Xuất Phát Điểm Từ Diễn Viên Quần Chúng


Ngôi miếu đó thật sự không phải nơi dành cho người ở, không có điện nước thì thôi đi, còn rất nhiều muỗi.

Nếu không vì sợ bị bắt trở về, lo lắng chưa có thu nhập mà đã miệng ăn núi lở, hắn đã không ở đó.


Thỏa thuận xong, Tô Hướng Dương hỏi Quý Vệ Ngôn có gì cần thu dọn gì không.

Quý Vệ Ngôn nói: "Không có gì cần thu dọn.

"
Không có gì cần thu dọn? Quý Vệ Ngôn ở miếu không có chăn gối? Tô Hướng Dương có chút sững sờ, sau đó cười bói: "Vậy cậu lên xe đi, tôi chở cậu về nhà.

"
Chiếc xe đạp của Tô Hướng Dương có yên sau khá rộng, nhưng là sắt, ngồi không thoải mái.

Thấy Quý Vệ Ngôn ngồi ổn định, Tô Hướng Dương nói: "Lần sau về tôi sẽ làm đệm ngồi, để cậu ngồi thoải mái hơn.


"
"Ừ.

" Quý Vệ Ngôn lạnh lùng đáp, hai tay nắm chặt lò xo dưới yên xe, không chạm vào Tô Hướng Dương.

Quý Vệ Ngôn đến trấn Trường Khê chưa lâu, từ khi bỏ nhà ra đi, hắn bắt nhiều một chuyến xe không cần dùng đến chứng minh thư, cuối cùng xuống xe ở trấn Trường Khê.

Lúc đi chỉ mang theo chứng minh thư, một bộ quần áo và năm trăm tệ, không có gì khác.

Khách sạn đắt đỏ, cần chứng minh thư, hắn sợ dùng chứng minh thư sẽ bị phát hiện, không dám ở.

Nhà cho thuê ở thị trấn khá ít, giá lại cao, thuê phòng và đặt cọc xong, sẽ hết tiền luôn.

Ra ngoài mọi thứ đều tốn tiền, năm trăm tệ chẳng là gì, hắn không dám tiêu xài lung tung.

Hắn chưa nghĩ tới chuyện thuê phòng ở nông thôn, nhưng dù có nghĩ cũng vô ích, hắn nói chuyện với dân làng, hắn là người ngoài thôn, bọn họ không tin tưởng, không muốn cho thuê.


Không có thu nhập, sợ dùng hết tiền, hắn quyết định ở trong miếu, định tìm việc rồi mới đổi chỗ ở.

Nhưng việc lại không dễ tìm.

Tô Hướng Dương bất ngờ chạy đến nói chuyện, muốn cho hắn thuê phòng, đối với hắn là một kinh hỉ bất ngờ.

Nhưng hắn cảm thấy mình có chút dơ, sợ Tô Hướng Dương chán ghét.

Tô Hướng Dương mười tám tuổi khỏe mạnh, xe đạp chạy nhanh trên con đường làng dài hẹp, Quý Vệ Ngôn thấy càng lúc càng đi xa thị trấn, cũng hiểu tại sao Tô Hướng Dương đồng ý cho thuê một trăm tệ một tháng, còn bao điện nước.

Nơi xa xôi thế này, ai mà tới thuê nhà chứ!
Tô Hướng Dương về đến nhà, nhìn thấy cửa mở, chắc mẹ đã dậy nấu cơm.

Anh dẫn xe vào nhà.

Nhà không có bậc cửa, nhưng cửa mới xây không có ngạch cửa.

Bên ngoài ngôi nhà không quét vôi, nhưng bên trong nhà có quét vôi trắng, nền xi măng.




Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận