Lâm Đàm Đàm đột nhiên bám lấy cửa: “Chim!”
Diệp Tiêu nhìn theo, mấy con chim lớn màu đen đang lao về phía trực thăng, cánh chim cực rộng, mỏ nhọn như lợi trảo, ánh mắt đỏ rực, trên người có dấu vết thối rửa, là chim zombie!
Nhìn chúng bay thẳng tới, Diệp Tiêu kêu Lâm Đàm Đàm lùi về sau, mở cửa khoang, thả ra vài đạo phong nhận đánh rơi chim zombie.
Sau đs họ không đụng phải những con khác, càng không gặp đàn chim.
Hơn 10 phút sau, chợt nghe phía trước truyền đến tiếng nổ mạnh, Diệp Tiêu nói: “Chắc là chiến cơ kia đang cho nổ cầu lớn.”
Khi bọn họ thấy được mặt sông đục ngầu uốn lượn, chỉ thấy một chiếc chiến cơ đang thả cái gì đó xuống một chiếc cầu lớn đang trên đà sụp đổ còn vắt qua sông, sau đó lại một tiếng ầm, chiếc cầu bị nổ thành hai đoạn, mặt sông dưới cầu bùng lên vô số vọt nước.
Còn lại hai chiếc cầu.
Mục tiêu của Diệp Tiêu là chiếc cầu phía nam, Lâm Đàm Đàm tập trung quan sát, đàn zombie thế mà đã lộ diện ở đầu cầu đối diện, giống như một đàn kiến màu xám đang vọt đến.
Cô nhíu mày, nhưng không nói gì thêm.
Diệp Tiêu cũng nhìn xuống dưới, không nói gì, đợi đến khi máy bay trực thăng bay đến phía trên cầu, Diệp Tiêu vác bốn trái bom ra, ném dây thừng, quay đầu lại nói với Lâm Đàm Đàm: “Đừng lo, anh sẽ lên ngay.” Sau đó anh dùng một tay hạ dây thừng xuống, tay kia liên tục thả phong nhận, đánh bại một mảng zombie vừa mới chạy đến kia.
Bịch! Diệp Tiêu rơi xuống cầu, sau đó nhanh chóng chạy đến cạnh lan can, xoay người nhảy ra, trong chớp mắt đã biến mất dưới cầu.
Lâm Đàm Đàm nắm chặt tay, sốt ruột nhìn xuống dưới, một trận gió thổi đến, máy bay trực thăng chao đảo, cô xém chút nữa rớt xuống khỏi khoang, phi công vội lên tiếng nhắc: “Đừng đứng quá gần cửa, gió to quá tôi không thể giữ vững được.” Nói rồi anh ta lái máy bay chuyển động bay lên, xoay quay tiến về phía trước.
Lâm Đàm Đàm bị xoay đến váng đầu, cách mấy ngàn mét gần đó là chiếc cầu cuối cùng vẫn còn chưa nổ, chiến cơ bay đến, Lâm Đàm nhìn thoáng qua, tiếp tục chú ý tình hình bên dưới.
Nhìn thấy zombie liên tục chạy tới đầu này, cô còn thả ra một ít kim nhận để đánh bọn nó.
Bỗng cảm nhận được cái gì đó, cô giương mắt nhìn lên, thấy ở trên một tòa cao ốc phía đối diệ có một sinh vật hình người đang ngồi nơi đó, Lâm Đàm Đàm vội chọc chú chuột đồng nhỏ trong túi: “Phun ống nhòm ra cho chị, mau!”
Chuột đồng nhỏ ngoan ngoãn thò đầu, phun ống nhòm ra.
Lâm Đàm Đàm vội cầm lấy ống nhòm nhìn sang, sinh vật hình người nhanh chóng trở nên vô cùng rõ ràng trong chớp mắt, gương mặt trắng bệnh dính đầy bụi, gầy đến mức chỉ còn da bọc xương, quần áo trên người rách tung tóe như vải bố rách moi được từ trong đống rác.
Lâm Đàm Đàm kinh hãi: “Zombie à!”
Khi cô nhìn nó, dường như nó cũng đã nhận ra, nhìn về phía cô.
Trong mắt Lâm Đàm Đàm, bỗng dưng nó quay phắt về phía bên này, đôi mắt trắng phờ phạc nhìn thẳng vào cô thông qua ống kính.
“!” Tâm thần Lâm Đàm Đàm trở nên hoảng hốt, hô hấp dồn dập, xíu nữa đã làm hư luôn ống nhòm.
Ánh mắt của zombie này thật đáng sợ! Rốt cuộc nó là zombie gì vậy!
Zombie kia bỗng ngửa đầu rít lên một tiếng, đàn zombie như nghe được kèn lệnh, tốc độ qua cầu tăng vọt.
Lâm Đàm Đàm cả kinh, vội hô “Diệp Tiêu, tốc độ của đàn zombie nhanh hơn rồi!”
Rốt cuộc Diệp Tiêu đã lao lên ở bên kia cầu, xoay người trở lại trên cầu, bom trên lưng đã không thấy nữa, mà đàn zombie cũng chỉ cách anh trong gang tấc.
Anh nhanh chóng thả ra môt đợt gió xoáy, zombie bị cuốn lên, phần lớn đã ngã xuống sông.
DiỆP Tiêu vừa bỏ chạy vừa vẫy tay về phía trực thăng, máy bay trực thăng vội vàng bay về phía anh, bỗng Diệp Tiêu dừng lại, đột nhiên nhìn về phía nào đó.
Lâm Đàm Đàm ngạc nhiên sau đó lại nghe được một âm thanh không nói nên lời, vang dội, bén nhọn, giống như mạnh mẽ xé toạc không khí, lại như tạo ra một cuộn sóng khổng lồ đến không thể thấy hết được, tiếng nổ vang làm cho người ta cảm thấy sợ hãi, khủng bố.
Lâm Đàm Đàm chỉ cảm thấy bên tai nổ mạnh, sau đó không nghe được gì nữa, chỉ nhìn thấy một chút tàn ảnh đánh về phía Diệp Tiêu, ầm ầm nổ tung trong chớp mắt.
Nhịp cầu, mặt cầu, zombie trên cầu và bọt nước tung tóe đến mức khiến người ta kinh hãi bị hất tung lên trời.
Cùng lúc đó, máy bay trực thăng bị làn sóng không khí quạt đu, Lâm Đàm Đàm văng thẳng ra ngoài,
.