Xuyên Không Được Thú Nhân Cưu Mang


“Bạch Mục ca xin chào, ta là Angelo.

Ngươi thật xinh đẹp, còn có ta năm nay mười bảy năm sau là thành niên.

Còn Bạch Mục ca thành niên chưa?" Agelo ríu ra ríu rít chào hỏi Bạch Mục, phải làm cho người này có thiện cảm với mình mới được, có thể sau này người này chính là bạn lữ của ca ca.

Bạch Mục nhíu mày, đây là lần đầu tiên cậu được người khác khen xinh đẹp nghe qua cũng hơi ngại ngại sao ấy.

"Ta năm nay 27 tuổi, cũng không phải giống cái nên ngươi không thể khen ta là xinh đẹp".

“Hả, ngươi nhìn cùng lắm mới 20 thôi mà.

Với lại ngươi nhìn thế nào cũng đâu phải thú nhân?".

Lúc này đổi thành Angelo nghi hoặc đánh giá cậu.

Celtic thấy tình thế gấp gáp vội vàng kéo đứa em qua một bên, kể cho hai người họ về bệnh tình của cậu, sợ họ nói gì không phải làm cho cậu kích động, khi nào rãnh hắn sẽ đưa cậu cho đại vu xem thử.

Bạch Mục không để ý tới một nhà 2 người đang thì thầm to nhỏ với nhau, cậu bắt đầu quan sát sơn động.

Trong động có chút ẩm ướt, nhưng lại rất sạch sẽ, còn có thong thoảng mùi cỏ.

Trong sơn động có hai vách ngăn một bên bày biện giường đá ở trên được lót khá nhiều da thú nhìn là biết phòng ngủ.

Đằng kia có kê một cục đá ở trên có một ít bình gốm chắc là phòng bếp.

Bạch Mục xem xét sơn động xong quay sang thấy anh em nhà đó vẫn còn to nhỏ gì đó cảm thấy khá tò mò, bỗng Angelo quay qua nhìn cậu trên mặt biểu hiện thương sót, chấp nhận cậu là thú nhân.

Lúc này, nhóc sư tử cũng bay tới nơi, biến thành hình người nhìn như một bé shota đáng yêu cực, không quan tâm mọi người nói chuyện gì chui đầu vào đống chiến lợi phẩm của Celtic tìm kiếm gì đó.


*Shota (bé tóc hồng chính là một ví dụ)
“Ca ca, ngươi nói khi về mang cho ta thịt của Lỗ Lỗ Thú, sao ta kiếm không thấy".

Lỗ Lỗ Thú là một động vật nhỏ rất nhút nhát lại khá nhạy bén nên rất khó bắt được.

Thịt của chúng rất mềm lại không tanh, dùng nấu canh hay nướng đều vô cùng ngon.

Celtic lúc chuẩn bị đi vào rừng rậm luyện tập, đã trao đổi với Taber ở nhà phải nghe lời Angelo hắn sẽ đem về thịt Lỗ Lỗ Thú cho nhóc.

Ở đại lục Bách Nghi Tư, thời tiết mát mẻ nên thịt động vật thời gian hư hỏng khá lâu, nên Celtic dù ở nơi xa bay trở về cũng không lo thịt có mùi lạ.

“Lần sau, ca ca sẽ săn cho ngươi".

Celtic biết mình không giữ lời hứa với nhóc nên tìm cách dỗ dành nhóc.

Bạch Mục nghe tới đây ngại muốn đội quần, cậu nhớ không lầm thịt Lỗ Lỗ Thú đều được vào bụng cậu hết trơn.

Cậu thế nhưng vô tình ăn hết thịt của nhóc con.

Đột nhiên cậu nhớ khi đi du lịch có mua một ít đặc sản - - thịt Bò Tây Tạng ngũ vị hương, lấy cái này chuộc tội với nhóc con đi.

*Thịt bò khô Tây Tạng ngũ vị hương.
“Taber, cho ngươi cái này để chuộc tội vì thịt Lỗ Lỗ Thú đều là ta ăn".

Bạch Mục nói xong mặt đỏ bừng, lấy từ cái ba lô một cái bọc chứa một cân thịt bò.

‍: Trên thực tế, 1 cân của Trung Quốc được tính bằng 0,5968 kg ở Việt Nam.
“Đây là cái gì?” Taber nhăn cái mũi ngửi ngửi, cái bọc kì lạ này tỏa ra một mùi hương khiến nhóc tò mò không thôi.


“Đây là cũng là một loại thịt ăn khá ngon, cái này ngươi chưa bao giờ ăn đâu".

Bạch Mục xé bỏ vỏ ngoài, đưa cho Taber một miếng, Angelo một miếng.

Sau đó thấy cái vẻ mặt tò mò của Celtic cũng đưa cho hắn một miếng.

“Bạch Mục ca ca, cái này ăn ngon quá, so với thịt Lỗ Lỗ Thú ngon hơn nhiều".

Taber một nhanh chóng giải quyết xong miếng thịt khô thơm ngon, rồi chưng ra khuôn mặt thèm thuồng nhìn cái bọc trên tay Bạch Mục.

“Ca ca ngươi nếu là đem cái món đó cho ta hết, ta sẽ tha thứ ngươi ăn thịt Lỗ Lỗ Thú".

Nhóc shota dùng giọng nói non nớt ngọt ngào đe dọa.

Bạch Mục buồn cười nhìn nhóc cố tình tỏ ra ngầu lòi, nhưng đôi mắt lại nhìn chằm chằm thịt khô.

“Ngươi ngoan ngoãn lại cho ta, thịt Lỗ Lỗ Thú là ta đưa cho Bạch Mục ăn, không được bướng bỉnh".

Celtic giơ tay đánh nhóc một cái, nhóc con ủy khuất nước mắt lưng tròng.

Bạch Mục ngượng ngùng nhìn hai anh em họ, lập tức đưa khô bò cho Taber, nhóc con vừa cầm được khô bò mặt mày lập tức hớn hở.

“Bạch Mục ca ca, cái này là anh làm sao?Ăn rất ngon luôn".

Angelo nói xong ánh mắt nhìn thịt bò khô đang được Taber ôm vào ngực.

“Không phải.” Nghe cậu nói thế Angelo rõ ràng có chút thất vọng.


Nhưng nghe Bạch Mục nói câu sau lại vui vẻ.

"Món này làm cũng không khó, sau này tìm được đầy đủ gia vị ta làm cho các ngươi ăn".

“Thật vậy chăng?” Angelo vẻ mặt kinh hỉ.
“Đại ca, nếu sau này Bạch Mục ca ca không thể trở thành bạn lữ của ca ca, ta sẽ không gọi anh là đại ca nữa".

Nhóc con tham ăn Taber bị Bạch Mục cướp mất hồn, bây giờ trong mắt nó cậu vừa đẹp vừa có thể làm nhiều món ngon, đại ca là có giống cái khác nó nhất định sẽ làm loạn, Angelo cũng gật đầu đồng ý.

“Bạn lữ là gì?” Bạch Mục hôm nay đã là lần thứ hai nghe được cái xưng hô kì lạ vậy.

“Chính là cùng ca ca về chung một nhà!” Taber vẻ mặt ngây thơ trả lời.

Bạch Mục liều mạng nói cho chính mình, đừng tức giận, đừng tức giận, chắc nhóc con này nói nhầm hoặc từ đó khác nghĩa bạn lữ và thê tử khác nhau không cần để bụng.

Còn Celtic quả nhiên là gay, hơn nữa còn có khả năng thích mình.

Nếu không có Tả Tử Duệ hẳn là cậu cũng sẽ đáp lại hắn, nhưng hiện tại cậu không muốn yêu đương chỉ muốn một mình, cậu rất sợ nếu Celtic giống gã thì sao.

Mà cũng không ngờ thế giới này đối với gay không khắt khe he.

“Angelo ngươi dọn dẹp con mồi giùm ta, ta mang Bạch Mục đi gặp đại vu trước đã".

“Đi gặp đại vu làm cái gì?” Bạch Mục có chút không rõ.
“Để ngài kiểm tra xem ngươi còn bị thương hay di chứng gì không?".

Celtic ăn ngay nói thật.

Bạch Mục ngẫm lại thấy cũng có lý, nếu bị di chứng gì mốt già mình lại khổ, vì thế vui vẻ đồng ý.

Celtic mang theo Bạch Mục tới chân núi ở đó có một cái sơn động lớn, không khí toàn mùi thuốc.

Bạch Mục đi vào nhìn thấy một ông cụ phúc hậu đang ngồi trên tảng đá lớn nhìn cậu "Cuối cùng ngài đã tới, thần thú sẽ không bỏ con dân".
Bạch Mục nghe ông ta nói thế trong lòng hoang mang, không lẽ ông ta đang đợi mình? Sao ông ta biết mình sẽ đến.


"Ông biết tôi sao?".

Bạch Mục nhìn ông ta hỏi.

“Ta không quen biết ngươi, nhưng ta biết ngươi sẽ đến, ta còn biết ngươi đến từ một không gian khác".

Đại vu hiền từ nhìn Bạch Mục.

Bạch Mục nghe ông ta nói càng khẩn trương.

“Ngươi đừng khẩn trương, trước kia đại lục Bách Nghi Tư cũng đã từng xuất hiện sứ giả thần thú, ngài ấy đã dạy cho chúng ta cách nung đồ gốm".

Đại vu nhìn cậu khẩn trương nên dùng âm thanh ôn hòa để trấn an cậu.

“Người kia đâu rồi?” Bạch Mục vui mừng không lẽ người đó là đồng hương của mình thì sao.
“Sứ giả bởi vì không thích ứng được sinh hoạt ở đây nên đã trở về bên vòng tay của thần thú".

Đại vu dùng vẻ mặt sùng bái miêu tả 60 năm trước trên trời rơi xuống sứ giả.

Sau khi nghe đại vu tự kể cậu cũng hiểu được một ít về nơi đây, thế giới này không có phụ nữ, chỉ có thú nhân cùng giống cái.

Giống cái như Angelo họ nhỏ nhắn, sức lực cũng không bằng giống đực lại còn có thể sinh con nữa chứ, còn thú nhân thì có thể biến thành hình người, má không biết nguyên lý vận hành ở đây như thế nào nữa.

Còn cái vị thần thú sáng tạo nơi này cậu khẳng định người ấy là gay chắc luôn.

Còn người sứ giả kia chắc cũng là đồng hương với cậu.

Người đó là thợ thủ công gốm, là một trai thẳng.

Khi xuyên tới đây chắc bị thế giới gay này làm có sợ mất mật, lại không thể thích nghi điều kiện sinh hoạt lạc hậu nên miễn cưỡng chỉ mọi cách làm đồ gốm, sau đó liền ngủm.

.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận