Xuyên Không Ba Ngàn Thế Giới Đều Yêu Anh

Hắn rất yêu y, chuyện đó y biết rõ. Mèo nhỏ cũng nói:”Tình cảm của hắn với kí chủ là 100% nhưng chỉ số hắc hoá chỉ ở mức 5%, ban đầu lúc kí chủ tới không có, kí chủ đuổi hắn đi chỉ số hắc hoá mới tăng lên, nhưng cũng chỉ tăng được 5%”

Sở Tiêu im lặng trầm ngâm rồi nói:”Ta....nếu ta nhớ không lầm thì nguyên chủ gia cảnh không tốt”

Hệ thống nhìn màn hình xanh rồi bảo:”Cực kì không tốt là đằng khác, phụ thân là một vị quan ban đầu thanh liêm chính trực nhưng cũng vì điều này mà bị hại biếm thành thứ dân, mẫu thân vốn là tiểu thư thiên kim đài các cao quý không chịu được đã quay về nhà mẹ đẻ sống, phụ thân tức giận trút hết toàn bộ lên nguyên chủ, nguyên chủ bị đánh cho chết đi sống lại, khiến bản thân sinh ra hai nhân cách, một nhân cách tàn nhẫn vô tình, một nhân cách hiền lành dịu dàng ôn nhu, nguyên chủ luôn là dáng vẻ cao cao tại thượng không nhiễm bụi trần, nhìn thì chưa từng ra tay với kẻ khác nhưng thực chất phía sau lại cho người giết những kẻ bản thân thấy ngứa mắt. Trong môn phái có một tổ chức nhỏ gọi là Huyết Y Các, là tổ chức đặt dưới tay chưởng môn và không ai biết, những kẻ chống đối người cầm lệnh bài nhất định sẽ chết không toàn thây chết mà không có ai biết, còn có nguyên chủ đặc biệt sợ máu, mỗi lần bên cạnh có máu nhất định nhân cách thứ nhất sẽ ra ngoài chiếm giữ cơ thể”

Nghe hệ thống nói y hơi trầm ngâm rồi hỏi:”Nhiệm vụ cày uy tín thế nào rồi?”

Mèo nhỏ trả lời:”Chủ thần bỏ qua lỗi của ngài rồi, uy tín từ nay không áp dụng với ngài, và ngài cũng không cần làm nhiệm vụ tích điểm nữa, hệ thống mỗi ngày đều sẽ cập nhật thường xuyên, tích điểm mỗi thế giới sẽ là bảy trăm năm mươi tám ngàn triệu, nếu thiếu thì báo chủ thần ngài ấy sẽ chuyển tích điểm đến, ngài ấy còn nói:”Bản thượng thần không có gì ngoài tiền nên cứ thoải mái đi” ngài ấy còn nói có khó khăn gì thì nhớ gọi, nhiệm vụ của ngài mỗi thế giới chỉ có một”


Sở Tiêu khẽ thở dài.

Ba hôm sau, y nói với Bạch Hoạ:”Ta muốn vào bếp”

Hắn khẽ nhíu mày ngay khi nghe xong, hắn không hiểu y muốn vào bếp làm gì liền nói:”Người muốn vào bếp làm gì?”

Y trả lời:”Ta muốn nấu gì đó cho ngươi ăn”

Nghe thấy y muốn nấu cho mình, hắn đồng ý ngay, ra lệnh cho người đưa y đến bếp. Y biết nấu ăn nguyên chủ cũng biết nấ ăn nhưng cả hai chỉ nấu cho bản thân ăn chưa từng nấu cho người khác ăn. Duy họ có điểm chung in hệt nhau chính là nhìn bề ngoài rất đẹp nhất định rất ngon bên trong lại khác, có món như đổ rất nhiều muối có món đổ rất nhiều đường, và cả hai đều mất vị giác.

Lúc y vui vẻ mang đồ ăn lên cho hắn, nhìn rất ngon không có vẻ gì có độc cả. Hắn lập tức cầm đũa nâng bát gắp thức ăn rồi đưa lên ăn một miếng. Bạch Hoạ hơi nhăn mày, nó rất mặn. Nhưng hắn vẫn khen:”Sư tôn...ngon lắm”

Sở Tiêu lập tức nói:”Thật sao? Vậy mà sư huynh sư đệ ta luôn bảo đồ ăn ta nấu không ngon, bọn họ còn nôn ra cơ“

Y hơi trầm ngâm, hắn thầm nghĩ:”Họ nói không sai chút nào”


Năm ngày sau, hắn triệt để mất vị giác sau những năm ngày toàn ăn đồ ăn do y nấu ra. Hắn khen lấy khen để, hắn vui mừng mang đồ ăn của y cho thuộc hạ ăn thử, thuộc hạ của hắn có chút sợ, nhưng vẫn ăn. Chỉ trong mấy ngày, y đã khiến toàn bộ người trong Ma Cung mất vị giác.

Tu Chân Giới lại có một đợt không ổn, là Quỷ binh do Quỷ Vương dẫn đầu kéo tới. Họ gọi y về, cầu y trợ giúp. Y không đồng ý, thẳng thừng bảo:”Các ngươi cố ý đánh ngất bổn tôn thay hỉ phục cho bổn tôn nhét bổn tôn vào kiệu mang đến Ma giới gả cho Ma Quân, các ngươi làm vậy với bổn tôn đừng mong bổn tôn giúp các ngươi nói với hắn chuyện gì cả”

Cổ y đầy dấu hôn, y phục không đúng đắn, họ vào gặp y trong cung riêng, y chính là cố tình mặc như vậy để lộ ra dấu vết hoan ái. Y phục đỏ rất mỏng, đến cả tay và chân cũng đầy dấu đỏ, cổ cũng chi chít không chừa chỗ nào.

Hơn nữa người đến cầu y lại Hàn Tinh mà y từng nhắc và một vài trưởng lão của môn phái do y làm chưởng môn. Bạch Hoạ bước vào, tiến đến ngay cạnh y. Sở Tiêu nâng tay ôm lấy cổ hắn, hắn cũng không bảo gì mà bế y lên. Sở Tiêu hơi ngại, dù sao cũng còn có rất nhiều người ở đây. Hắn hỏi:”Người sao lại vận y phục của ta?”

Sở Tiêu tức giận trừng hắn bảo:”Y phục của ta suốt ngày bị ngươi xé, ngươi xem trong tủ ta có còn y phục không?”


Hắn cười trừ rồi bảo:”Các ngươi còn không mau cút? Phượng Sở Tiêu không đồng ý với các ngươi việc đó rồi, các ngươi còn định quỳ cầu xin y đến khi nào đây?”

Toàn bộ vội vàng rời đi, họ không khỏi bàn tán về y, chưởng môn cao cao tại thượng không nhiễm bụi trần vậy mà hiện tại khi ở cạnh Ma Quân lại trở thành dáng vẻ như vậy. Hàn Tinh nghiến răng nghiến lợi, trước ngày y xuất quan, hắn có đến, y xuất quan, hắn đã ngỏ lời muốn thành thân cùng y, y đã ngay lập tức đáp:”Được thôi, miễn sính lễ của ngươi tốt, nếu sính lễ làm ta hài lòng thì ta đồng ý”

Hắn đã mang sính lễ đến, Phượng Sở Tiêu rất hài lòng về sính lễ đã đồng ý cưới hắn, không ngờ là hắn vừa rời đi chưa bao lâu y đã bị đánh ngất đẩy lên kiệu gả cho Ma Quân, bản thân y như thể vô cùng hài lòng khi được gả.





Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận