Edit: Hến ConGần đây công việc làm ăn không tồi, doanh thu buôn bán tăng vọt, nguyên liệu nấu ăn tươi ngon, thực khách đều nói so với mua ở siêu thị thì tươi ngon hơn, Hướng Quỳ suy nghĩ một chút liền sảng khoái cùng thân thích của bà cô ký kết hợp đồng cung ứng lâu dài.
Hợp đồng mỗi năm ký một lần, cung ứng hàng hóa yêu cầu nguyên liệu đồ ăn tươi ngon mới mẻ, mỗi ngày đúng giờ đưa đến, không thể ăn bớt ăn xén nguyên liệu hay là thật giả lẫn lộn, tuy rằng là thân thích, nhưng nàng cũng sẽ không có ưu đãi, nên làm thế nào thì làm như thế.
Thái Xuân Hoa lần đầu tiên nhận được đơn hàng lớn và dài hạn như vậy, khiến cô hơi choáng váng, cẩn trọng không dám chậm trễ, nguyên liệu nấu ăn đều chọn tốt nhất, mỗi ngày sáng sớm đã đưa đồ ăn tới đây, Hướng Quỳ quan sát mấy ngày, thực sự rất vừa lòng.
……“Thường thường chàng đối xử với ta rất tốt, vậy mà bây giờ! ! gạt em! ! ”Nữ tử với khuôn mặt thanh tú mặc một bộ váy trắng đơn giản, sắc mặt trắng bệch, đôi mắt hàm chứa nước mắt, chực chờ rơi lệ, thẳng tắp nhìn người nam nhân đẹp trai lạnh lùng trước mắt.
Cố Oánh Nguyệt cắn môi, gắt gao nhìn chằm chằm hắn, người đàn ông này là lão công của nàng, tình yêu của cả đời, nàng không quan tâm đến việc cha mẹ khuyên can, bỏ xuống hết thảy gả cho hắn, hắn thế nhưng lại lạnh lùng vô tâm như thếThành Vương như không thấy nàng, liếc mắt nhìn một cái, đôi mắt hắc trầm bình tĩnh như nước, thanh âm lạnh lùng bằng phẳng lại tuyệt tình: “Chẳng qua chỉ là diễn trò mà thôi, bổn vương muốn, từ đầu đến cuối đều là thiên hạ.
”Cố Oánh Nguyệt tâm đau như bị đao cắt, đau đớn dày đặc, đôi môi nàng run nhẹ, lui về phía sau vài bước: “Được! ! Được, là mắt ta bị mù, ha ha ha ha ha! ! Từ đây ngươi và ta, ân đoạn! nghĩa tuyệt! Không còn quan hệ!”“Cắt! Tốt, cảnh này kết thúc”Đạo diễn nói xong, mấy nhân viên công tác nhanh chóng tiến lên thu thập đạo cụ, nữ diễn viên lau nước mắt, bình phục lại tâm tình, Thành Vương biểu tình đang lạnh băng bỗng nhiên hòa tan, mặt buông lỏng, cả người trở nên vui sướng.
Người đại diện đi tới đưa cho hắn bình nước, miệng Trần Thanh Mộc có chút khô, vặn bình nước ra uống mấy ngụm, lười biếng uể oải ngồi bắt chéo ở một bên ghế, xem xét kiểm tra hành trình kế tiếp.
Tưởng Hẻm nhìn thấy dáng ngồi của hắn, tức khắc trong lòng run sợ, cẩn thận khắp nơi quan sát một chút, thấy không có người chú ý tới mới yên tâm, vẻ mặt hổ thẹn, giống như mẹ già tận tình khuyên bảo giáo dục hắn: “Trần Thanh Mộc, ngươi có thể hay không ngồi hẳn hoi, ngươi là nhân vật của công chúng, nếu như bị chụp phải, anti-fan mắng chết ngươi.
”“Mắng thì mắng đi, mắng còn có cảm giác tồn tại, cũng không lỗ.
” Trần Thanh Mộc không chút nào để ý, trên mặt viết mấy chữ không sao cả.
Tưởng Hẻm:! ! Đây chính là lời nói thật lòng“Ngươi cho dù thế cũng đừng khoe khoang như vậy, nỗ lực một chút nói không chừng sẽ đỏ.
”Tưởng Hẻm thở dài, thật là mệt tâm, nhưng vẫn khuyên hắn, cũng ở trong lòng khuyên chính mình, hắn không biết tạo cái nghiệt gì mới ký hợp đồng với người như thế này.
Lúc trước đối hắn thích gương mặt này từ lần đầu tiên, tự tin tràn đầy cho rằng sẽ bạo hỏa, phí không ít tâm tư mới có thể ký hợp đồng với hắn, kết quả lại là không được như mong muốn, trong vòng này cũng không thiếu mỹ nhân, ba năm rồi người này đến một chút bọt nước đều không có.
Muốn nói về tài nguyên sao, cũng có, tuy rằng đều là chỉ lộ mặt vài lần bên cạnh nhân vật chính, nhưng tốt xấu ra kính, biểu diễn 58 cái vai phụ, trừ bỏ mấy anti-fan gì cũng không vớt được gì, fans tổng cộng một vạn linh tám, thật ra có tám anti-fan, còn lại tất cả đều là công ty mua fan, đến bộ phim này hắn cũng tự bỏ tiền ra để diễn vai nam chính.