Xuyên Đến Thập Niên 70 Ác Nữ Ta Ngược Tra Làm Giàu


Bên trong điểm thanh niên tri thức dưới chân núi cuối thôn, Dương Hồng Linh cùng Liễu Tịnh Lan cả đêm không ngủ, Đường Niệm Niệm khó chơi ngoài ý muốn, đều đã hủy đi trong sạch, thế mà còn có thể ăn lại một quân cờ.

"Tịnh Lan, làm sao bây giờ? Đường Niệm Niệm nói là tôi đẩy cô ta, người nhà họ Đường chắc chắn sẽ không buông tha cho tôi!"Dương Hồng Linh rất sợ hãi, cô ta chỉ là thanh niên trí thức, căn bản đấu không lại người trong thôn.

Sớm biết Đường Niệm Niệm là người không biết xấu hổ, cái gì cũng không sợ, cô ta chắc chắn sẽ không đối phó vội vàng như vậy.

"Đến lúc đó cô sống chết cứ nói là không cẩn thận đụng trúng, tuyệt đối không thể thừa nhận là cố ý.

"Liễu Tịnh Lan trong mắt đều là tơ máu, đau đầu kịch liệt, buổi tối hôm qua Dương Hồng Linh bám lấy cô ta khóc sướt mướt, khiến cho cô ta ngủ không ngon.


Nếu không phải cô ta ở Đường Thôn thế đơn lực bạc, thật sự không muốn quan tâm đến cô gái ngu ngốc này.

Chỉ là Đường Niệm Niệm đã nằm ngoài dự liệu của cô ta, kiếp trước cũng không nhìn ra cô là người không biết xấu hổ như vậy, còn là người rất không nói lý, chẳng lẽ kiếp trước cô đã giấu đi tính cách chân thật?Liễu Tịnh Lan sờ ngọc hồ lô treo trên ngực, một dòng nước ấm ôn nhuận từ trong lòng bàn tay tràn vào trong thân thể, cấp tốc lan tràn, huyệt Thái Dương vốn đau đớn như kim đâm lập tức giảm đi không ít.

Ngọc hồ lô này là món quà sinh nhật mà Hà Quốc Khánh đưa cho cô ta, Liễu Tịnh Lan rất rõ ràng Hà Quốc Khánh có tâm tư gì với cô ta, nhưng cô ta chỉ coi không biết, về phần ngọc hồ lô này làm sao mà Hà Quốc Khánh có được thì cô ta cũng không hỏi, dù sao hiện tại là của cô ta.

Hà Quốc Khánh còn thường xuyên chủ động giúp cô ta làm việc, cô ta đối ngoại cũng nói là cách mạng hữu nghị, xuống nông thôn non nửa năm, may mắn có Hà Quốc Khánh cùng Dương Hồng Linh giúp đỡ làm việc, nếu không cô ta khẳng định mệt mỏi đến thảm rồi.

Kiếp trước cô ta chính là quá ngu, công việc đều làm một mình, mỗi ngày mệt mỏi đau lưng, còn kiếm không được đủ công điểm, gương mặt vốn đang tính là xinh đẹp, mỗi ngày phơi gió phơi nắng, không đến một năm liền trở nên vừa đen vừa già, giống như thôn phụ.

Ngược lại con nhỏ Đường Niệm Niệm kia, mặc dù là cô gái nông thôn, cũng không phải đi làm, mỗi ngày còn ăn mặc thật xinh đẹp, xinh xắn hơn cả con gái trong thành phố, đàn ông trong phạm vi trăm dặm đều như chó ngửi thấy mùi thịt sáp tới, ngay cả Chu Tư Nhân cao ngạo cũng bị Đường Niệm Niệm mê hoặc.

Liễu Tịnh Lan cắn chặt răng, tay nắm chặt lấy ngọc hồ lô, thứ này là bảo bối, từ sau khi đeo ngọc hồ lô, làn da cô ta càng ngày càng trắng nõn, cho dù mỗi ngày soi gương, cũng có thể cảm giác được cô ta càng ngày càng đẹp.

Khó trách kiếp trước Đường Niệm Niệm lại đẹp như vậy, Liễu Tịnh Lan không khỏi đắc ý, Đường Niệm Niệm không có bảo bối, mỹ mạo khẳng định không còn nữa, Chu Tư Nhân cũng sẽ không thích cô nữa.


Một đời này, Chu Tư Nhân chỉ có thể là của cô ta!Cô ta cũng nhất định sẽ sống hạnh phúc hơn Đường Niệm Niệm!Trời càng ngày càng sáng, gà gáy ba lần, chó cũng bắt đầu sủa, bảy giờ đúng, loa trong thôn vang lên ca khúc cách mạng hùng hồn.

Nhóm thanh niên trí thức giật mình một cái, lập tức nhảy xuống giường, lao ra rửa mặt bằng nước lạnh, nhất thời tinh thần sảng khoái.

Liễu Tịnh Lan cùng Dương Hồng Linh cả đêm không ngủ, bưng bồn rửa mặt ra, mấy thanh niên trí thức khác đưa mắt nhìn bọn họ rồi cấp tốc quay đầu đi.

Hôm qua chuyện Đường Niệm Niệm đại chiến nhà họ Tề, bọn họ đều nghe nói, cũng biết Dương Hồng Linh cùng vị hôn phu của Đường Niệm Niệm yêu đương với nhau, còn cố ý hại Đường Niệm Niệm rơi trong sông, thật không có nhìn ra, Dương Hồng Linh là người âm hiểm như thế.

Về sau phải cách xa hai chị em này một chút, tránh cho chịu tai bay vạ gió.

Đường Thôn tên như ý nghĩa, người trong thôn trên cơ bản đều mang họ Đường, cán bộ thôn đều họ Đường, thôn dân cũng phần lớn có quan hệ thân thích, còn đặc biệt đoàn kết, người họ khác như nhà Tề Quốc Hoa, nếu không phải Tề Quốc Hoa đính hôn với nhà Đường Niệm Niệm thì ở trong thôn căn bản không có địa vị.

Nhưng mà Tề Quốc Hoa đi bộ đội, thuộc về nhà có quang vinh, cho dù từ hôn, người nhà họ Đường cũng không dám làm gì bọn họ, nhưng có thể lấy Dương Hồng Linh trút giận.


Nhóm thanh niên trí thức đều nghĩ rất rõ ràng, trân quý sinh mệnh, rời xa chị em Dương Hồng Linh!Liễu Tịnh Lan cảm thấy nhóm thanh niên trí thức xa cách, cũng không thèm để ý, tháng 11 sang năm là có thể khôi phục thi đại học, cô ta bắt đầu học tập sớm, nhất định có thể thi đậu đại học Kinh Thành, những người này chẳng qua là khách qua đường không có ý nghĩa trong đời của cô ta, không cần thiết phải lãng phí thời gian gắn bó tình cảm.

"Cạch"Cửa lớn bị người đá văng, phát ra tiếng vang.

Tất cả thanh niên trí thức đang rửa mặt ở trong viện đều giật mình kêu lên, cùng nhau nhìn về phía cửa lớn, nhìn thấy Đường Niệm Niệm một thân lãnh lẽo đứng đấy, bọn họ đều yên lặng lui lại mấy bước.

.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận