Xuyên Đến Thập Niên 70 Tay Cầm Không Gian Chân Đá Cực Phẩm


Không gian này có kho hàng với thời gian ngừng trôi, nên cô có thể dự trữ nhiều thực phẩm chế biến sẵn.

Các món như lẩu cay, bột lạnh nướng, thịt kho, tảo cuộn cơm, cơm bao, lẩu cay xào cay, mỗi món cô đều chuẩn bị sẵn 50 phần.

Cô cũng mua các loại thực phẩm mà cô từng ăn qua và thấy ngon, cùng với các loại đồ uống lạnh, kem, và trà sữa, vì trong mạt thế những thứ này sẽ rất khó kiếm.

Cô cũng chuẩn bị một lượng lớn thịt, vì cô là người rất thích ăn thịt.

Cô biết rằng trong không gian sẽ cần một thời gian để các cây trồng và động vật phát triển, mà cô không thể biết khi nào mạt thế sẽ đến.

Cô còn mua một số vũ khí cần thiết để đối phó với thây ma, như dao chém và vài con dao đường.

Cô còn đặc biệt bỏ tiền thuê người mài sắc chúng.


Vũ khí nóng thì cô không thể mua, nhưng cô mua được một số dụng cụ tự vệ và vài cái gậy điện.

Cô cũng mua một số máy phát điện chạy bằng năng lượng mặt trời.

Còn các loại máy phát điện khác thì cô không mua vì tiếng ồn sẽ thu hút thây ma.

Khi cô đã mua xong tất cả những thứ này, cô nhận ra tài chính của mình đã cạn kiệt.

Vì thế, cô quyết định bán hai căn hộ của gia đình mình, cô nghĩ rằng trong mạt thế, việc giữ căn hộ cũng không còn ý nghĩa.

Các nhân vật trong truyện mạt thế đều không thể sống trong thành phố mà phải di chuyển đến các căn cứ an toàn.

Tiền bán căn hộ được cô dùng để mua thuốc men, như thuốc hạ sốt, giảm đau, cầm máu, thuốc cảm, và thuốc tim.


Cô lo rằng nếu tình hình quá nguy hiểm thì bản thân có thể bị căng thẳng đến mức mắc bệnh tim.

Cô còn mua thêm thuốc kháng sinh và thuốc nhỏ mắt, cũng như các loại thực phẩm bổ sung canxi, vì cô nghĩ rằng nếu phải sống trong thời gian dài, cơ thể sẽ bị thiếu hụt canxi.

Cô cũng mua các vật dụng sinh hoạt như khăn giấy, kem đánh răng, bàn chải đánh răng, dầu gội và sữa tắm không có mùi hương.

Về phương tiện di chuyển, cô mua một chiếc xe đạp và một chiếc xe điện, còn ô tô có chi phí quá cao lên cô không mua.

Cô nghĩ rằng trong mạt thế, chỉ cần có nhiên liệu là có thể lái xe đi được.

Xăng được cô mua đến vài chục thùng, hơn nữa phải chạy khắp các trạm xăng trong thành phố và ngoại thành mới mua được vì bị hạn chế số lượng mua.

Trong suốt thời gian này, cô cứ mua sắm và chuẩn bị.

Khi nghỉ ngơi, cô lại đọc tiểu thuyết.

Sau khi đọc xong các truyện mạt thế, cô bắt đầu đọc truyện về không gian.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận