Xuyên Đến 70 Mỹ Nhân Mẹ Ruột Bận Rộn Làm Giàu Nuôi Con Bỏ Quên Anh Chồng Nam Thần


"Quạt thổi nhiều đau đầu.

"
"Vậy em muốn thế nào?"
"Tránh xa em ra.

"
Được rồi, Vương Kiến Nghiệp lặng lẽ rút tay ra.

Sở Vận hài lòng, đá cái bình nước nóng hình người ra, mở cửa sổ, gió núi mát rượi thổi vào, chẳng mấy chốc đã ngủ thiếp đi.

Vương Kiến Nghiệp xuống giường, mở hết cửa sổ trong phòng ngủ, Sở Vận chỉ đắp một tấm chăn trên bụng, thấy hơi lạnh.

Vương Kiến Nghiệp nằm đúng tư thế, Sở Vận tự động lăn vào lòng anh.


Vuốt ve khuôn mặt trắng nõn của cô, sau đó Vương Kiến Nghiệp mới nhắm mắt ngủ.

Sáng hôm sau, thức dậy, Sở Vận xoa bóp cái cổ đau nhức, sao lại thức dậy trong tư thế này? Cứ thế này vài lần nữa, cổ cô sẽ hỏng mất.

Vương Kiến Nghiệp làm bữa sáng gọi cô dậy: "Anh nấu chút cháo, vừa đi mua bánh bao ở nhà ăn quốc doanh, dậy ăn nhanh đi.

"
"Ừ.

"
Hai vợ chồng đang ăn sáng thì chị Tạ dẫn một người đàn ông trung niên trông khá nho nhã đến.

"Ha ha, ăn sáng à, chúng tôi đến hơi sớm nhỉ.


"
Sở Vận mời họ vào ngồi: "Anh chị ăn rồi chứ? Chưa ăn thì cùng ăn chút đi?"
Chị Tạ vội xua tay: "Không không không, bọn chị ăn rồi, hôm nay chị gọi hiệu trưởng Lưu đến là muốn mời cô về việc đến huyện Giang Đông dạy học.

"
Sở Vận giả vờ không hiểu: "Em đang dạy ở huyện Lăng Sơn mà.

"
Hiệu trưởng Lưu là một giáo viên lâu năm, mặc dù chỉ có bằng trung cấp nhưng về mặt giảng dạy thì rất có năng lực.

Ông ts và Sở Vận trò chuyện về vấn đề giảng dạy, không dám nói đến các môn khác, với chuyên ngành toán học đã học hai kiếp thì trình độ của hiệu trưởng Lưu chắc chắn không làm khó được cô.

Hiệu trưởng Lưu cảm thán: "Nói thật, hiện nay giáo viên có rất nhiều hạn chế về mặt giảng dạy nhưng tình trạng thiếu nhân tài cũng là sự thật, với trình độ của cô Sở, dạy toán cấp ba chắc chắn là chuyện dễ như trở bàn tay, có cô Sở ở đây, muốn một năm đào tạo được vài kế toán thì còn gì dễ hơn?"
Câu nói này nói trúng tim đen của chị Tạ: "Cô Sở à, ngoài mặt huyện Giang Đông của chúng chị phát triển khá tốt nhưng thực ra huyện thiếu nhiều kế toán lắm, cuối năm nào cũng phải kiểm kê sổ sách, làm thống kê, còn phải lập kế hoạch sản xuất cho năm sau, nhà máy cơ khí của bọn chị có một kế toán già kèm cặp hai thanh niên kia làm việc cả tháng trời.

Đến năm sau kế toán già nghỉ hưu, giám đốc nhà máy chúng tôi vẫn chưa tìm được người kế nhiệm, thiếu nhân tài quá!"


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận