Thấp thoáng trong tầng tầng lớp lớp bóng cây, một cái đuôi rắn thô tráng xoắn vòng dựng lên, trên đuôi rắn có một nữ tử đang ngồi, da trắng như tuyết, tóc đen mượt, môi đỏ như lửa cháy, trên thân thể là rất nhiều dấu vết đỏ hồng rải rác, đó là do bị người ta dùng răng và ngón tay cấu véo.
Giờ phút này thân hình tuyết trắng của nàng đang ngồi trên đuôi rắn đen nhánh, hai tiểu huyệt nơi hạ thể đều cùng lúc bị dị vật đâm xuyên qua, từ chiếc bụng nhỏ nhô lên có thể thấp thoáng nhìn thấy vật kia có hình dạng cực kỳ to lớn.
Hai mảnh thịt trai đỏ hồng quyến rũ cắn nuốt côn th*t lớn thô to như cánh tay trẻ con, cửa huyệt căng ra cực hạn đã trở nên trắng muốt, chất nhầy nhễu nhão dính nhớp.
Cúc huyệt non nớt ngậm lấy dương v*t thon dài đầy gai thịt, thành ruột mềm mại bị từng chiếc gai thịt cứng rắn kia không ngừng cọ xát, lần đầu khiến Thương Lam sinh ra cảm giác muốn bài tiết.
Chóp đuôi tinh tế cứng rắn nhếch lên, cắm vào miệng nàng, chiếc đuôi với độ dài và sự linh hoạt, bắt chước tần suất giao hợp, liên tục thọc vào rút ra chỗ miệng nàng, nước bọt theo khóe môi nhỏ giọt xuống mái tóc đen chôn trong khe ngực nàng.
“A... Ưm... A...”
Miệng bị chóp đuôi cắm đến mức không thể khép lại, Thương Lam muốn mở miệng, nàng ú ớ không biết đang nói gì, quá căng quá sâu, hai huyệt trước sau đồng thời bị công chiếm, hạ thể vốn chật hẹp lại miễn cưỡng cố nhét vào hai thanh dương v*t thô to như vậy, Thương Lam chỉ cảm thấy bản thân sắp bị đâm thủng, hoặc bị căng nứt.
Nàng muốn ngăn cản Hoa Uyên, nhưng đối phương hoàn toàn không cho nàng cơ hội, sự va chạm mãnh liệt không ngừng một khắc, hắn giống như không hề biết mệt mỏi, dẻo dai đến kinh người.
Hoa Uyên chỉ vừa mới hóa hình, nàng sợ lực lượng của mình sẽ khiến hắn bị thương, cho nên không dám vận dụng bất kỳ linh lực gì, chỉ có thể bất lực chịu đựng, để mặc cho hắn đâm nát thần trí mình, đánh vỡ phòng tuyến của mình, lần lượt triều phun lên trên người hắn.
Đuôi rắn cường tráng vùng vẫy, chỉ trong khoảnh khắc đã đu bám vào trên vách đá, chiếc đuôi cuốn chặt vào một nhánh cây tùng chìa ra ngoài, nửa người thò ra giữa không trung, đối diện với vực sâu vạn trượng.
Thương Lam treo trên mình hắn, không có chỗ bấu víu, chỉ có thể dựa vào hai chân hai tay quấn lấy người hắn, cả thân hình giống như một cái chuông vàng buổi chiều cao trong không khí.
Gió núi gào thét thổi tung những sợi tóc dài của nàng, mái tóc hai người quyện vào nhau, gắn bó như môi với răng, hạ thể cũng tương liên.
Đầu lưỡi Hoa Uyên hóa thành lưỡi rắn, có thể càn quét mỗi một ngóc ngách trong khoang miệng, tinh tế liếm mút, có thể quấn quanh chiếc lưỡi đinh hương của nàng hai vòng, dây dưa truy đuổi cùng nàng, cũng có thể lập tức thâm nhập vào yết hầu, chín cạn một sâu mà bắt chước động tác thọc vào rút ra.
Bản chất của rắn là dâm, nước miếng cũng có hiệu quả kích thích tính dục, nước bọt của hai người trao đổi thành chỉ bạc kéo dài liên tục, nước mới cứ không ngừng rơi xuống, rồi lại bị gió thổi tan, không còn dấu vết gì.
