Xuyên Đến Mạt Thế Làm Vợ Đại Lão


Mạt Kỳ Miểu trợn mắt, đưa tay đẩy nam nhân ra chỉ tiếc bị một tay hắn tóm lấy cả hai tay y lại, không cho cự quậy.
Hai người cứ như vậy hôn nồng nhiệt trên xe, Mạt Kỳ Miểu không thở nổi, ánh mắt ướt át, gương mặt đỏ bừng.

Khoang miệng rất nhanh bị xâm chiếm, cái lưỡi xa lạ thô bạo chen vào khoang miệng y, cường thế xâm chiếm càng quét như đang tuần tra lãnh địa.
"Ư,....Ưm." Hốc mắt rất nhanh rơi lệ, Mạt Kỳ Miểu không hiểu tại sao nam nhân đột nhiên phát điên, trên xe còn có hai người đó!
Kỷ Lâm Hạo hôn càng lúc càng sâu, hôn không đủ liền chuyển sang gặm cắn.
"Hức,...." Mạt Kỳ Miểu bị hôn đến choáng váng thiếu hô hấp, cứ nghĩ bản thân sắp bị hôn chết, rốt cuộc nam nhân cũng buông y ra.
"Khụ, khụ, khụ..." Mạt Kỳ Miểu ôm ngực ho khan, hít thở không khí cuối cùng cũng trở về với mình.
Kỷ Lâm Hạo liếm môi, thỏa mãn.
Cho dù thiếu niên trước mắt có dị năng hiếm đến đâu, người đẹp cỡ nào cũng chỉ có thể thuộc về hắn.
Hắn đã nhận định rồi thì đừng hòng thoát, ngay cả tự do cũng đừng mơ tới.


Thiếu niên yếu đuối, nhỏ bé như y nếu không có chỗ dựa sợ là không sống nỗi ở cái nơi này được một ngày, lần đầu y đến đã gặp hắn đây chắc chắn là sô phận của cả hai.
Hắn liếc hai tên đang xem trộm một cái cánh cáo, sau đó nhẹ nhàng vỗ lưng cho thiếu niên.

Ốm người vào lòng bá đạo nói, "Gọi chồng."
Mạt Kỳ Miểu:.......
"......" Mạt Kỳ Miểu im lặng, giả vờ như bản thân không nghe thấy gì.

Hai mang tai đều đỏ một mảng, rõ ràng đang xấu hổ.
Không muốn đâu, mất mặt lắm.
Nhéo nhéo cái tai mềm, Kỷ Lâm Hạo nhướn mày không nghĩ tới hôm qua phạt y như thế còn chưa đủ nghe lời.
"Không gọi liền đánh em tại đây." Hắn cười cợt, ánh mắt chằm chằm nhìn y.
Mạt Kỳ Miểu ôm mông nhỏ, cảm giác ẩn ẩn đau hôm qua như hiện về.

Bị đánh đến đau rát luôn, y có chút sợ hãi.
"....Chồng." Thẹn thùng bụp mặt lại, trốn tránh ánh mắt nóng rựa của Kỷ Lâm Hạo.
Kỷ Lâm Hạo tay như có không đùa bỡn mông y, cách lớp quần có thể sờ ra được tầng da thịt căng mọng trắng mềm bên trong.

Hắn muốn tập cho y quen miệng, cũng như cho người khác biết người này đã có chủ rồi.
"Gọi lại." Hắn bóp lên mông một cái, ôm eo thiếu niên.
"....Chồng ơi...." Mạt Kỳ Miểu hai mắt rưng rưng nhìn hắn, mông bị bóp đau.
"Sau này đều phải gọi như vậy, sai liền phạt em." Hắn hôn lên má y một cái sau đó nhắm mắt dưỡng thần, chỉ là hai tay vẫn không buông vợ nhỏ ra khi có khi không sờ chỗ này bóp chỗ kia.
Mạt Kỳ Miểu há miệng muốn nói nhưng cũng không biết phải nói gì, chỉ có thể im lặng làm gấu bông bị ôm.
Lục Kỳ Ân há hốc miệng nhìn một màn 'bá đạo' này của lão đại.

Này, cũng quá biến thái rồi!
Ban ngày ban mặt luôn đó! Anh dâu nhỏ vừa mới tới ngày thứ hai thôi, lão đại anh có cần tuyên bố chủ quyền gắt gao như vậy không.
Ngụy Nhâm im lặng, anh không nghĩ lão đại còn có một mặt lưu manh như vậy.
Đúng là Tiểu Miểu đáng yêu như thế dù là ai cũng không kiềm lòng được cưng chiều yêu thương, nhưng có phải lão đại 'bá đạo' quá rồi không? Sao anh cảm thấy có chút...biến thái?
_ _ _
Xe nhanh chóng tăng tốc độ muốn trước buổi trưa tới được thành phố Y, thành phố cổ chuyên về khai hoang.

Phía sau một ngọn núi tại nơi này, ít người biết là cứ điểm giấu xăng dầu của bọn họ để dành rất lâu, cướp của rất nhiều mới có được.
Sáng nay lão đại đã bàn giao sẽ cất vào trong không gian của anh dâu, như vậy sẽ an toàn tiện lợi hơn bọn họ cũng không cần phải trở về chỗ này lấy nữa.
Anh dâu bây giờ là tất cả.

Có được anh dâu là có tất cả! Đáng tiếc, là của lão đại rồi.

Lục Kỳ Ân âm thầm tiếc nuối trong lòng.
Lục Kỳ Ân quen đường quen nẻo lái xe bọc qua vài cái hẻm liền đi vào nơi ít chú ý tới tiến vào khu rừng.
Tang thi sớm đã thấy động tĩnh của bọn họ, chỉ là di chuyển chậm như vậy so với tốc độ xe còn lâu mới đuổi kịp.

Xe lái hết hỏa lực mà tiến về phía núi, nơi này tang thi rất ít, lâu lâu mới gặp được vài con.

Thành phố này là nơi tập trung xăng dầu khá lớn, địa hình là rừng núi dễ thủ khó công nên họ mới quyết định chọn nó.

Nhất là ngọn núi này, hẻo lánh không bắt mắt rất dễ giấu giếm đồ vật quan trọng.
Két-----
Xe dừng lại, Lục Kỳ Ân mở cửa thăm dò xuống trước thấy mọi thứ vẫn bình thường mới gật đầu với ba người trong xe.
Mạt Kỳ Miểu xuống xe, nhìn xung quanh thấy nơi này rất hoang vu hẻo lánh.

Y sợ sẽ có tang thi nhảy ra cắn liền nhanh chóng đuổi theo bước chân Kỷ Lâm Hạo, làm một cái đuôi nhỏ bám theo sau nam nhân.

Ngụy Nhâm đi theo phía sau nhìn một màn này thầm nói, Tiểu Miểu thật đáng yêu.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận