Hạ Thạch Thanh đến cửa hàng mỹ phân mua kem chống nắng và xịt chống nắng trước, sau đó mua mũ chống nắng và kính râm cho Thẩm Tư Ngư rồi dẫn cô đến công viên nước.
Thẩm Tư Ngư chưa từng chơi cái này, nghe thấy những người đó la hét cũng không dám đi lên.
Cả hai đi vòng quanh đường trượt King Cobra, rồi vòng quanh đường trượt Big Horn, cuối cùng đến đường trượt cầu vồng.
Có sáu đường trượt cầu vồng, dài 18 mét, Thẩm Tư Ngư đứng ở trên đỉnh cảm thấy chân mình run rẩy, sau khi nói chuyện với nhân viên công tác, Hạ Thạch Thanh đi tới trước mặt Thẩm Tư Ngư: “Anh đi cùng em.
”
Nhân viên kéo phao cầu vồng đến, Hạ Thạch Thanh ngồi phía trước rồi vươn tay về phía Thẩm Tư Ngư.
Tai Thẩm Tư Ngư đỏ bừng, cô cúi đầu, nhanh chóng bước tới trước mặt anh, ngồi lên đùi anh.
Hạ Thạch Thanh ôm eo cô: “Đừng sợ.
”
Thẩm Tư Ngư gật đầu, nhưng tim lại đập nhanh hơn bao giờ hết.
Khi hai người cùng trượt xuống, cổ họng của Thẩm Tư Ngư gần như bị hỏng, Hạ Thạnh Thanh ở phía sau che mắt cô, để cô dựa vào lòng ngực mình.
Cuối cùng cũng trượt xuống dưới, chân Thẩm Tư Ngư mềm đến mức nửa ngày cũng không đứng dậy được.
Hạ Thạch Thanh cười khẽ.
Thẩm Tư Ngư quay đầu nhìn anh, mặt anh đầy nước, tóc mái ướt đẫm dính vào trán, không có kính chắn, con ngươi màu trà trong suốt, tràn ngập cảm xúc, đôi môi mỏng hơi cong lên.
Một nụ cười quyến rũ.
Thẩm Tư Ngư cũng mỉm cười, khóe miệng hiện lên lúm đồng tiền xinh đẹp, ánh nắng vàng chiếu vào mặt cô, giống như một tầng ánh sáng bao phủ toàn bộ cơ thể cô, Hạ Thạch Thanh mỉm cười, đôi mắt sáng ngời như ánh sao.
Hạ Thạch Thanh đưa tay đỡ gáy cô, cúi đầu hôn lên môi cô.
Vốn dĩ chỉ định lướt qua rồi dừng lại, nhưng sau khi chạm vào môi đối phương, nụ hôn trở nên mất kiểm soát, Hạ Thạch Thanh hơi dùng lực giữ gáy cô, kéo cả người cô vào trong lòng ngực, mút cắn lưỡi của cô.
Xa xa có tiếng cười, Thẩm Tư Ngư không biết có phải có người đang cười nhạo bọn họ hay không, cô hoảng hốt đẩy Hạ Thạch Thanh ra rồi đứng dậy.
Vốn dĩ quần áo đã ướt, kết quả Hạ Thạch Thanh còn có phản ứng.