Trong một căn phòng ấm áp đầy nữ tính,các cô gái lần lượt khoát lên người
từng trang phục vừa xinh đẹp,vừa thướt tha cũng thêm một chút phong tình quyến rũ.Nhìn quanh một lượt lúc này Hồng Như nghe tiếng gọi của Ngô
Quốc Hào từ phía cửa...
- Mọi người xong chưa,chúng ta phải đi rồi.
Tô Nguyên vội vàng kéo theo Hồng Như lẫn Dao Dao ra khỏi cửa trước ánh
mắt ngẩn ngơ đầy ôn nhu của Âu Cảnh Lương và Ngô Quốc Hào.Hôm nay Dao
Dao mặt một chiếc váy dài màu thiên thanh,từng làn váy theo sát những
dường cong lả lướt từ ngực đến vòng eo mảnh khảnh của cô,chiếc váy trễ
vai thành công phô bày bờ vai trắng noãn nà của cô cùng làn váy xòe rộng phía dưới khiên cô như một nàng công chúa xinh xắn không vương chút bụi trần nào,đôi môi mọng kẽ đống mở như muốn nói gì đó rồi lại thôi.Lương
Cảnh Âu lúc này mới kẽ nhíu mày liền cởi áo tây trang xuống choàng lên
bờ vai trần tuyệt diễm kia rồi nắm lấy cái eo nhỏ của Dao Dao nhu không
có chuyện gì.
Hồng Như cười kẽ,cô mặt một cái đầm ren màu đen
tuyền bó sát khoe ra từng dường công hoàng mỹ,nhưng đôi mắt cô lâu lâu
lại toát lên một chút gì đó vừa chua xót vừa ngọt ngào,chậm rãi nhếch
khóe môi như cười như không với mọi người rồi nối tiếp Hồ Vỹ đi về phía
hội trường.
Tô Nguyên lại giản dị hơn hai nàng kia,cô mặt một
chiếc váy yếm cùng áo len trễ vai,đồng thời mang trên cổ một sợi dây
chuyền bạch kim xinh xắn,cô khoát tay vào cánh tay của Ngô Quốc Hào dưới sự bất ngờ của Dao Dao cùng Lương Cảnh Âu và Dao Dao mà nối bước theo
Hồng Như.
Tại hội trường rực rỡ sắc màu,khung cảnh ồn ào náo
nhiệt lan tràn trong không gian rộng lớn của hội trường.Hồ Vỹ mặt một bộ tay trang màu đen,anh gương mắt tìm bống dáng của người con gái anh yêu tha thiết nhưng lại không thấy cô,chỉ thấy Ethan tiến về phía bọn họ
rồi nói:
-Jolie sẽ đến chỗ với mọi người sau hiện tại tôi đã
xếp chỗ ngồi cho mọi người rồi,sau khi mọi người vào chỗ buổi tiệc sẽ
chính thức bắt đầu.
Hồ Vỹ khẽ gật dầu với Ethan rồi ra hiệu cho
từng người trong nhóm mình tiến về chỗ ngồi trước.Bàn tiệc kiều Pháp
truyền thống,từng ly rượu vang dỏ sóng sánh được đặt trước mặt mọi
người.Lúc này từ khán đài,Ethan bước ra phát biểu một tràn và chốt lại
bài phát biểu ấy bằng một câu khiến cho toàn thể sinh viên một hồi kinh
ngạc.
-Sau đây tôi xin trịnh trọng kính mời ông Peter,hiệu
trưởng trường,giáo sự sinh hóa và cũng là cựu chủ tịnh hiệp hội vang nho lên phát biểu.
Xung quanh mọi người ồn ào bàn tán,
-Ông Peter đấy,thật không vậy?
-Nghe nói vợ chồng ông ấy không muốn xuất hiện mà,sao giờ lại ra mặt chứ...
..................................
Mọi người bàn tán rất sôi nổi đến khi thấy Peter bước lên khán đài mới miễn cưỡng im lặng mà lắng nghe,.
-Tôi từng nói là sẽ không tham gia vào bất cứ hoạt dộng nào mà toàn
quyền giao cho con trai của tôi là Ethan tiế quản,nhưng hôm nay tôi uốn
công bố một vài chuyện.
+Thứ nhất công chúa của giqa đình chúng tôi
là Jolia đã trở về,hiệm tại con bé sẽ học tập tại ngôi trường này một
thời gian sau đó lại trở về X tiếp quản công việc của phu nhân tôi
+Thứ hia tôi muốn công bố vị hôn phu của con bé là Hồ Vỹ tiên sinh,lễ đính
hôn sẽ được thông báo cụ thể với mọi người khi nào hai người bọn họ
quyết định được.
-Cái gì,Hồ Vỹ,sao lại thế này,không phải anh
yêu Tịnh Yên hay sao? Sao giờ lại thành con rễ của Ông Peter rồi,anh anh...thật đúng là hỗn đãng mà....
Dao Dao gần như muốn khóc khi
nghe dược lời phát biểu kia,đôi mắt cô rưng rưng ánh lệ làm cho Lương
Cảnh Âu đau lòng khẽ ôm chặt cô.Hồng Như định lên tiếng nhưng tiếng nói
của Peter vẫn trầm ấm tiếp tục nói.
- Sau đây,công chúa của gia tộc chúng tôi sẽ trình diễn tiết mục mở màn của buổi tiệc hôm nay.....
Nói xong ông Peter bước xuống trở về chỗ ngồi,gương mặt ông ta ánh lên niềm hân hoan tự hào.Đèn sân khấu dần tối đi,tiếng nhạc du dương cất lên,một bóng dáng thướt tha bắt đầu từng động tác múa đương đại,sau tiếng nhạc
sôi dộng dần lên,đèn sáng làm mọi nười nhìn rõ gương mặt của Tịnh
Yên.Lúc này Dao Dao vừa kinh sợ vừa vui,đám sinh viên cũng trố mắt
nhìn,gần như nhận ra vị công chúa dược cả gia đình Peter che chở là con
bé phương Đông kia thì há hốc mồm kinh ngạc.
Tịnh Yên mặt chiếc
váy dài che lắp dôi chân dài vừa trắng vừa xinh kia,thỉnh thoảng đôi
chân ấy lộ ra theo từng đường xẻ của tà váy,Chiếc áo crop top cực ngắn
làm cô khoe trọng vòng eo nhỏ nhắn quyến rũ kia.Trang phục đỏ rực như
lửa trên làn da trắng ngọc ngà như làm say đắm từng người một. theo từng điệu nhạc sôi động cô lắc bụng vừa nhanh vừa dẻo dai chứng tõ cô là một người múa tài năng.
Điệu nhạc ngày càng nhanh từng chuyển dộng
của Tịnh Yên cũng nhanh theo.Chiếc eo thon lắc ngày một nhanh,dôi chân
thon dài từng bước đi chuyển gần như muốn níu kéo ai đó,có khi lại muốn
thoát khỏi ai đó khiến người xem mà mê mẩn cả người.
Thẩm Dục
Phong gần như lạc vào từng động tác tuyệt diễm của cô.Anh ta chưa từng
thấy một Tịnh Yên quyến rũ mê người thế này.Trong ấn tượng của anh ta
thì cô chỉ là cô bé lọ lem phụ thuộc vào hoàng tử thôi.Ăn mặc rườm
rà,gương mặt lem nhem khói bụi và cả người đầy mùi thức ăn và mồ hôi
nữa.Lúc này anh ta bỗng giật mình nhận ra mình chưa bao giờ có thể quên
đi được hình bóng nhỏ nhắn lem nhem của cô.Hắn ướt gì hắn chưa từng nói
lời cay độc ruồng bỏ cô thì có lẽ giờ đây ngời con gái nóng bỏng theo
từng tiếng nhạc kia vẫn là của hắn