Nghe thấy Dạ Ly Thần nói vậy, mọi người lại đứng thẳng người dậy, lúc này Dược Chân Nhân mới chủ động nói: “Thần tôn đại nhân, lần này chúng ta có thể thoát thân khỏi âm mưu của Thần Nông đường đều nhờ thần tôn đại nhân đã chủ động ra tay giúp đỡ, đại ân lớn như vậy thật sự là cả đời khó quên.”
Sau khi biết được thân phận của Dạ Ly Thần, thái độ của Dược Chân Nhân rất tôn kính, thậm chí còn muốn mời Dạ Ly Thần đến điện thần dược để tiếp đãi cho thật tốt.
Nếu Dạ Ly Thần nhất thời hứng thú mà chỉ điểm cho các đệ tử của điện thần dược, như thế thì đối với điện thần dược mà nói chính là một chuyện cực kỳ tốt.
Chỉ là Dạ Ly Thần còn chưa kịp lên tiếng, Tô Tử Mạch đã giành nói trước: “Sư phụ, sao người lại có thể nói như vậy? Thần tôn đại nhân hàng ngày phải bận rộn giải quyết rất nhiều việc, làm sao có thể có thời gian đến điện thần dược của chúng ta được chứ?”
Tô Tử Mạch không muốn Dạ Ly Thần đến điện thần dược, nàng vẫn còn muốn tiếp tục học cách luyện dược ở điện thần dược, nếu Dạ Ly Thần cũng đi thì ngày nào cũng phải gặp mặt như thế thì thật sự là rất khó xử.
Dược Chân Nhân nghe Tô Tử Mạch nói thế, không khỏi gật gật đầu: “Tử Mạch, con nói đúng, là ta đã quá đường đột rồi, thần tôn đại nhân làm sao mà có thời gian đi tới điện thần dược nhỏ bé của chúng ta được?”
Điện thần dược đối với không ít người tu luyện mà nói chính là thánh địa để học luyện dược, nhưng đối với Dạ Ly Thần mà nói thì căn bản chẳng là gì cả, ngôi miếu nhỏ này đương nhiên là không thể chứa nổi vị Đại Phật đó.
Tuy nhiên, ngay khi Dược Chân Nhân vừa nói xong câu đó, Dạ Ly Thần đột nhiên cười nói: “Bản tôn đột nhiên nhớ tới gần đây không có việc gì phải giải quyết, dù sao cũng đang rảnh rỗi, đi đến điện thần dược một chuyến cũng không sao.”
“Thần tôn đại nhân nói thật sao? Vậy điện thần dược chúng ta vô cùng hoan nghênh ngài đến.”
Dạ Ly Thần vừa nói xong, vẻ mặt của Dược Chân Nhân vừa vui mừng vừa ngạc nhiên, những lời này của Dạ Ly Thần rõ ràng là đã có ý chấp nhận lời mời vừa rồi của ông ta và bằng lòng đi đến điện thần dược.
Tô Tử Mạch không nhịn được bèn trừng mắt nhìn Dạ Ly Thần một cái, chẳng lẽ Dạ Ly Thần này vẫn không hiểu ý tứ ban nãy của nàng sao?
Nàng nói vậy là không muốn hắn đi đến điện thần dược, tên gia hoả này vậy mà lại cố tình chống đối nàng, khăng khăng muốn đến điện thần dược, lẽ nào lại có cái lí lẽ đó.
Dạ Ly Thần dường như hoàn toàn không phát hiện ra ánh mắt của Tô Tử Mạch, không thèm nhìn Tô Tử Mạch lấy một cái, trực tiếp cất bước đi về phía trước.
Nhìn thấy vậy, Dược Chân Nhân và những người khác vội vàng đi theo phía sau Dạ Ly Thần, tuy rằng trong lòng Tô Tử Mạch rất không bằng lòng, nhưng cũng không có cách nào khác đành phải đi theo.
Đoàn người nhanh chóng quay trở lại điện thần dược, biết rằng Dược Chân Nhân và những người khác đã trở về, các đệ tử của điện thần dược đã đợi sẵn ở bên ngoài.
“Cung nghênh điện chủ đại nhân trở về.”
Các đệ tử của điện thần dược dường như đã thương lượng từ trước rồi, sau khi nhìn thấy Dược Chân Nhân thì đồng thời cao giọng hét lên.
Nhưng sau khi Dược Chân Nhân nghe thấy vậy mặt liền biến sắc, đồng thời vô thức nhìn về phía Dạ Ly Thần.
Nếu thường ngày mà những đệ tử này làm vậy thì Dược Chân Nhân cũng không thấy sao cả, nhưng lần này ông ta còn dẫn Dạ Ly Thần cùng quay về, ở trước mặt Dạ Ly Thần mà lại khoe khoang như vậy có phải là đã không nể mặt Dạ Ly Thần rồi không?
Nghĩ đến đây, Dược Chân Nhân vội vàng lên tiếng: “Các ngươi yên lặng đi.
Lần này bản điện chủ trở lại còn dẫn theo một vị khách tôn quý đến.
Ngài ấy chính là tôn của Vạn Thú, Dạ Ly Thần.”
Dược Chân Nhân vừa nói vừa chỉ vào Dạ Ly Thần, tất cả mọi người nghe vậy liền nhìn sang Dạ Ly Thần.
“Hình như ta đã từng nghe nói đến cái tên tôn của Vạn Thú Dạ Ly Thần này rồi, nhưng không nhớ rõ lắm.
Người này rất lợi hại, lại trông rất anh tuấn.”
“Cái tên gia hỏa thiển cận như ngươi, Dạ Ly Thần đường đường là thần tôn, là cường giả siêu cấp mà cả Đại Lục hiếm có ai có thể làm địch thủ được, không ngờ rằng ngài ấy vậy mà lại đến điện thần dược của chúng ta.
Đây thực sự là một vinh dự của điện thần dược chúng ta.”
Đột nhiên, các đệ tử bắt đầu bàn tán xôn xao, có không ít đệ tử rất có tầm nhìn, biết được thân phận của Dạ Ly Thần tôn quý như thế nào, ánh mắt của mọi người nhìn về phía Dạ Ly Thần đã trở nên tràn đầy ngưỡng mộ và sùng bái.
Tô Tử Mạch không khỏi bĩu môi khi thấy những lời bàn tán của các đệ tử này, người khác càng nói Dạ Ly Thần tốt thì trong lòng Tô Tử Mạch càng cảm thấy không phục.
Trong miệng còn tự lẩm bẩm: “Còn gì ghê gớm đâu chứ, sớm muộn gì cũng có một ngày ta sẽ mạnh mẽ hơn hắn.”
Trong lòng Tô Tử Mạch thầm hạ quyết tâm rằng bản thân mình nhất định phải chịu khó tu luyện, nhất định sẽ có ngày phải vượt qua Dạ Ly Thần mới được.
Lúc này, Dược Chân Nhân đột nhiên nhìn về phía Dạ Ly Thần với vẻ khẩn thiết nói: “Thần tôn đại nhân, lần này ngài có thể tới điện thần dược của chúng ta làm khách thật sự là vinh hạnh của chúng ta.
Tại hạ vẫn còn một thỉnh cầu quá đáng, hy vọng thần tôn đại nhân có thể đồng ý.”
“Ừm, ngươi nói đi.”
Nghe thấy câu nói này của Dược Chân Nhân, Dạ Ly Thần không khỏi cau mày lại, nhưng nể mặt Tô Tử Mạch, hắn vẫn cho Dược Chân Nhân cơ hội mở lời.
Lần này Dược Chân Nhân nói một cách thận trọng: “Thần tôn đại nhân, đệ tử điện thần dược của chúng ta đều rất ngưỡng mộ ngài.
Mọi người đều biết ngài là cao thủ số một ở Đại Lục hiện nay, cho nên ta muốn xin ngài dạy các đệ tự ở điện thần dược một tiết, truyền thụ cho mọi người một chút bí quyết và bí pháp tu luyện, không biết thần tôn đại nhân có bằng lòng hay không?”
Lúc này Dạ Ly Thần mới gật đầu nói: “Bản tôn còn tưởng là chuyện trọng đại gì, đây chỉ là nhỏ mà thôi, đương nhiên là không có vấn đề gì.”
Thấy Dạ Ly Thần đồng ý vui vẻ như vậy, vẻ mặt Dược Chân Nhân lập tức trở nên vui mừng nói: “Được, vậy ta sẽ thay mặt các đệ tử của điện thần dược cảm tạ thần tôn đại nhân.
Ngày giảng dạy sẽ là vào ba ngày sau, thần tôn đại nhân, ngài cứ nghỉ ngơi thật tốt trước đã, bây giờ ta sẽ cho người đưa ngài về phòng khách.”
Dạ Ly Thần là vị khách tôn quý nhất trong lịch sử điện thần dược, Dược Chân Nhân không dám sơ suất chút nào.
Đúng lúc Dược Chân Nhân chuẩn bị tìm người đưa Dạ Ly Thần đến phòng khách thì đột nhiên Dạ Ly Thần lên tiếng nói: “Chờ đã, không cần phải cất công tìm người phiền phức như vậy.
Trước đây bản tôn và Tô Tử Mạch cũng xem như là đã từng quen biết, trong khoảng thời gian bản tôn điện thần dược này cứ để nàng ấy ở cùng với bản tôn là được rồi.”
Dạ Ly Thần vừa thốt ra cậu này xong thì mặt Tô Tử Mạch liền biến sắc, Dạ Ly Thần đã tuyên bố rằng hắn đang cố ý.
Vậy mà lại bảo nàng đi hầu hạ hắn, hắn cũng mơ mộng quá rồi đấy.
Nhưng Tô Tử Mạch còn chưa kịp từ chối thì Dược Chân Nhân đã nhìn về phía Tô Tử Mạch và nói: “Tử Mạch, hiếm khi thần tôn đại nhân đã đặc biệt coi trọng con như thế.
Vậy thì khoảng thời gian này con hãy phụ trách việc chăm sóc thần tôn đại nhân đi.”
Tô Tử Mạch hít một hơi thật sâu, cuối cùng cũng gật đầu đồng ý.
Dù sao thì Dược Chân Nhân cũng là sư phụ của nàng, nàng quả thật không có cách nào từ chối mệnh lệnh của Dược Chân Nhân, nên chỉ có thể miễn cưỡng đồng ý mà thôi.
Lúc này Dạ Ly Thần nhìn Tô Tử Mạch bằng ánh mắt đắc ý, Tô Tử Mạch thấy vậy lại càng chắc chắn suy đoán của mình hơn.
Tất cả những điều này đều là do Dạ Ly Thần tính kế.
Tô Tử Mạch dẫn Dạ Ly Thần đến phòng khách, nhìn thấy không có người ngoài ở đó, Tô Tử Mạch cuối cùng cũng không nhịn được lên tiếng nói: “Dạ Ly Thần, rốt cuộc là ngài có ý gì? Chuyện trước đó đã kết thúc rồi, ngài không quay về nơi ở của mình, lại chạy tới điện thần dược để làm gì? Vậy mà còn bảo ta hầu hạ ngài, có phải là ngài đang mơ mộng hão huyền quá rồi không?”.