Xuyên Đến Thập Niên 70 Tay Cầm Không Gian Chân Đá Cực Phẩm


Sau khi đọc truyện về không gian đã gợi ý cho cô một số điều, khiến cô cảm thấy cần phải chuẩn bị thêm nhiều thứ khác.

Ví dụ như quần áo, vì cô không biết mình sẽ xuyên qua thế giới hiện đại hay cổ đại.

Giải pháp tốt nhất là mua vải và tự học may quần áo.

Như vậy, dù cô xuyên đến đâu, cô cũng có thể tự lo cho bản thân.

Vì thế, cô mua rất nhiều vải bông, vì loại vải này có thể dùng ở bất kỳ đâu.

Cô cũng mua một ít loại vải khác, để khi cần có thể sử dụng.

Cứ như vậy, cô bận rộn suốt một năm.

Nhưng khi cô đã tiêu hết tiền và chuẩn bị xong mọi thứ thì chẳng có gì xảy ra: cô không xuyên qua, không xuyên sách, và mạt thế cũng không đến.

Cô cảm thấy mình đã bận rộn vì điều gì đó vô nghĩa.


Giờ đây, cô phải suy nghĩ lại vì mọi thứ vẫn bình thường, còn cô vẫn phải tiếp tục sống.

Dù trong không gian của cô có đầy đủ vật tư, nhưng cô lại không còn nhiều tiền.

Mà thời buổi này ra ngoài không có tiền thì thật khó sống.

Vì vậy, cô bắt đầu làm công việc liên quan đến ẩm thực, không phải là mở cửa hàng mà là tự làm ẩm thực tại nhà và quay video đăng lên mạng.

Dần dần, cô có được nhiều người hâm mộ.

Ban đầu, tay nghề của cô không giỏi, chỉ biết làm một vài món đơn giản.

Nhưng bây giờ trên mạng có đầy đủ các video hướng dẫn và thực đơn.

Cô vừa học vừa làm, tự mình làm đồ ăn, quần áo, các phụ kiện tóc cũng được cô tự làm.


Với công việc này, mỗi năm cô kiếm được vài trăm vạn, cô dùng hết số tiền đó để mua thêm đồ dự trữ.

Bây giờ, cô đã chuẩn bị đủ mọi thứ cần thiết, đồ ăn trừ móng heo, chân gà và đậu phụ là cô không tích trữ, còn đâu cô nghĩ được cái gì là cô tích trữ cái đó.

Thỉnh thoảng, cô còn đi du lịch, nhưng từ khi dịch bệnh xảy ra thì cô không còn đi nữa.

Cô cũng không mua thêm nhà, chỉ thuê phòng trọ để ở.

Còn việc mua nhà, cô tính toán sau 40 tuổi mới mua, hiện tại cô cảm thấy cuộc sống hàng ngày của bản thân cũng khá tốt rồi.

Hôm nay, sau khi làm xong tất cả video, không có việc gì làm nên cô lại bắt đầu đọc tiểu thuyết.

Cuốn tiểu thuyết này cô sắp đọc xong rồi, trong đó nhân vật nữ chính là người trọng sinh.

Nữ chính trọng sinh về những năm 70, khi đó cô ấy chuẩn bị đi về nông thôn, nhưng trên đường về thôn, do cãi nhau với nhân vật nữ phụ khiến cô ấy bị đẩy ngã, đầu va vào ghế trên tàu hỏa mà hôn mê bất tỉnh.

Khi tỉnh lại, cô ấy đã trở thành người vừa trọng sinh.

Sau đó, cô ấy nhặt được một mảnh ngọc bội thiếu một góc trên đường đi, vô tình mở ra một không gian kỳ diệu.

Trong không gian đó có linh tuyền, có thể trồng trọt và nuôi con vật, nữ chính liền sử dụng linh tuyền này để làm cho bản thân ngày càng xinh đẹp.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận