Xuyên Không Chi Đặc Công Thiên Kim


Tô Tử Mạch theo bản năng đưa tay lần mò về phía giọt nước màu xanh da trời kia.

Khi ngón tay Tô Tử Mạch chạm đến giọt nước màu xanh da trời đó, giọt nước màu xanh da trời giống như có sức sống, lập tức thấm vào trong tay nàng.

Tô Tử Mạch thấy vậy đầu tiên là cả kinh sau đó lại nở một nụ cười, khi nàng xòe bàn tay ra, giọt nước màu xanh da trời kia lại hiện ra lần nữa từ lòng bàn tay của Tô Tử Mạch.

Lúc này Phượng Dao cũng đi nhanh đến bên cạnh Tô Tử Mạch, mặt đầy tò mò nói: “Tử Mạch muội muội đây là thứ gì vậy, trông thật là đẹp mắt.


Tô Tử Mạch nghe vậy cười nói: “Thứ này gọi là Thiên Thần Lệ, chính là một pháp bảo đặc biệt.


“Pháp bảo lại còn đặc biệt, đặc biệt ở chỗ nào vậy.


Nghe thấy Tô Tử Mạch nói vậy Phượng Dao càng tò mò hơn, Tô Tử Mạch lần nữa mở miệng nói: “Việc này đợi lát nữa tỷ chắc chắn sẽ biết, bây giờ chúng ta đến lễ cầu mưa xem một chút.


Tô Tử Mạch vừa nói vừa kéo Phượng Dao, sau khi Tô Tử Mạch vừa động tâm niệm hai người đã rời khỏi bí cảnh này xuất hiện ở bên ngoài lần nữa.

Mà lúc này lễ cầu mưa cũng đã tiến hành được một nửa rồi, Đại Tế Tư đã đọc thần chú trong miệng nhiều lần, tộc nhân A Mạt phía dưới cũng đều đủ thành kính, nhưng trên bầu trời mặt trời chói chang như cũ, không có chút dấu hiệu sắp mưa.

“Đại Tế Tư, sao trời vẫn chưa mưa vậy, chẳng lẽ là ông trời muốn vứt bỏ tộc A Mạt chúng ta rồi sao.



“Đúng vậy, lễ cầu mưa cũng đã tiến hành lâu như vậy rồi, mà vẫn không hề có một giọt mưa nào rơi xuống, tộc A Mạt chúng ta thật sự sắp cùng đường sao.


Lúc này sắc mặt Đại Tế Tư nghiêm trang nói: “Ôi, năm đó trong tộc A Mạt chúng ta có một thánh vật, lễ cầu mưa khi xưa đều dựa vào thánh vật đó mới có thể cầu được mưa thành công.

Đáng tiếc thánh vật kia chỉ có thần nữ trong tộc mới có thể sử dụng, từ sau khi thần nữ đời trước qua đời thì vẫn không có thần nữ mới xuất hiện, thánh vật đó cũng không biết tung tích, bây giờ ta cũng không có cách nào.


Lúc này cuối cùng Đại Tế Tư cũng thổ lộ thật tình, tộc nhân A Mạt nghe nói như vậy lại là từng người lộ vẻ tuyệt vọng.

Nếu cứ tiếp tục như vậy thức ăn trên đảo rất nhanh sẽ không đủ, đến lúc đó tất nhiên sẽ mang đến tai họa ngập đầu cho tộc A Mạt.

Ngay khi tộc nhân A Mạt đều cảm thấy tuyệt vọng sâu sắc, một giọng nói đột nhiên vang lên: “Ta có biện pháp cầu mưa.


Mọi người nghe vậy đồng loạt thanh âm nhìn về phía giọng nói truyền tới, sau khi nhìn thấy Tô Tử Mạch và Phượng Dao xuất hiện, mặt Đại Tế Tư không khỏi biến sắc.

“Là hai kẻ xâm phạm các ngươi, chẳng phải các ngươi đã bị giam vào đại lao sao, làm thế nào các ngươi ra ngoài được.


Đối với sự xuất hiện của Tô Tử Mạch và Phượng Dao, Đại Tế Tư tỏ ra rất hoang mang, Tô Tử Mạch mặt đầy hờ hững nói: “Đại Tế Tư ông không cần phải để ý đến việc chúng ta làm thế nào ra ngoài, tóm lại ta có biện pháp giúp các ông cầu mưa.



Thấy vẻ mặt tự tin nắm chắc của Tô Tử Mạch, Đại Tế Tư hơi nửa tin nửa ngờ nói: “Ngươi nói thật sao?”
“Bây giờ ta ở trên địa bàn của tộc A Mạt các ông, các ông muốn đối phó ta thế nào còn không phải là việc nhỏ sao, không bằng để cho ta thử xem, nếu ta không làm được ông muốn trừng phạt ta thế nào cũng được.


Tô Tử Mạch vừa nói như vậy Đại Tế Tư theo bản năng gật đầu một cái, tộc nhân A Mạt khác cũng đều gật đầu theo, lời này của Tô Tử Mạch quả thật không có chỗ nào sai.

Bây giờ tình huống này đối với tộc A Mạt mà nói đã đến bước ngoặt sống còn, chẳng bằng để cho Tô Tử Mạch thử chút, nhỡ may thật sự thành công vậy coi như được lời, cho dù không thành công cũng không có tổn thất gì.

Nghĩ tới đây Đại Tế Tư mở miệng nói: “Được, vậy bổn tế tư sẽ cho ngươi cơ hội này.


Sau khi nói xong Đại Tế Tư nhường vị trí tế đàn cho Tô Tử Mạch.

Nàng sải bước lên tế đàn, đưa tay ra dưới ánh nhìn chăm chú của người tộc A Mạt, cùng lúc đó Thiên Thần Lệ xuất hiện ở trong tay Tô Tử Mạch lần nữa.

Khi Thiên Thần Lệ xuất hiện, trong nháy mắt sắc mặt Đại Tế Tư thay đổi đột ngột, đôi mắt không hề chớp nhìn chằm chằm Thiên Thần Lệ trong tay Tô Tử Mạch.

“Đây không phải là thánh vật Thiên Thần Lệ của tộc A Mạt chúng ta sao, tại sao lại ở trong tay nàng.

Chẳng lẽ nàng ta chính là thần nữ mới của tộc A Mạt chúng ta.


Phút chốc trong đầu Đại Tế Tư toát ra ý nghĩ như vậy, chỉ là chuyện này quả thực rất hệ trọng, trong giây lát ông ta vẫn chưa dám xác nhận.


Mà sau khi Tô Tử Mạch lấy ra Thiên Thần Lệ cũng bắt đầu sử dụng linh lực thúc giục Thiên Thần Lệ, rất nhanh trên Thiên Thần Lệ đã phát ra một luồng ánh sáng màu xanh nhạt, cùng lúc đó bầu trời vốn là mặt trời toả nắng chói chang đột nhiên bắt đầu trở nên giăng đầy mây đen.

Người của tộc A Mạt thấy cảnh tượng này bỗng lộ vẻ mặt vui mừng, đây rõ ràng là dấu hiệu trời sắp mưa, chẳng lẽ nữ nhân trước mắt này thật sự có thể cầu mưa thành công.

“Đùng đoàng.


“Rào rào.


Lúc này bầu trời có một tia chớp xẹt qua sau đó tiếng sấm vang lên, ngay sau đó chính là một trận mưa như thác đổ mưa như trút nước, nước mưa trong nháy mắt giội ướt đẫm tất cả mọi người của tộc A Mạt.

Chỉ là người của tộc A Mạt chẳng những không tức giận mà mỗi một người đều hưng phấn hoan hô lên.

“Trời mưa rồi, trời thật sự mưa rồi.


"Tốt quá, cuối cùng ông trời cũng có mắt "
Người của tộc A Mạt hưng phấn bắt đầu nhảy múa trong cơn mưa lớn, mà lúc này ánh mắt Đại Tế Tư nhìn về phía Tô Tử Mạch cũng tràn đầy kính trọng.

Chỉ thấy Đại Tế Tư đột nhiên cao giọng quát lên: “Mọi người yên lặng chút để chúng ta cùng nhau bái kiến thần nữ của tộc A Mạt chúng ta.


Sau khi nói xong Đại Tế Tư dẫn đầu quỳ về phía Tô Tử Mạch, trong miệng lại cung kính nói: “Bái kiến thần nữ điện hạ.


Tô Tử Mạch thấy vậy không khỏi sửng sốt một chút, mình chỉ là muốn lợi dụng Thiên Thần Lệ cầu mưa đạt được thiện cảm của tộc A Mạt, đến lúc đó thì có thể nghe ngóng chuyện của mẹ mình từ bọn họ.


Nhưng ai ngờ Đại Tế Tư này đột nhiên quỳ xuống còn nói nàng là thần nữ gì đó, ngay lúc Tô Tử Mạch sững sờ những tộc nhân A Mạt còn lại cũng đều cùng nhau quỳ với Tô Tử Mạch theo Đại Tế Tư.

“Bái kiến thần nữ điện hạ.


Nhiều người như vậy đồng loạt hô to thần nữ điện hạ, trong phút chốc Tô Tử Mạch càng không biết làm thế nào, ngược lại Phượng Dao lúc này không ngừng nháy mắt với Tô Tử Mạch.

Tô Tử Mạch thấy vậy lúc này mới lấy lại tinh thần, mặc dù không biết tại sao người của tộc A Mạt này lại nhận nhầm nàng là thần nữ, nhưng từ biểu hiện của bọn họ có thể thấy được bọn họ rất tôn trọng thần nữ.

Nếu vậy không bằng mình tương kế tựu kế, trước hết cứ làm thần nữ cũng được, đến lúc hỏi dò tin tức cũng sẽ càng thuận lợi.

Nghĩ tới đây Tô Tử Mạch nghiêm mặt, khoát tay nói: “Không cần đa lễ, tất cả đứng lên đi.


Nghe thấy Tô Tử Mạch nói như vậy lúc này mọi người mới đứng lên, Đại Tế Tư đi tới bên cạnh Tô Tử Mạch mặt đầy cung kính nói: “Thần nữ điện hạ, lần này thật là thiệt thòi cho ngài, nếu không phải ngài ra tay cầu mưa tộc A Mạt chúng ta có lẽ sẽ thật sự xong đời.


“Đại Tế Tư ông quá khách sáo, chỉ là một cái nhấc tay thôi, đúng rồi, bổn tọa hơi mệt chút.


“Thần nữ điện hạ ngài mới vừa phát công cầu mưa, lão phu sẽ dẫn ngài đến phòng nghỉ ngơi.


Sau khi nói xong Đại Tế Tư tự mình dẫn đường đưa Tô Tử Mạch vào trong một căn phòng lớn nhất, Tô Tử Mạch vào phòng khoát tay nói: “Đại Tế Tư ông đi ra ngoài trước đi, ta muốn nghỉ ngơi một lát trước đã.

”.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận