Ban đêm cậu vào trong không gian, dây cà chua và dưa leo rất tươi tốt đều bò đầy ra đất.
Cậu vội vàng cầm dao đi vào rừng chặt một ít nhánh cây làm giàn cho chúng.
Thông qua mấy ngày nay quan sát, cậu phát hiện rau trong không gian trồng không cần tưới hay chăm sóc chúng có thể tự sinh trưởng.
Hơn nữa thời gian thu hoạch nhanh hơn so với bình thường, trồng ngày đầu tiên đã chín, ngày thứ hai đã già có cây ra thật nhiều hạt giống, ngày thứ ba liền hư, thối.
Cậu ở trong phòng bếp phát hiện một gian phòng nhỏ khoảng 10 mét, trong gian phòng này chứa một ít gạo, mì, khoai lang đỏ và khoai tây, theo sự hiểu biết của cậu thì chắc là phòng lưu trữ trong truyền thuyết.
Nhìn những vật được đặt trong đây còn tươi tốt không bị héo hay hư hỏng.
Cậu thử bỏ một ít rau vào trong gian phòng xem thử, giống như trong dự đoán rau không hề bị héo.
Cậu bắt tay xử lý đất trống, khi làm xong mệt muốn xĩu.
Ai đời nữa đêm lại đi trồng trọt, thật đúng là mệt muốn chết.
Bốn phía không gian đều là rừng rậm, chừng nào rãnh cậu phải vào trong đó tham quan mới được.
Phải thả thêm mấy động vật nhỏ nữa, trong không gian cái gì cũng tốt nhưng vẫn cứ có cảm giác tịch mịch, lạnh lẽo.
Cũng phải dành thời gian khai khẩn đất hoang của bộ lạc trồng mấy loại ăn lâu dài.
Đặc biệt là lúa nước, đối với một người một ngày không được ăn cơm quả thật rất khó chịu trong người.
Cách làm sọt cũng đã học được, Angelo muốn đan thật nhiều sọt nghe cậu ấy nói vài ngày nữa bọn họ sẽ đi xa để tìm thêm đồ ăn.
Chắc ở bên ngoài sẽ có nhiều thứ hay ho, cậu cũng phải thu xếp cho chuyến đi sắp tới.
Cậu đại khái nghĩ một năm tới khá là bận rộn, nơi này trình độ sản xuất còn lạc hậu, muốn sống tốt thì phải thay đổi từ những điều nhỏ nhặt nhất.
Trời vừa tờ mờ sáng bộ lạc Dực Sư tộc lại náo nhiệt lên, dựa theo chỉ thị của tộc trưởng, tộc nhân người đi hái trái cây, người đi săn, người thì đi tìm đá thích hợp.
Mấy thú nhân già thì đi nhặt củi, đánh lửa làm muối.
Chờ bọn họ chuẩn bị đầu đủ nguyên liệu thì sứ giả sẽ chỉ dạy cách bảo tồn đồ ăn qua mùa đông lạnh giá.
Nhớ cái lúc mà tộc trưởng nói sứ giả có thể giúp họ vượt qua mùa đông ai nấy cũng đều bất ngờ sau đó mừng như điên.
Họ có thế chạy hơn 5 vòng quanh bộ lạc.
Lúc cậu thức dậy thì Celtic đã cùng mấy người đi tìm đá.
Rửa mặt ăn chút trái cây, cậu liền dạy Angelo cách điều chỉnh lửa phù hợp để làm thịt muối, yanniemaiyewotp1310sau đó bỏ vào bình gốm.
Thật ra làm thịt muối này không phải khó, chỉ cần biết điều chỉnh nhiệt độ chính xác khiến cho thịt trong khoảng thời gian không chính hết là được.
Angelo rất giỏi về nấu ăn, rất nhanh đã học được.
“Bạch Mục đại ca, mấy cái này định làm gì?".
Angelo nhìn cái bình gốm lớn chứa nhiều chân thú.
“À mấy cái này anh định làm chân giò hun khói".
Trong lòng cậu lúc này đang tưởng nhớ nào chân giò ăn với cơm, chân giò hun khói chè đậu đỏ, bây giờ thời tiết hôm nay hơi lạnh chắc có thể làm thành công ha?
“Chân giò hun khói là món ngon nào vậy Bạch Mục ca ca?".
Taber đang ngồi yanniemaiyewotp1310một bên ăn trái cây nghe có món ngon mới liền hào hứng không thôi, Angelo cũng im lặng chờ cậu giải thích.
“Là một món ngon".
Cậu cũng không biết nói như thế nào cho hai đứa hiểu, chờ cậu làm xong thì biết thôi.
“Vậy khi nào mới ăn được?".
Taber vừa nghe thôi đã thòm thèm món tên thịt hun khói.
“Phải chờ tới cuối thu mới có thể ăn được.” Bạch Mục tính tính thời gian rồi nói.
“Lâu quá vậyyyyy".
Nghe tới cuối thu nhóc liền uể oải, lâu như vậy sao nhóc chờ được.
“Taber, ngươi hôm nay có đau bụng hay gì không?".
Cậu nhớ hôm qua nhóc món nào cũng ăn chung với tóp mỡ, lo bụng mho s yếu sẽ bị tiêu chảy.
Lúc đó còn khuyên nhóc nhưng nhóc có chịu nghe cậu đâu.
“Không có đau, mấy món hôm qua Bạch Mục ca ca nấu thiệt là ngon".
Taber không rõ vì sao cậu hỏi về bụng mình.
Hỏi này đáp kia.
“Không có đau thì tốt, ngươi hôm qua ăn quá nhiều".
Cậu thấy dạ dày của thú nhân thật là khỏe, ăn nhiều đồ dầu mỡ như vậy mà vẫn ổn.
Gặp cậu chắc ôm bồn cầu cả ngày quá.
Chiều đến tộc nhân đã chuẩn bị đầy đủ nguyên liệu cần thiết.
Đợi khi cậu tới bãi đất trống nơi đó đã bị tộc nhâm chen chúc đầy ụ.
Mọi người thấy cậu tới tránh ra tạo thành một cái đường đi vào trung tâm, đám người này và tộc trưởng đã chuẩn bị một cái bàn đá sạch sẽ được dựng lên khá cao như bàn dành cho giáo viên dạy học sinh vậy.
Toàn bộ Dực Sư tộc nhìn người thanh niên xa lạ trước mắt.
Thì ra đây là sứ giả thần thú, ngài ấy thật xinh đẹp.
Dáng người thon thả, làn da trắng trẻo.
Mặc một bộ đồ khác bọn họ nhưng vẫn hòa hợp không kỳ quái.
Nhưng sứ giả đẹp thế này có thật sự biết làm đồ ăn để dự trữ qua mùa đông không?
Mấy tên thú nhân trẻ tuổi nghe tộc trưởng nói ngài đang ở chung nhà với tên Celtic, nhưng trên người của ngài không có mùi của Celtic.
Như vậy bọn họ có cơ hội theo đuổi ngài đúng không?
Cậu từ lúc xuất hiện liền bich những ánh mắt nóng bỏng nhìn không rời, như áp lực vô hình nhưng cậu vẫn giả vờ bình tình đi lên trên tảng đá.
Mọi người liền vây quanh tảng đá thành vòng tròn, giống cái, tộc nhân già được ưu tiên đứng trước còn mấy tên thú nhân trẻ tuổi liền ở ngoài cùng.
Một bình muối siêu to cùng một miếng thịt động vật cực lớn.
Miếng thịt nàu quá lớn cái cậu cần là miếng thịt vừa vừa thôi.
Cậu khó xử nhìn cái dao đá kia.
Nhìn nó là biết rất nặng rồi, cậu sao có sức dùng nó cắt thịt được, nên làm sao bây giờ?
“Celtic, ngươi giúp ta cắt miếng thịt này với".
Nghĩ tới nghĩ lui vẫn nhờ Celtic giúp.
Celtic yên lặng đi lên, cầm lấy dao đá theo lời chỉ dẫn cắt miếng thịt.
Làm xong hắn không đi xuống mà đi lùi lại đứng sau lưng cậu.
Cậu xăng tay áo lên cao bắt đầu làm mẫu cho tộc nhân học cách làm thịt muối.
Tộc nhân ai nấy cũng tập trung tinh thần nhìn chằm chằm đôi tay kia sợ chớp mắt một cái liền mất một bước làm.
Cậu làm khá chậm còn dành thời gian giải thích những điều cần lưu ý khi làm thịt muối, cuối cũng chỉ cần đem treo lên nơi có gió khô ráo là được.
Bởi vì tộc nhân đông đảo nên có nhiều người không nghe rõ hoặc thiếu vài bước nên tộc trưởng nhờ cậu giảng giải thêm vài lần nữa, cho đến lần thứ ba mới xong.
Tộc nhân ai nghe xong cũng nhao nhao đòi mau về nhà làm thử, hôm nay bọn họ có tình săn thêm nhiều con mồi để tập tành thử món gọi là muối còn có ướp thịt cho mùa đông nữa.
Việc làm muối, nghe được ý kiến không tồi từ cậu, tộc trưởng liền giao hết trọng trách cho mấy tộc nhâm già và thú nhân bị thương.
Bù lại trả lương cho họ là thịt.
Cậu nhìn tộc nhân ai nấy cũng vui vẻ, trong lòng cũng vui lây, khóe miệng xuất hiện một nụ cười xinh đẹp.
Celtic nãy giờ luôn chú ý cậu nên cũng không bỏ sót khoảng khắc nàu nên cũng cười theo.
“Bạch Mục, cảm ơn ngươi đã không ngại phiền phức mà dạy chúng ta thêm kiến thức".
Đợi tộc nhân đi về gần hết tộc trưởng liền đi tới chỗ cậu dùng giọng điệu thành khẩn cảm ơn.
“Tộc trưởng, không có gì đâu.
Ta quyết định sẽ sống ở đây thì cũng phải bỏ công sức xây dựng bộ lạc chứ.
Về sau nếu có gì thích hợp ta liền chỉ mọi yanniemaiyewotp1310người hết".
Cậu cảm thấy người ở đây thật chất phác, nhưng sinh hoạt còn rất khổ, cậu chỉ muốn họ cũng được hạnh phúc hơn thôi.
Tộc trưởng nghe được Bạch Mục nói muốn ở lại mà mừng rỡ không thôi.
Sứ giả vừa hiền lành, dễ gần nếu ngài nguyện ý, ông tin chắc Dực Sư tộc sẽ ngày càng tốt đẹp hơn.
Tạm biệt tộc trưởng, Celtic liền dắt cậu đi dạo quanh bộ lạc.
Đã đến đây được vài ngày mà do bận rộn nên còn chưa kịp tham quan nơi này.
Cậu còn có một mục đích khác là kiếm một mảnh đất tốt để gieo trồng nữa.