Xuyên Không Ba Ngàn Thế Giới Đều Yêu Anh

Nữ hoàng gọi cả hai đến không phải chỉ là để gặp cháu dâu, mà còn là bàn về thái tử. Bà muốn Bạch Lâm làm thái tử.

Hắn liền nói:”Bà chưa có sắp chết lập làm gì?”

Bà tức thì vung tay đánh hắn, bà bảo:”Bà già này đã tám mươi chín tuổi rồi đấy, không lập chẳng lẽ đợi đến khi còn một ngày sống mới lập à?”

Bạch Lâm liền nói:”Bà sức khoả tốt, có khi sống đến khi chắt bà sinh con vẫn chưa chết nổi”

Bà bật cười, nhưng sau đó nghiêm lại bảo:”Thái tử phải lập ngay bây giờ không đợi đến khi con của cháu lớn đâu, vài ba ngày nữa là lễ sắc phong thái tử rồi, nhớ phải đến”


Hắn gật đầu, bà xoa xoa đầu Sở Tiêu hỏi:”Thế nào? Không bị thằng nhóc này bắt nạt chứ?”

Cậu lắc lắc đầu, bà nói:”Vậy thì tốt, lúc nó học ở học viện hoàng gia cứ thích bắt nạt bá tước top 10 bảng học sinh đứng đầu trường”

Nghe hắn nói cậu bật cười, học viện hoàng gia mỗi năm nhận một trăm thành viên ưu tú từ các gia đình quý tộc và nhận toàn bộ thành viên hoàng thất. Mẹ cậu và bố cậu khác nhau, mẹ cậu là công tước còn bố cậu chỉ là thương nhân bình thường nên không thể vào học, việc mua quan bán chức ở đây rất khó, bỏ bao nhiêu tiền cũng không thể mua nổi, phải kết hôn hoàng thất, gả vào hoàng thất thì với chế độ một vợ một chồng, người vợ sẽ có chức tước là công tước và người chồng cũng là công tước, sau khi anh em cháu thành hoàng đế sẽ tách ra trở thành nửa hoàng thất nửa quý tộc.

Mà bá tước, tuy vị trí không thấp nhưng trong học viện hoàng gia, kể cả khi là một công chúa cao quý cũng có thể bị bắt nạt nếu như thi được hạng không tốt. Trong học viện có tất cả ba bảng: bao gồm bảng mười alpha đẹp nhất mười, mười omega đẹp nhất và bảng mười học viên giỏi top đầu trường. Học viên tranh nhau top 1, bởi lẽ càng giỏi càng tốt cho bảng thân, hạng càng thấp càng dễ bị bắt nạt.

Người năm đó bị hắn bắt nạt nhiều nhất là bá tước họ Chu, mà đối phương còn bị ám ảnh bởi hắn, đêm nào cũng mơ thấy hắn đánh bản thân. Việc này là để loại bỏ những kẻ yếu kém, học viện sẽ không cạn thiệp chuyện này, học càng giỏi càng được trọng dụng còn học không giỏi sẽ bị xem thành phế vật.

Hơn nữa việc gian lận cực kì khó, bởi lẽ mỗi học viên một phòng thi riêng và đề mỗi học viên đều là đề riêng từ trên xuống dưới không câu nào giống câu nào, trước khi vào phòng thi sẽ được soát từ trên xuống dưới, quét xem có giấy gì trên người không mới có thể vào phòng, từng có học viên gian lận mà gia đình từ bá tước rớt thẳng xuống thường dân mất hết toàn bộ.

Học xong có thể thi quan chức cũng có thể thừa kế vị trí của gia đình. Thi quan chức khó hơn kì thi bình thường vì xung quanh sẽ có năm camera một trước mặt quay quá trình làm câu hỏi và bốn xung quanh quay lại hành động, cả máy nhiễu sóng điện thoại, máy quét hành động, quay ngang quay dọc nhìn dưới nhìn trên đều bị coi vi phạm đá ra khỏi phòng thi quan chức. Thi quan chức có mười người cả mười đều bị đá ra khỏi phòng, trước nay chỉ có năm mươi ba người đậu nhưng sau đó là phân quan chức, là thêm một kì thi nữa. Kì thi này gắt gấp đôi kì thi quan chức kia. Nhiều người qua kì tuyển chọn nhưng lại bị đá ở kì thi này, qua kì tuyển chọn trước đây có năm mươi ba người nhưng lại chỉ có hai mươi bảy người qua kì thi này.

Năm đó cả Bạch Lâm và Sở Tiêu nguyên chủ cũng học ở học viện hoàng gia, hắn tốt nghiệp rồi cậu mới vào học viện. Khoá hắn học, hắn đầu bảng, đến khoá của nguyên chủ, vừa nhìn thấy điểm của hắn còn ghi trên bảng kỉ lục điểm thi của học viện, nguyên chủ hét lên:”Tôi sẽ vượt qua anh”

Anh lúc đó đã chạy đi đăng kí thi quan chức xem thế nào rồi, không hề để ý cậu. Năm thứ nhất nguyên chủ thi được chín trăm bảy mươi điểm, kém anh những chín điểm là hạng một, năm thứ hai nguyên chủ điên chồng học, tổng kết cuối năm là chín trăm chín mươi điểm. Tên đã ghi trên bảng kỉ lục điểm thi của học viện rồi nhưng vẫn thấy chưa đủ. Năm thứ ba thi đủ một ngàn điểm tức full điểm, cả năm thứ tư và năm cũng vậy. Hạng một bị chiếm tận năm năm.


Ngày hắn thi quan chức, hắn nhìn lướt qua đề thi sau đó đặt bút viết nhanh gọn trong hai mươi trong tổng số sáu mươi phút sau đó rời đi. Năm đó có một mình hắn đi thi nên chỉ đợi ba mươi phút đã có điểm, trực tiếp tiến vào trong với chín trăm chín mươi điểm. Vòng thi phân chức, với hắn có chút khó, hắn làm mất bốn mươi phút mới đứng dậy rời đi. Quan chấm thi chấm xong sau đó hai tiếng, là chín trăm điểm. Chấm xong trình lên nữ hoàng. Bà nghe tin hắn thi viên chức thì hơi bất ngờ ngả ngửa mà gọi hắn đến, bà không nói điểm chỉ hỏi:”Cháu thi quan chức à?”

Hắn gật đầu đáp:”Có hơi chán, nên học để thi một năm nữa rồi đi học đại học sau”

Bà hơi sững người rồi mang vào bàn bạc với người trong bộ máy về phân tước vị.

Nguyên chủ tốt nghiệp, anh hai nguyên chủ lúc này cũng định đi thi quan chức, nguyên chủ liền hỏi:”Thi làm gì vậy?”

Đối phương liền bảo:”Hôn phu của em cũng thi rồi, đang là công tước đấy, anh là bạn của cậu ấy vị trí cũng không thể thấp, mặc dù anh là người thừa kế của mẹ, nhưng mẹ chỉ là bá tước, anh muốn làm công tước bằng vai với cậu ta”

Nguyên chủ nói ngay:”Em cũng muốn đi”


Đối phương khó hiểu nhưng vẫn đồng ý cho cậu đi cùng. Một năm sau cả hai đi thi cùng nhau. Là năm duy nhất có hai người thi từ trước đến nay. Anh trai nguyên chủ vòng thứ nhất đã cùng nguyên chủ vượt qua nhưng vòng thứ hai lại chỉ thi được tám trăm chín mươi điểm, còn nguyên chủ luôn khống chế điểm ở mức full nên cả hai bài thi đều một ngàn điểm.

Nữ hoàng xem bài thi của cả hai xong liền nói:”Gọi thằng nhóc Bạch Lâm đến đây”

Lúc hắn đến bị bà nội đánh một trận, ít nhất cũng nên kém hôn phu môt hai điểm thôi, lần này hay rồi, kém hôn phu những hai bài. Một bài mười một bài một trăm, thua kém hôn phu truyền ra ngoài nhất định sẽ khiến người ta nói không môn đăng hộ đối lắm, người giỏi nhất phải đi cùng người giỏi nhất.

Trở về nhà từ dinh thự của nữ đế, hắn bị ép ở nhà, cũng trong ngày đó thợ may đến gấp rút may lễ phục cho cả hai cấp tốc trong ba ngày.

Năm ngày sau lễ sắc phong diễn ra, hắn thành thái tử, cậu thành thái tử phi.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận