầu tiên thấy hắn là ở Thái Trữ điện, hắn im lặng đứng ở phía sau Hoành vương, cúi đầu, ngay cả trả lời cũng là quy củ, tính tình này, không hổ là đứa nhỏ của Hoành vương, nhu thuận, văn nhã, biết đúng mực, về việc này ta thực vừa lòng. —— bất quá, để ý ánh mắt hắn nhìn ta rồi, ta thay đổi ý tưởng ban đầu.
Dưới đôi mắt rất mỹ lệ, đen bóng sâu thẳm, bình thản yên lặng cất giấu vài phần sôi nổi cùng linh động. Ta cảm thấy rất có ý tứ, đáy mắt đứa nhỏ này cất giấu một bí mật, gợi lên tò mò của ta.
Lần thứ hai thấy hắn là ở Tông miếu, ánh mắt đen láy kia hàm vài phần khiêu khích nhìn về phía ta. Bắc Nguyệt cấm quân khí thế rõ ràng có thể làm cho địch nhân lãnh khốc nhất cảm thấy run sợ, dùng cấm quân thay hoàng gia nghi thức là một ý tưởng nhất thời, ta chỉ là muốn đánh nát tầng bình thản im lặng kia, nhìn thấy sợ hãi cùng lùi bước đứa nhỏ vốn nên có. Bất quá đứa nhỏ này lại vẫn là đi từng bước một vững vàng về phía ta, trong mắt mang theo kiêu ngạo cùng khiêu khích đứng ở trước mặt ta.
Ta nghĩ hiếu kỳ ta dành cho hắn lại thêm vài phần.
Mà hắn lại dùng ánh mắt thưởng thức đánh giá nhìn ta, điều này lại khơi dậy vài phần hứng thú của ta đối với hắn. Là lớn mật hay là lỗ mãng? Ta tựa hồ ngửi được hương vị đồng loại......
Đông Tuyết cùng Hàn Mai luôn đúng giờ báo ta tình huống của hắn. Đúng vậy, các nàng là tai mắt ta đặt bên người hắn, quy củ Bắc Thần hoàng tộc từ xưa tới nay, theo dõi chất tử. Ta không cần theo dõi, bất quá, ta không phản đối để bản thân sinh ra một ít tò mò làm giải trí.
Tình huống lần đầu tiên hắn đến Kiền Nguyên cung thỉnh an nhìn thấy, ta không phủ nhận, lại là ta một lần nhất thời hứng khởi an bài.
Ta thích phản ứng của hắn. Cặp mắt màu đen xinh đẹp lóe ra tò mò cùng bình phẩm, không có bất an sợ hãi cùng tránh né. Thú vị đến cỡ nào, phía sau nhu thuận bình tĩnh của đứa nhỏ này, còn cất giấu bao nhiêu dáng vẻ bất đồng. Ta có một loại xúc động nghĩ muốn tìm tòi nghiên cứu nghiền ngẫm.
Gọi hắn đến gần, mũi còn có thể ngửi được hương sữa. Hắn gọi ta phụ hoàng, vẻ mặt luôn đáng yêu khờ dại, thật sự là đáng tiếc, cặp mắt kia luôn bán đứng con người thật của hắn. Tốt lắm, chúng ta đây sẽ cùng chơi một trò chơi vậy.
Hạ quyết định này, tâm lý của ta ẩn ẩn có một loại hưng phấn đi săn. Mà lại còn là đối với đứa nhỏ gọi ta là phụ hoàng.
Chạng vạng ngày đó, hắn chân trần đứng trong suối nước, vẻ mặt thản nhiên thích ý, vẻ mặt ấy, mang theo thông thấu hờ hững đối với nhân thế. Đây là một mặt khác hắn che dấu sao? Càng ngày càng có ý tứ, ta thực chờ mong phát hiện nhiều hơn.
Bất quá, ngày thứ hai hắn lại bởi vì rời khỏi đơn vị săn thú mà té ngựa bị thương cánh tay. Không thích nhìn thấy cặp mắt xinh đẹp kia mất đi sinh khí nhắm chặt, thấy hắn rốt cục tỉnh lại, ta cho người đưa hắn vào xa giá của ta.
Trong ánh mắt hắn nhìn ta luôn có đánh giá cùng hoang mang, còn có...... một tia mê luyến? Trò chơi như vậy thật sự là tràn ngập thú vị cùng kích thích, khiêu khích hắn, giống như đùa một tiểu lang mới vừa mọc răng, trừ bỏ ngượng ngùng cùng tức giận, còn có vài phần dã tính. n...... Hắn sẽ phản kích...... Ta hẳn là nên cảm thấy sợ hãi nhỉ, ha hả......
Đông Tuyết cùng Hàn Mai bẩm báo, Định Vân cùng hắn giao thiệp rất gần. Định Vân, bạn tốt cùng người đồng hành của ta, ngươi hẳn là cũng phát hiện điểm độc đáo của tiểu lang này đi?
Trò chơi này tựa hồ có chút thay đổi khống chế không được, ta càng ngày càng nghĩ muốn giữ lấy cặp mắt đen như mực xinh đẹp kia, làm cho hắn chỉ có thể nhìn ta, chăm chú nhìn ta, ánh mắt toát ra khiêu khích, mê luyến, làm cho máu của ta sôi trào lên.
Ôm hắn vào trong lòng, làm cho hắn nhìn thấy quân đội của ta, bọn họ sẽ nói với hắn là ai làm cho bọn họ trung thành quỳ rạp dưới chân, ai là vương giả của đế quốc này. Trong ánh mắt bình thản yên lặng che dấu thâm trầm cùng nhiệt liệt ấy, làm cho ta mê muội thật sâu.
Xuất chinh sắp tới, đã có chút lưu luyến cặp mắt kia, khát vọng hắn vĩnh viễn mê luyến nhiệt liệt như vậy nhìn ta. Ba năm, đã đủ cho hắn lớn dần.
Ở biên cương, hết thảy tin tức có liên quan đến hắn mỗi nửa tháng sẽ có người bẩm báo, từng việc từng việc làm sâu sắc sự cuồng nhiệt trong lòng ta, hắn là người duy nhất có thể khiến ta dùng đến tất cả nhiệt tình như thế, nhưng ta còn cần kiên nhẫn chờ đợi hắn lớn dần.
Định Vân, ngươi cũng thế sao? Đáng tiếc, ta sớm hơn ngươi một bước.
Hắn thế nhưng lại thêm một lần bị thương vì ngựa. Nghe nói hồng bảo thuyền đồ của Đông hải khuê tộc thuyền vương lọt vào Bắc Nguyệt hoàng cung, liền từ biên cương thoát ra bí mật hồi cung. Triệu kiến hắn, lại nhịn không được hấp dẫn hắn.
Không, ánh mắt hắn không giống như là một đứa nhỏ, còn muốn che dấu nữa sao, cuồng dã cùng lửa nóng lơ đãng toát ra sao có thể xuất hiện trên một đứa nhỏ. Ta cuối cùng cũng hiểu đó là linh hồn một người nam nhân giấu trong thân thể một đứa nhỏ. Hắn là ai, thì có vấn đề gì. Hắn chính là người nam nhân mê luyến ta thật sâu mà ta cũng mê luyến sâu sắc.
Chỉ có chúng ta mới có thể sinh ra ánh lửa nhiệt liệt như thế, ai cũng không thể thay thế được.
Hết chương thứ ba mươi tám