Xuân Tình Nhộn Nhạo

Trên chiếc giường mềm mại có một đôi nam nữ đang triền miên, người đàn ông như bị đói khát không ngừng hôn hít bộ ngực của người phụ nữ, còn người phụ nữ cũng không ngừng hít thở sâu dồn dập trước nụ hôn điên cuồng mãnh liệt của người đàn ông.

Cô bị người đàn ông hôn đến đầu óc choáng váng, thiếu dưỡng khí mà vài lần suýt ngất đi, nhưng người đàn ông rốt cuộc cũng thừa nhận yêu cô sâu đậm lại không chịu buông tha cô, đôi môi anh tham lam ngấu nghiến đôi môi mềm mại của cô, mút sạch hết hương thơm ngọt ngào của cô, đầu lưỡi càng thêm liều lĩnh thăm dò vào trong miệng cô dây dưa chơi đùa, mãi đến khi người phụ nữ không thể nào chịu được nữa đẩy đẩy lồng ngực anh ra tỏ ý kháng nghị.

Tròng mắt màu xanh dương của Chức Hạo thoáng qua tia sáng thỏa mãn, sau đó nắm lấy bàn tay nhỏ bé đang để trên ngực của cô quàng lên cổ anh, dùng lồng ngực cường tráng bền chắc dán chặt vào cơ thể mềm mại của Doãn Doãn, sau đó thô bạo giựt phắt quần áo trên người cô ré nát bấy, nụ hôn nóng bỏng khẩn cấp tấn công chiếm hữu bầu ngực cô.

"Chức...... Hạo......Ưm......" Doãn Doãn bị mất phương hướng trước nụ hôn nồng nhiệt của Chức Hạo, cô yêu kiều rên rỉ ra tiếng thật ngọt ngào.

"Doãn Doãn, bảo bối của anh...... Cho anh......" Chức Hạo thực sự rất muốn yêu thương Doãn Doãn nhiều hơn nữa, nhưng anh phát hiện nơi đang sưng tấy lên của mình đã không cho phép anh tiếp tục âu yếm cô nữa.

"Hạo......Đừng......Anh......" Trơ mắt nhìn động tác nhanh chóng của Chức Hạo cởi hết quần áo trên người, hiện ra ngọn lửa nóng dâng trào đang trỗi dậy, Doãn Doãn đỏ bừng cả mặt, lớn đến thế ư......

Hại cô cũng không biết kế tiếp nên làm thế nào?

"Thấy không? Nơi này của anh đang thực sự rất muốn em!" Chức Hạo không e ngại nói thật ra dục vọng của mình.

Cơ thể nóng rực của anh lần nữa dán lên Doãn Doãn, mà khi cô được nằm trọn dưới cơ thể tráng kiện của anh thì không ngừng phát run.

Tay anh thăm dò vào giữa đôi chân đang khép chặt của cô, hướng dẫn cô hơi mở rộng hướng ra phía ngoài, sau đó dùng ngón tay mang theo ma lực chọc vào trong âm đ*o chật hẹp của cô, từng chút từng chút tiến sâu vào, khiến cô đạt được cơn sóng cao trào trước nay chưa từng có.

Môi anh cũng không có nhàn rỗi, anh vừa trêu đùa đỉnh núi cao vút, cũng vừa thủ thỉ bên tai cô những lời ngon tiếng ngọt của đôi lứa yêu nhau, để cho cơn sóng ái tình của hai người đạt tới cảnh giới tuyệt đẹp nhất.

"Ướt nhanh vậy rồi sao, tiểu bảo bối, có thể thấy được em cũng rất muốn anh phải không...." Chức Hạo đắc ý cúi xuống nhìn cô cười nói, theo sau câu hỏi anh liền để vật sưng tấy ngẩng cao của mình xâm nhập vào trong âm đ*o Doãn Doãn.

Doãn Doãn hít thở sâu cố chịu cảm giác khó chịu khi vừa bắt đầu tiến vào, nhưng cũng rất nhanh cô liền đạt được khoái cảm từ những lần Chức Hạo ra sức tiến sâu vào.

"Sinh Doãn Húc rồi mà em vẫn còn chặt như thế sao?" Chức Hạo không ngờ âm hộ của Doãn Doãn mang đến cho anh sự vui sướng và thỏa mãn vẫn y như năm đó, nhớ lại những cảm xúc đã qua nó đã làm cho anh như muốn phát điên lên.

"Hạo......Em.....Em....." Doãn Doãn đáng yêu thở gấp, lời không thể thành câu hưởng ứng từng đợt sóng tấn công của Chức Hạo.

"Á...." Cùng với động tác thẳng lưng của Chức Hạo, cả thể xác và tinh thần của Doãn Doãn như được anh đưa tới Thiên đường.

Hai quên như quên hết cả thế giới xung quanh, hoàn toàn không biết có sáu con mắt hiện đang rình coi ở bên ngoài cửa....

"Dì Hỏa Nhi, mẹ thật là lợi hại đó nha......" Doãn Húc bị hai bộ ngực khủng bố của hai người phụ nữ ngoài cửa chèn ép đến phải thọp người ngồi xuống dưới, nhưng cậu bé lại vô tình nhìn thấy được một hình ảnh, cũng may là Hỏa Nhi đã lanh tay lẹ mắt che lại ánh ánh mắt vị thành niên của cậu bé.

"Húc Húc còn nhỏ không được nhìn lén đó, coi chừng bị đau mắt đấy!" Quả thực đúng là đầu độc mầm non của quốc gia.

"Phải đó, đây là hình ảnh cường bạo...... Húc Húc còn nhỏ, con mau về phòng ngủ trước đi....." Doll vừa xem một màn xuân cung xuất sắc miễn phí, vừa đá đá vào cẵn chân Doãn Húc.

"Đừng mà! Tại sao hai dì có thể coi, còn con thì không chứ?"

"Bởi vì con chưa đủ mười tám tuổi!" Hỏa Nhi vỗ vỗ đầu nhỏ của Doãn Húc.

"Hừ!" Tuổi tác cũng đâu phải do mình chọn chứ, mình chỉ là tò mò muốn biết mình đến với cái thế giới này bằng cách nào mà thôi…..Hóa ra là như thế.....

"Thì ra ba làm cho mẹ kêu la lớn tiếng như thế, con mới có thể đến được đến được cái thế giới này.... Mẹ kêu lớn tiếng như thế có phải là bị rất đau hay không? Có bị mệt không.....Dì Hỏa Nhi và dì Doll thật xấu xa không có tình chị em mà!" Doãn Húc bĩu bĩu môi đứng lên, liếc xéo Hỏa Nhi và Doll đứng ở hai bên.

"Mẹ cũng quá cực khổ đi! Như vậy thì con mới mau sớm có em trai và em gái mới chứ......" Hai mắt Doãn Húc đột nhiên sáng lên, ngẩng đầu lên cất cao giọng hét, "A...... A.....Hay quá......"

Tiếng gào thét của Doãn Húc khiến cho Chức Hạo và Doãn Doãn đang ở cao triều cũng bị dọa không thể động đậy, Hỏa Nhi và Doll ngoài cửa phòng đang nhìn lén muốn bịt miệng Doãn Húc cũng không còn kịp nữa, trông thấy ánh mắt trợn ngược của hai người ở trên giường kia họ rất biết điều mà lôi kéo Doãn Húc rời đi, để tránh cho ba mẹ chưa thỏa mãn dục vọng của cậu bé có hành động gì không hay......

"Dì Hỏa Nhi, dì Doll...... Buông con ra, con muốn giúp mẹ la to......"

Nghe được lời nói trẻ con của Doãn Húc, mặt hai người trên giường đỏ bừng lên......

"Hạo, Doãn Húc.....Nó....." Doãn Doãn xấu hổ đẩy đẩy Chức Hạo.

Chức Hạo hôn lên chóp mũi xinh xắn của Doãn Doãn, khàn giọng nói: "Honey, trước mắt hãy để cho anh thương yêu em, còn chuyện dạy dỗ con trai đợi lát nữa rồi hẵng nói......"

Giây phút này, xuân tình chính thức bắt đầu nhộn nhạo không dứt!

*HẾT TRUYỆN*


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui