Xương Cá FULL


Cô nhìn vào gương, từ khi vào phòng tắm mặt cô đã đỏ bừng, cô vỗ nhẹ nước lên mặt, đợi hơi nóng tản đi một chút mới mở cửa đi ra ngoài.


Nghe thấy tiếng bước chân, anh ngẩng đầu lên, nhìn thấy Thẩm Tư Ngư đỏ mặt đứng trước mặt mình, cô mặc một cái váy trắng, váy chỉ dài tới đầu gối, để lộ đôi chân thẳng tắp, trắng nõn, mái tóc đen dài vén ra sau đầu, đôi lông mày mảnh, đôi mắt long lanh, vẻ ngoài ngọt ngào, khí chất sạch sẽ, trong sáng, lúm đồng tiền trên khóe môi khiến khuôn mặt của cô trông có phần xinh đẹp hơn.


“Đẹp lắm.

” Trong mắt Hạ Thạch Thanh lộ ra một tia kinh diễm.


Thẩm Tư Ngư lại càng xấu hổ hơn, cô cúi đầu ngồi xuống ghé, lúc này mới nhẹ giọng nói: “Cảm ơn.



Từ nhỏ đến lớn, có rất nhiều người khen cô xinh đẹp, cô đã sớm quen với điều đó, nhưng chỉ duy nhất Hạ Thạch Thanh khiến cô không thể bình tĩnh đối mặt, ngồi xuống một lúc lâu rồi mà tim vẫn đập thình thịch.



“Anh hôm nay…Không phải đi làm sao?” Cô uống một hớp sữa bò.


Hôm nay là chủ nhật, thời gian nghỉ ngơi của Hạ Thạch Thanh không ổn định, thường phụ thuộc vào việc chia ca.


“Anh đổi ca với đồng nghiệp.

” Hạ Thạch Thanh nhìn cô.


Thẩm Tư Ngư: “…”

Cô cúi đầu, mặt đỏ bừng.



Hạ Thạch Thanh lướt qua mặt bàn, cầm một quả anh đào đưa tới bên môi cô, trái tim Thẩm Tư Ngư run lên, cô há miệng, cắn quả anh đào.


Rất ngọt.


“Ngon không?” Hạ Thạch Thanh thu tay về, hôm nay anh mặc một bộ đồ bình thường, cổ áo sơ mi không cài đến kịch cùng, để lộ yết hầu gợi cảm, nó lên xuống khi nói chuyện.


Rất gợi cảm.


Thẩm Tư Ngư đỏ mặt gật đầu.


Hạ Thạch Thanh đưa anh đào và dâu tây đến trước mặt cô, mỉm cười nói, “Đây đều là của em.



Ở nhà, dù là trái cây hay đồ ăn vặt, từ trước đến nay đều là Thẩm Tiêu chọn trước rồi mới đến lượt Thẩm Tư Ngư, cô cũng tập thành thói quen, cảm thấy ăn cái gì cũng giống nhau, tính cách không tranh không đoạt làm cha mẹ hài lòng, điều này cũng khiến Thẩm Tiêu quen dần.




Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận