Editor: ChieuNinh_dd.
"Không cần vừa thấy đến ăn thì cái gì cũng đã quên." Liếc Tháp Tháp, Liễu Thư tận tình khuyên bảo: "Có thứ không phải nhìn đẹp, có thể ăn."
Chỉ chỉ nồi sữa dê lại nói: "Nói sữa dê đi, đây là sữa dê tươi mới, mới từ trên người dê mẫu nặn ra, dê là cái gì, là thú, thú sinh sống ở dã ngoại thân không sạch sẽ hơn, như chúng ta bình thường đột nhiên vô cớ đau bụng, sinh bệnh, bộ phận nguyên nhân rất lớn nhất đều là vì trong cơ thể có vi khuẩn không sạch sẽ."
"Vi khuẩn là cái gì?" Yếu ớt nhấc tay đặt câu hỏi, Tháp Tháp rất cẩn thận.
Liễu Thư nghẹn lời, vi khuẩn là cái gì, vi khuẩn đương nhiên chính là vi khuẩn, vi khuẩn chính là chút không sạch sẽ, khụ khụ, được rồi, cô không phải học y, thật sự là không có cách nào khác trở ngại ngôn ngữ giải thích vi khuẩn này rốt cuộc là gì. Cuối cùng chỉ định nghĩa cho nó, ăn gì đó sẽ sinh bệnh, sinh bệnh đối với tộc nhân bộ lạc mà nói giống như là tai nạn, một phen giải thích như vậy, ngược lại có kết quả vượt qua sở liệu, ít nhất Tháp Tháp còn kém chút là thề với thần thú về sau mình tuyệt đối không tham ăn.
Xem Tháp Tháp mắt hồng hồng, trong hốc mắt đều có tư thế rơi lệ, Liễu Thư thoáng chột dạ, ra vẻ lời này nói hơi chút nặng, vì thế nha nha an ủi nói: "Cậu đó, cũng đừng quá lo lắng." Vỗ vỗ bả vai tiểu giống cái: "Vi khuẩn cũng không phải thực đáng sợ, nó cũng sẽ bị giết chết, bên trong sữa dê có thứ này, nhưng mà chỉ cần nấu sôi vài bận sẽ tiêu trừ đi, chúng ta uống sẽ không thành vấn đề."
"Thật vậy chăng?" Vẫn là thực hoài nghi đâu, ánh mắt nhìn sữa dê cũng không tốt lắm.
Đột nhiên cảm giác tự mình bê đá đập chân mình, có vẻ hù dọa hơi quá, Liễu Thư đành phải lại kiên trì tiếp tục khuyên giải: "Cậu thật sự suy nghĩ nhiều, vi khuẩn, thứ đồ chơi này tuy rằng không tốt, nhưng giết chết vẫn rất là đơn giản, xem đi, sữa dê chính là như vậy."
Nói xong Liễu Thư liền bắt đầu tiếp tục nấu sữa dê, một bên chụm lửa một bên giải thích: "Sữa dê nấu sôi, sau đó thì chúng ta giảm lửa, đợi cho nó khôi phục đến thời điểm không sôi trào, chúng ta lại đun nóng, cứ như vậy qua lại vài lần, thứ bẩn sẽ không còn, chúng ta cũng có thể uống vào."
"Nga, là vậy." Cái hiểu cái không gật gật đầu, Tháp Tháp nhìn Alice: "Là như thế này sao?"
Tháp Tháp hỏi Alice chủ yếu là bởi vì Alice nấu cơm ăn ngon, như vậy đối với thức ăn hẳn là rất nghiên cứu đi.
Nhưng mà cái này quả thật làm khó cho Alice,cô nào biết cái này, nhưng xem Liễu Thư nói thật nghiêm túc, chần chờ gật gật đầu: "Hẳn là vậy..."
"Cái từ 'vậy' này tớ nghe thật không yên." Tháp Tháp mặt đơ như gỗ phun tào.
"Khụ khụ." Liễu Thư cố gắng chứng minh mình tồn tại, không nói gì ôm trán: "Thật sự là bội phục hai người các cậu, được rồi được rồi, được rồi tớ uống trước, thế nào?"
"Coi như thôi, tớ sợ Allen tìm tớ tính sổ." Tháp Tháp tiếp tục phun.
Trước kia thế nào không phát hiện Tháp Tháp con hàng này, còn rất có lực phun tào, Liễu Thư thở sâu không tính hai lời cãi cọ cùng hai người họ, túm qua hoa nhài Allen hái cho cô, hung hăng ngắt đóa hoa, bộ dáng rất hung ác.
"Ai ai, đừng nóng giận, tức giận cũng đừng ngắt hoa." Alice vội vàng ngăn lại cười làm lành, trời đất bao la phụ nữ có thai lớn nhất.
Tháp Tháp cũng chột dạ, chẳng lẽ thật sự chọc xù lông rồi, nhưng mà không đợi cô đến kéo, Liễu Thư liền nhét cho trong lòng hai người mỗi người một nắm hoa, dũng cảm nói: "Ngây ngốc làm chi, hỗ trợ ngắt hoa xuống, tớ cần dùng."
"A, ừ ừ ừ." Chỉ hai người ngây ngốc, ôm hoa trong lòng, chậm rãi ngắt.
"Cậu muốn phạt chúng ta ngắt hoa?" Thật sự là không quá lý giải trừng phạt này là để làm gì.
Liễu Thư đen mặt, hôm nay mới biết được thần logic trong đầu tiểu giống cái Tháp Tháp này quả nhiên là rất mạnh, bất đắc dĩ đành phải giải thích: "Các cậu không phải là muốn khử mùi sữa dê sao? Hoa nhài vừa vặn có thể, so với gừng thì rất tốt, được rồi các cậu chậm rãi ngắt đi, tớ đi tìm chút đồ."
"Hoa nhài?" Alice nhìn hoa trong ngực, cười cười: "Tên này rất dễ nghe."
"Hoa cũng tốt, hoa nhài này có thể phơi nắng phơi khô ngâm nước uống, tựa như lá trà trước kia tớ cho các cậu uống." Mình mang đến chút lá trà đã bị lục tục uống hết, Liễu Thư căn cứ ý tứ dài đau không bằng ngắn đau, còn đặc biệt ngâm đầy một ấm trà lớn lúc đang làm việc, đợi mát lại cho mấy cô cùng uống, mát mẻ giải nhiệt. Dien%^%dan*^*le#*#quy^_^!don~ChieuNinh
"Có thể làm trứng luộc trong nước trà sao?" Alice cũng sáng mắt lên.
"Không thể." Liễu Thư một phen khinh bỉ, không chút do dự.
"Vì sao chứ, không phải nói giống như lá trà sao?" Alice thầm cảm thấy mình bị lừa gạt tạc mao .
Trấn an vỗ vỗ thuận mao lông, Liễu Thư kiên nhẫn giải thích: "Bởi vì không phải một dạng lá cây đi, lá trà là trà trên cây cũng là trà xanh, hoa nhài cũng có thể làm thành trà, nhưng rốt cuộc là trà hoa làm sao có thể một dạng đây, trà hoa này là thêm, cậu xác định muốn ăn trứng luộc trong nước trà ngọt?" Cô hiện tại đều hối hận vì sao một lần đó phải làm trứng luộc trong nước trà cho đám cật hóa ăn, hiện tại đá cũng đá không xong.
Không biết ân oán giữa trà xanh cùng trà hoa, nhưng mà tốt xấu cũng biết rõ ràng hai loại này không giống một thực vật, hưởng qua trứng luộc trong nước trà chính tông, Alice thật đúng là không muốn ăn trứng luộc trong nước trà hoa nhài làm ra ngọt, hương vị đó không cần tưởng liền biết, khẳng định không đúng miệng, loại trừ.
"Cậu muốn tìm cái gì, tớ tìm cho cậu?" Alice động tác mau, vừa nói chuyện cùng Liễu Thư, cũng không đã quên động tác trong tay, nói xong, hoa cũng được ngắt sạch sẽ, bên kia Tháp Tháp còn rất bận việc, rốt cuộc còn nhớ phải chiếu cố Liễu Thư vừa nghe đến cô tìm đồ liền vội vàng muốn hỗ trợ.
Nâng tay cự tuyệt, Liễu Thư chỉ vào cánh hoa hoa nhài bị ngắt đều đặt ở trên da thú nói: "Các cậu lượm xong mấy cánh hoa này đi rửa sạch, đợi tí tớ muốn sử dụng, chỉ là đi tìm một khối bố, không quan trọng." Cũng không đợi Alice nói khác, Liễu Thư lấy túi của mình tìm đồ.
Thấy chỉ là tìm đồ mà thôi, Alice thấy cũng không có việc gì, liền an tâm giúp Tháp Tháp hái hoa, hai người lại đi ra tẩy rửa, đợi thời điểm trở về liền nhìn thấy Allen tay trái dẫn theo Tiểu Bạch, tay phải dùng một lá cây lớn bao con gà lông xanh xử lý sạch sẽ vừa mới vào cửa.
"Sữa dê lại nấu mấy lần thì tốt rồi." Liễu Thư vui vẻ nhìn nhìn đóa hoa bị rửa kiều diễm ướt át, cẩn thận mở ra bố trong tay.
"Đây không phải bố tàm ti sao?" Lúc này đây trao đổi đổi được vài tấm bố tàm ti phổ thông, nhưng mà dường như không dài rộng hơn mười cm đi.
"Ha ha, đây là tự tớ cắt." Liễu Thư ha ha chột dạ không thôi.
Quay đầu nhìn trên giường, được rồi, một khối bố tàm ti tốt chỗ góc cạnh vừa vặn thiếu một khối lớn, quần áo bị cắt cũng không chính là trong tay Liễu Thư sao, Alice liếc mắt nhìn một cái đã bị tức giận đến không thôi, cũng không phải cắt quần áo là của cô, mà là bố tàm ti có bao nhiêu tốt, dùng rất nhiều trân quý đổi lấy, hiện tại thì hay rồi, vị trước mắt này, thế nhưng không chút quý trọng nào, liền lớn như vậy phần phật cắt xuống một khối chơi.
Mắt thấy mặt cười Alice lấy tốc độ có thể thấy được trầm xuống, Liễu Thư cũng hốt hoảng, nhưng mà lại thế nào cũng sẽ không đánh cô đi, sờ sờ bụng, không có giờ khắc nào vui vẻ như giờ khắc này, mang thai chính là tốt, bùa hộ mệnh không thể tốt hơn.
Alice thật đúng là không đánh Liễu Thư, một là trong bụng Liễu Thư đang có bánh bao, hai à, không thấy Allen sao, vừa tiến vào hai mắt sẽ không rời khỏi trên người Liễu Thư, cô dám động thủ, đừng nói chạm vào bạn lữ nhà hắn một chút, cho dù là mắng một câu có lẽ cũng gặp phải trừng mắt, ô, Ngả Đạt đi đâu rồi.
"Cậu... cậu nói, tớ phải nói cậu cái gì mới tốt đây." Hít sâu một hơi, Alice nói cho mình phải bình tĩnh, phát giận không tốt, không tốt.
"Cái kia, tớ có thể giải thích." Thật sự.
"Cậu nói." Tiếp tục bình tĩnh.
"Chúng ta không phải nói nấu sữa dê sao."
"Đợi chút..." Nghiêng nhìn cô, Alice co rút khóe miệng: "Nấu sữa dê cùng bố tàm ti có cái quan hệ gì, chẳng lẽ cậu muốn nấu chung?"
"Đúng vậy." Kinh hỉ hồi đáp, còn kém không hoan hô.
"Giải thích rõ cho tớ." Alice cũng sắp hết chỗ nói rồi, đây coi là phương pháp nấu gì.
"Không lừa cậu." Liễu Thư hiếm khi rối rắm, kéo Alice qua lại cầm tới giỏ trúc nhỏ chứa cánh hoa nhài trong tay Tháp Tháp, rồi sau đó nói: "Để choc cậu xem là được." Nói xong liền từ trong giỏ nhỏ lấy một nắm cánh hoa nhài đặt tới trên bố tàm ti trải ra, cảm thấy hơi ít nên lấy thêm một chút.
"Sữa dê muốn khử mùi tanh, không hề thiếu biện pháp, một chút hoa nhài bỏ và nấu cũng là một loại, kỳ thực tớ thích dùng hoa nhài phơi nắng làm trà nấu, nhưng mà hiện tại không có, dùng tươi mới cũng là một dạng." Bọc lại khối nhỏ hoa nhài trong bố tàm ti, thành một cái túi túm, cột bốn góc bố lại với nhau, xác định sẽ không rò mới cầm lắc lắc, thả vào trong sữa dê đun sôi lại.
"Ừ, như vậy lại nấu vài lần mùi sữa dê cũng mất rồi, đến lúc đó là chúng ta có thể uống một ngụm." Nhớ tới mùi sữa đã lâu, Liễu Thư liền nhịn không được nâng khóe miệng, hương vị không cần thật thơm, cô sẽ nhịn không được mà đều nuốt đầu lưỡi.
"Thì ra là thế à." Tháp Tháp cái hiểu cái không.
Alice vẫn còn chút mất hứng, nhưng mà không tốt nhiều lời, chỉ nói: "Cho dù như vậy cậu ít nhất cắt nhỏ một chút, cậu xem xem, bố tàm ti tốt như vậy, có thể làm rất nhiều thứ đâu, ví dụ như làm quần áo nhỏ cho tiểu ấu tể trong bụng cậu."
Liễu Thư đột nhiên thấy Alice rất có phong phạm làm hiền thê lương mẫu, có lòng muốn nói, nhưng mà vẫn nhịn xuống, lời này khó mà nói, nói còn tưởng rằng khoe khoang linh tinh, nhịn đi xuống cười nói: "Cậu nói rất đúng, tớ nghe lời cậu, cam đoan không hề làm hỏng."
Vừa lòng gật đầu, Alice thật là vui mừng, vốn còn tưởng khen vài câu, thú nhân sủng thê vô hạn cuối đã kéo ra sau lưng.
"Em thích cắt bao nhiêu đều có thể." Allen mới mặc kệ này quý hay không quý, chỉ cần Liễu Thư thích là được.
Nâng tay duỗi ra xách Tiểu Bạch đã được tẩy sạch sẽ, hơn nữa ở bên ngoài phơi nắng dưới thái dương một vòng, mao lông đều phơi nắng xoã tung qua: "Em ôm chơi đi, anh đi nấu gà." Dien*dan*le*quy*don Chieu#^#Ninh}{|)&@#@
"Cậu cần phải quản Allen." Thú nhân rất phô trương lãng phí, Alice thấy Ngả Đạt cũng rất tốt, mới sẽ không giống như Allen, bá đạo tùy hứng.
"Không sao cả, tớ thích." Liễu Thư ôm Tiểu Bạch nhuyễn hồ hồ, chíp bông có mùi nắng, còn kém chút đều vùi cả khuôn mặt đi vào, thật thoải mái.
Yên lặng co rút khóe miệng, Alice quyết định về sau cũng không loạn chen miệng, hai người này quả thực là —— tuyệt phối!
Sữa dê lại đun sôi, lần này vạch trần cái nắp, một cỗ hương hoa nhài thản nhiên bồng bềnh mà ra, mùi tanh chọc người sớm đã không biết đi đâu, lúc này các cô mới xem như thật sự tin tưởng Liễu Thư, Alice cũng hoàn toàn quên hết chuyện tàm ti ra sau đầu, đều trơ mắt nhìn sữa dê mầu trắng ngà, rất muốn uống một ngụm.
Liễu Thư cầm cái bát, dùng thìa múc một chút, cúi đầu nếm thử, hương vị có chút vị ngọt thản nhiên, cảm giác mềm mại thực không sai.
"Ai nha sao cậu uống trước rồi." Alice còn không quên vừa rồi các cô nói sự kiện vi khuẩn đâu.
"Đều nấu lâu như vậy rồi, không sao đâu." Liễu Thư an ủi cười nói: "Uống rất ngon, các cậu cũng đến nếm thử."
Lại cầm hai cái bát, nhưng mà lần này cô không múc sữa trước, mà là từ trong bao cầm bình chứa mật qua, ở dưới ánh mắt khó hiểu của Tháp Tháp cùng Alice dùng thìa múc một muỗng nhỏ vào trong mấy bát, lúc này mới bắt đầu múc sữa dê.
"Thả chút mật cho dễ uống." Liễu Thư cười hì hì, ý tưởng này đã sớm có.
"Thật lãng phí." Alice trách cô quá lãng phí, nhưng mà uống vui sướng hài lòng nhất lại chính là cô ấy: "Cảm ơn, trở về tớ phân cho cậu một nửa mật của tớ."
"Yên tâm, khi nào tớ muốn uống, tự nhiên sẽ không khách khí với cậu." Vung tay, Liễu Thư nói mà mặt cũng không hồng một cái.
"Được được được."
"Uống ngon thật, tuy rằng hương vị có chút lạ." Lần đầu tiên Tháp Tháp uống, đối với sữa dê không quá quen, vẫn cảm thấy là lạ, nhưng mà, uống ngon là khẳng định, uống sạch sẽ một chén sữa, đương nhiên không muốn lãng phí mật cũng là một nguyên nhân.
"Còn dư lại giữ đi, nếu Kathy trở về biết chúng ta trộm ăn ngon, khẳng định tức giận đến đòi mạng." Ngẫm lại liền cảm thấy thực hân hoan.
Hết chương 11_Q3.