Tất cả mọi tri giác đều tập trung ở chỗ hai người giao hợp, nóng rực như lửa, thô cứng, kiên quyết, mạnh mẽ ra vào, trơn ướt chặt chẽ, co rút lại, liều mạng mà liếm mút.
“Không được… ta bỏ cuộc.”
Mái tóc đẹp hỗn độn, huyệt đạo co rút, cũng không biết đã cao trào bao nhiêu lần, linh hồn nàng gần như đã rối rắm.
******
Mặt trời lên ánh trăng tàn cũng đã bảy lần, liên tục bảy ngày bảy đêm triền miên bên nhau, mặc dù Thương Lam thân là Nguyên Anh tu sĩ, thì thân thể cũng không chịu đựng nổi.
Trong bảy ngày này chuyện tính dục không hề gián đoạn một khắc, hai thanh côn th*t thay phiên thọc vào rút ra không ngừng, gào thét rồi phóng thích tinh dịch nồng đậm trong cơ thể nàng, căng đến mức bụng nàng cũng lên men.
Tinh dịch của hắn quá đậm đặc, nước d*m thủy của nàng lại quá mức đầy đủ, chiếc miệng há ra bên dưới chưa bao giờ ngừng nghỉ, cho đến khi ở giữa có mấy lần hắn đã thật sự bắn quá nhiều cho nên tử cung cũng không thể chứa hết các chất lỏng kia, hắn cũng không thể nhét côn th*t của mình vào được nữa, mới đành phải ôm nàng ra suối rửa sạch.
Chiếc đuôi mạnh mẽ lại linh hoạt kia, giống như có sinh mệnh, đôi lúc còn chui sâu vào bên trong âm đ*o của nàng mà khám phá, quét qua vách động, cửa động còn dính lại một chút dịch nhầy, bàn tay to thì đặt trên bụng nàng mà xoa bóp, giúp nàng bài xuất tinh dịch của hắn ra ngoài, chiếc miệng nhỏ bên dưới cũng cực kỳ hợp tác phun ra lượng nước bị tắt nghẽn.
Nhưng mà sau khi tẩy rửa được một lúc, Thương Lam đã có phản ứng lại, thì liền bị người ta đè lên trên tảng đá, thân thể mềm nhũn không còn chút sức lực nào chỉ có thể tựa vào tảng đá bên bờ suối kia, hạ thể vẫn còn ngâm trong nước, mông dẩu cao, lộ hai tiểu huyệt một trước một sau đã bị cắm đến mức sưng đỏ.
Nam nhân bắt lấy hai luồng thịt rung rinh phía sau nàng, hai thanh côn thật đáng sợ giống như hai con thú, ở giữa những miếng vảy đâm thọc như quất roi vào tiểu huyệt của nàng, bởi vì đang ở trong nước trơn ướt, cho nên hắn có thể thực hiện một cách rất dễ dàng.
Vào đến chỗ tuyệt diệu, chiếc đuôi rắn đen tuyền của hắn hưng phấn đập xuống suối nước, bọt nước văng tung toé khắp nơi, tắm cả lên trên khuôn mặt, trên người nàng, bắn vào tận mấy bụi cỏ bên cạnh bờ suối.
Thương Lam đã không còn tâm sức để kháng cự, xà độc và dâm dịch của rắn đã di chuyển khắp cơ thể nàng, cho dù giờ phút này hắn đang bắt lấy hai chân nàng đặt ở bên hông, để đầu nàng ở dưới, tay chống đất, chổng ngược trên mặt đất mà bò đi, nàng cũng ngoan ngoãn nghe theo.
Hai thanh côn th*t ở giữa hai chân gần như vĩnh viễn không biết mệt mỏi, ở giữa kẽ mông nàng, giữa những thớ thịt non nớt đỏ bừng, côn th*t màu tím đen kia vẫn đang không ngừng ra vào.
Thân thể bị đâm đến bủn rủn, cánh tay không thể chịu đựng được thể trọng của cơ thể trong tư thế ngược như vậy nữa, nhưng Hoa Uyên nói cái này gọi là lão hán đẩy xe, đẩy nàng cày ruộng, nước của nàng sẽ khiến cho cỏ cây càng xanh tốt.
Cũng không hiểu hai bên có liên quan gì, nhưng nàng vẫn hết sức hợp tác, chỉ khi quá mệt mỏi mới ậm ừ xin tha.
“Hoa Uyên, căng quá.. Ta bỏ cuộc...”
Đổi lấy chính là hai thanh côn th*t đồng thời thọc cắm.
“Lam Lam chỉ nói vớ vẩn, chiếc miệng nhỏ rõ ràng đã cắn đến chặt chẽ, luyến tiếc côn th*t lớn của ta...”
Bàn tay hắn đánh lên trên mông thịt nàng, sau một tiếng vang trong trẻo phát ra, là một dấu ấn bàn tay đỏ tươi lưu lại.
“Xem ra chiếc mông nhỏ này vểnh rất vui vẻ, Lam Lam hai cái lỗ nhỏ đều thèm khát vô cùng.”
Rõ ràng chỉ là động tác thọc ra rút vào đơn điệu lặp đi lặp lại, sao có thể để cho Hoa Uyên nghĩ ra nhiều cách chơi đa dạng phong phú như vậy?
Hai chân nàng hoặc là đặt lên trên vai hắn, hoặc là vòng lấy eo hắn, hoặc bị hắn nâng đầu gối cong như trẻ con được xi tiểu, chỉ là bất kể tư thế gì, bất cứ lúc nào chỗ nào, hai chân nàng đều không thể khép lại, vĩnh viễn luôn bị banh ra, lộ hai chiếc miệng nhỏ cho Hoa Uyên cắm.
côn th*t của rắn cực dữ tợn, đầu lưỡi linh hoạt, ngón tay thon dài, thay phiên nhau ra trận thậm chí đồng thời xuất động, biến nữ tiên tử không biết thế sự bên ngoài, trở thành dâm oa đãng phụ chỉ biết giơ chân cầu hoan.
Nữ nhân cả người trần trụi bủn rủn đầy vết xanh tím, trên da thịt trắng như tuyết trắng còn có một số dấu vết rải rác của răng nanh, dấu tay, xanh tím hồng trắng đan xen, im lặng kể lể về sự chịu đựng của nàng.
Hai chân dang rộng liên tục duy trì tư thế bị cắm, bị hắn chơi đùa đến mức không khép lại được, chỉ có thể mềm nhũn ngã vào trong bụi cỏ, vốn dĩ sạch sẽ hạ thể giờ phút này đã sung huyết sưng đỏ, cửa huyệt mở ra, có thể mơ hồ nhận ra vừa rồi vật ra vào bên trong to lớn đến mức nào.
Một luồng chất lỏng trắng đục phun ra từng đợt, hỗn hợp mật dịch trong suốt nhỏ tí tách làm ướt một tảng lớn cỏ dại bên dưới, bụng nhỏ vẫn phồng lên, tử cung bị bắn vô số lần run lẩy bẩy, dịch thể trào ra ngoài kéo dài không dứt.
Thương Lam cũng run rẩy nhẹ đến mức khó nhìn thấy, số lần cao trào đã không thể đếm được bằng ký ức của thân thể, nàng nhịn không được lại run lên, nhịn không được lại co rúm, vui sướng ngập tràn đan xen cực hạn tê dại khắc sâu vào linh hồn, không thể hủy diệt.
Liên tục bị dâm dịch của xà yêu tưới tắm, tiêm chích suốt bảy ngày bảy đêm, hiện giờ Thương Lam đã không thể thoát khỏi côn th*t Hoa Uyên nữa, điều quan trọng nhất trong cuộc sống của nàng hiện giờ, chính là mỗi ngày phải bị hai thanh côn th*t hắn hung hăng đâm thọc xỏ xuyên, được tinh dịch nồng đậm nóng rực của hắn bắn vào một cách xối xả, mới có thể không bị tính dục hành hạ, hủy diệt căn cơ, thậm chí là mất đi tánh mạng.
Nhìn cảnh đẹp trước mắt, Hoa Uyên thân người đuôi rắn thè chiếc lưỡi đỏ tươi, đôi mắt màu huyết đồng hơi híp lại, giống như đang hồi tưởng lại cảm giác vui sướng trong bảy ngày bảy ban đêm này.
『 Đệ tử mạnh nhất của Trường Không phái, đã trở thành rắn cái dâm đãng của riêng ta. 』
Đuôi rắn của Hoa Uyên nhẹ nhàng phất qua, biểu hiện cực kỳ thỏa mãn.
Thương Lam đã ngất đi sau hoan ái.
Tiểu thế giới quay trở lại sự yên tĩnh, nhưng những tháng ngày vui vẻ cuồng loạn của nàng và hắn chỉ mới bắt đầu.
- --------hoàn---------