" Thực sự có ma quỷ sao ? "
An Dương Vương trầm ngâm suy nghĩ.
Vào buổi chiều, hắn tìm đến Mỵ Châu cùng một chỗ uống trà.
Trần Minh Quân biết An Dương Vương đang đau đầu về chuyện ma quỷ phá thành, chuyện này hắn đã sớm nghe A Hoa bẩm báo lại kể từ lần thành bị đổ trước đó.
Thế là hắn mở lời: " Cha, ta nghe nói gần đây có ma quỷ phá thành ? "
Nhắc đến việc này, An Dương Vương hừ hừ nói: " Đúng vậy, ta đang triệu tập thầy trừ tà đến xem xét.
"
Trần Minh Quân mỉm cười : " Theo ta thấy hay là cha đi dạo một vòng quanh những chỗ xây thành xem sao, biết đâu việc này không liên quan đến ma quỷ mà do địa thế mà ra.
"
" Đất có chỗ mềm chỗ cứng, phân bố không đồng đều.
Chỉ cần một chỗ không chịu nổi sức nặng của tường thành, lâu dài có thể sụp đổ dẫn đến những nơi khác cũng vì vậy mà đổ.
"
An Dương Vương cảm thấy lời này có mấy phần có lý thế là đứng dậy, lập tức dẫn theo thuộc hạ đi khảo sát lại địa chất những khu vực xây dựng tường thành.
Trần Minh Quân cười cười, hắn cũng nào am hiểu về địa chất hay xây dựng, tùy tiện chém gió ra thôi.
Nhưng dựa theo truyền thuyết, An Dương Vương không đi dạo không được nha.
...............
An Dương Vương vừa đi dạo vừa suy nghĩ, đột nhiên nhìn thấy một ông lão râu tóc bạc trắng từ đằng xa đi lại.
Đến gần An Dương Vương, ông tự xưng mình là thổ thần của đất này.
Ban đầu vua cũng không tin cho đến khi ông lão đưa ra một số chứng cớ xác thực.
Ông nói: " Nhà vua chớ nên lo lắng, sáng ngày mai ra đợi ở bờ sông sẽ có sứ giả Thanh Giang đến giúp ngài đắp thành.
"
Nói xong, ông già biến mất để lại An Dương Vương cùng một đám thuộc hạ tràn đầy nghi hoặc.
Sáng sớm ngày hôm sau An Dương Vương theo lời mà làm, đứng đợi ở bên bờ sông.
Trời vừa tờ mờ sáng đã trông thấy một con rùa vàng nổi lên mặt sông từ phía Đông bơi vào gần bờ đến gần nhà vua.
Rùa tự xưng mình là thần Kim Quy xứ giả của vua Thủy Tề đến trợ giúp An Dương Vương xây thành.
An Dương Vương nghe vậy bèn sai người đem rùa vàng đặt lên một chiếc mâm khiêng về trong cung điện.
Khi An Dương Vương hỏi kế đắp thành , rùa vàng chỉ nói:
" Ở núi Thất Diệu có một con gà trắng sống lâu năm thành tinh có phép biến hóa khôn lường.
Nó thường hãm hại khách qua đường và khác ngủ trọ trong vùng này.
"
" Các vua đời trước cùng bọn nhạc công chết đi đều chôn ở núi Thất Diệu, những u hồn ấy từ lâu không siêu thoát đi cứ luẩn quẩn trong khe đá hang sâu.
Những u hồn ấy có thù với nhà vua cho nên đêm thanh vắng họp thành từng đàn từng lũ đến xúi dục con gà trắng phá thành đang xây của nhà vua.
" — QUẢNG CÁO —
" Con gà trắng thành tinh đã dẫn theo những u hồn đến chân tường thành sử dụng phép ma phá đổ tường thành rồi lại bay trở về núi.
"
" Con gà thành tinh này có tiền duyên với con gái lão chủ quán gần chân núi, nên hay hóa hình thành khách đi ngang qua vào xin ở trọ , khi thì nhập vào con gái lão, khi thì nhập vào con gà trắng mà lão đang nuôi.
Muốn xây được thành, trước hết phải tiêu diệt hết yêu ma, giết con gái lão chủ quán và con gà trắng kia đi.
"
Nghe lời rùa vàng mách bảo, An Dương Vương cho quân mai phục trong rừng còn bản thân thì cùng rùa vàng cải trang thành khách đi ngang qua núi xin vào ở trọ.
Ban đầu lão chủ quán tìm đủ mọi lý do từ chối, nói gần nơi này có ma quỷ.
Nhưng khi thấy An Dương Vương kiên quyết muốn ở lại, hết cách lão chủ quán đành phải đồng ý.
Ban đêm, An Dương Vương nghe thấy bên ngoài tiếng những bước chân rầm rập.
Những bước chân đi lại từ khắp các ngả rồi bỗng nhiên có bàn tay đập rất mạnh vào phiên của nhà lão chủ quán tiếp đến là những tiếng gọi con gái lão.
Thần Kim Quy lên tiếng nạt nộ, những tiếng bên ngoài im ngay, những tiếng bước chân cũng dần dần đi xa.
Gần sáng, lại có những tiếng bước chân rầm rập ở ngoài, Thần Kim Quy bảo An Dương Vương ra hiệu cho quân mai phục bắt đầu tấn công những vong linh đang rút lui về Thất Diệu.
Quân lính vừa đuổi vừa giương nỏ bắn theo, do đã có sự chuẩn bị nên mỗi một mũi tên đều đã được thi triển tiên thuật trừ tà.
Cứ một loạt tên bay đi là lại nổi lên những tiếng ma kêu quỷ khóc rùng rợn.
Tiếng rên rỉ than khóc mỗi lúc một thưa dần, cho đến khi trời sáng thì yêu khí tan.
Quân lính của An Dương Vương đào được rất nhiều hài cốt, nhạc khí cổ trong núi Thất Diệu.
Họ đem chất thành núi cao sau đó thiêu đi, đem tro rải xuống sông để những người này có thể siêu thoát.
An Dương Vương cùng thần Kim Quy trở về quán trọ bảo chủ quán hiến cho mình con gà trắng để làm vật tế lễ tạ ơn trời đất.
Gà vừa bị cắt tiết thì con gái chủ quán cũng lăn ra chết, giữa lúc ấy có một con chim từ trong nhà bay vọt ra ngoài.
Thần Kim Quy biết yêu ma đang tìm đường trốn chạy cho nên đem tiên lực truyền vào mai rùa của mình.
Trên bề mặt mai rùa hiện lên từng dòng chữ cổ tựa như trận văn, dày đặc mà tối nghĩa, khó hiểu.
Chữ cổ sáng lên khiến cho mai rùa phát ra kim quang càng thêm chói mắt.
Một cái hư ảnh mai rùa vàng óng cấp tốc to lớn lên đem con chim trắng kia nhốt ở bên trong.
Mặc cho con chim trắng kia vùng vẫy như thế nào đều không thể thoát ra được.
Rùa thần miệng niệm cổ ngữ, từ mặt đất mọc lên vô số sợi xích vàng óng ánh trói buộc lại cánh, chân, cổ và phần thân của con chim.
Khi người của con chim tiếp xúc với những dây xích này trên thân không ngừng bốc lên khói trắng, bóng dáng cũng ngày càng mờ nhạt.
Rốt cuộc, con chim hoàn toàn biến mất.
Rùa thần thu hồi lại tiên thuật mỉm cười nói với An Dương Vương: " Mối họa đã được diệt trừ, từ nay nhà vua cứ việc xây thành.
"
Để cảm ơn sự trợ giúp của rùa thần, An Dương Vương mở tiệc chiêu đãi.
Rùa thần cũng không từ chối, cả hai trở về trong cung điện.
Khi hai người trở về, Trần Minh Quân đã đứng chờ đợi sẵn ở bên ngoài.
Bí cảnh này yêu cầu phải lấy được thuật trường sinh từ chỗ rùa thần, hắn sao có thể bỏ lỡ cơ hội lần này.
Để hắn không ngờ đến là trong bữa tiệc, mình còn chưa mở lời thì An Dương Vương đã lên tiếng, đề xuất với rùa thần về việc cho con gái theo học.
Rùa thần từ chối khéo léo nói: " Ta am hiểu trận pháp, luyện khí.
Đối với tiên thuật hiểu biết không sâu, mong nhà vua nghĩ lại.
" — QUẢNG CÁO —
" Hơn nữa ta quanh năm sống dưới nước, công chúa chỉ sống được trên bờ.
"
An Dương Vương nghe thế, không biết lại nên nói thế nào.
Rùa thần xác thực tiên thuật không cao.....chỉ cao hơn hắn rất nhiều thôi.
Cả đời này hắn chỉ có mỗi một đứa con gái, tính tình hiền hậu, ngây thơ cho nên lo lắng tương lai dễ dàng bị lừa gạt.
Vì vậy, kể từ khi gà trắng thành tinh bị tiêu diệt, hắn đã nảy sinh ra ý nghĩ cho con gái đi theo rùa thần học tập.
Loài rùa vốn đã sống thọ, rùa thần lại là sứ giả Thanh Giang hiểu biết tự nhiên không hẹp.
Đáng tiếc a !
Đúng lúc này, Trần Minh Quân nói: " Thật sự là trùng hợp, ta cũng rất ưa thích nghiên cứu trận pháp.
"
Lời này khiến cho mọi người đều ngạc nhiên, thầm nghĩ công chúa xưa nay chỉ tu tiên đạo , từ khi nào thì nghiên cứu cả trận pháp rồi ?
Rùa thần hòa ái mỉm cười nói: " Công chúa quả nhiên học nhiều, biết nhiều chỉ là trên bờ dưới nước....."
Nói đến đây đã bị Trần Minh Quân đánh gãy: "Vấn đề này xin sứ giả chớ lo.
Còn nhớ năm xưa tổ tiên Lạc Long Quân cùng Âu Cơ, một người chỉ sống được dưới biển còn một người chỉ sống được dưới nước nhưng chẳng phải vẫn ở cùng với nhau bao nhiêu năm đó sao ? "
" Huống hồ, ngài cũng không giống như thủy long tộc có thể sống lâu dài trên mặt đất.
Ta nghĩ, chỉ dạy một đệ tử như ta đối với ngài cũng không khó a.
"
Thần Kim Quy bất đắc dĩ gật gật đầu: " Nếu đã như vậy, ta từ chối mãi thì thành thất lễ.
"
An Dương Vương nghe vậy mừng rỡ không thôi vội vàng nói với con gái: " Mỵ Châu, mau tới làm lễ bái sư.
"
Trần Minh Quân cũng đắc ý không thôi, dựa theo tiến độ này có lẽ kế hoạch đã hoàn thành một nửa.
Chỉ đợi đến thời điểm thích hợp lại xin Thần Kim Quy truyền thụ phương pháp trường sinh là được.
Ai dè, hắn đang định hành lễ bái sư đã bị rùa thần cản lại
" Công chúa không cần như thế, nếu như để Long Vương đại nhân biết được sẽ trừng phạt ta.
"
Long vương đại nhân trách phạt ?
Cả An Dương Vương lẫn Trần Minh Quân đều bị kinh ngạc.
Theo như cả hai người nghĩ, việc rùa thần thu đồ đệ hết sức bình thường, làm sao lại dẫn tới Long Vương trách phạt ?
Thần Kim Quy lại lần nữa mở miệng nói: " Tuy không thành sư đồ chính thức nhưng ta vẫn sẽ chỉ dạy cho công chúa mười năm.
Mười năm này công chúa đến bờ biển sinh sống, mỗi khi có thời gian ta sẽ lên bờ truyền thụ.
"
Thế là An Dương Vương sai người xây dựng lên một cung trang cạnh biển, Trần Minh Quân cùng A Hoa dẫn theo một đám người hầu đến đây sinh sống.
— QUẢNG CÁO —
Thời gian thấm thoát trôi qua, Thần Kim Quy cách mỗi một đoạn thời gian lại lên bờ chỉ dạy cho công chúa về trận pháp, cũng có khi dạy một chút luyện kim thuật.
Cứ như vậy, trải qua mấy năm học tập Trần Minh Quân đối trận pháp lý giải càng ngày càng sâu, kỹ thuật luyện kim cũng ngày càng tiến bộ.
Điều này khiến cho Thần Kim Quy vô cùng tán thưởng, thậm chí coi công chúa thành đệ tử của mình, đem cả đời học thức truyền dạy.
Cho đến một ngày, Trần Minh Quân cảm thấy thời cơ đã chín muồi hắn bắt đầu dò hỏi: " Thầy, trên đời này có phương pháp trường sinh sao ? "
Thần Kim Quy nghe vậy vuốt râu cười một tiếng nói: " Con muốn hỏi phương pháp trường sinh sao ? "
Trần Minh Quân tràn đầy mong đợi gật gật đầu, chỉ cần lấy được phương pháp trường sinh sau này không những có thể giữ cho mình dùng mà còn giúp mình vượt qua bí cảnh nhận lấy công pháp luyện thể.
Rùa thần chỉ chỉ một thanh tiên kiếm nói: " Đó chính là phương pháp trường sinh.
"
" À ? " Trần Minh Quân ngơ ngơ ngác ngác nhìn xem thanh kiếm tiên đang để ở trên bệ.
Cũng may đầu óc hắn vốn đã có chút thông minh lại IQ được nâng cấp cho nên rất nhanh hiểu ra.
" Ý của thầy là....!? "
Rùa thần gật gật đầu..