Kết thúc một tuần thi vòng sơ khảo căng thẳng, cuối cùng học đường Minh Lang Viện đã chọn ra được 50 nho sinh ưu tú nhất.
Phía trên bục lớn lão sư Trương Văn Bân vui vẻ nói:
- Các ngươi là những học trò ưu tú nhất đã được qua tuyển chọn rất kĩ càng.
Ta tin những người đứng ở đây đều là những nhân tài, đều có trí cầu tiến.
Một khi các ngươi đã bước vào học viện này, thì đây sẽ được coi như ngôi nhà thứ hai của các ngươi.
Ở đây sẽ không có bất cứ sự phân biệt giai cấp, phân biết địa vị, có chỗ đứng ở đây ắt sẽ đem lại lợi ích cho quốc gia.
Các ngươi đều là những kẻ có học thức, lễ tiết sẽ không vì ích lợi của bản thân mà làm những điều ảnh hưởng đến Minh Lang Viện.
Các học trò phía dười đồng loạt cúi đầu tỏ ý đã nghe đã hiểu.
- Những kẻ khác đã rời khỏi nơi này, ta cho các ngươi một canh giờ để tìm hiểu lẫn nhau cũng như chọn một người là học trưởng để tiện quản lý học viện khi ta không có ở đây.
Sau khi Trương lão sư rời đi, mọi người bắt đầu tụ tập bao quanh một nam nhân bàn tán, khen ngợi, nịnh nọt.
- Hàn công tử quả thật là tài giỏi, đúng là Hàn gia đệ nhất giới quý tộc.
Ngài có điểm số cao nhất đứng đầu bảng vàng, ngài không là học trường thì kẻ nào dám ở vị trí ấy.
Nhiều kẻ bên cạnh cũng gật đầu ủng hộ đồng ý.
- ---
Hàn Chu Thịnh là Đại thiếu gia của Hàn gia, cha hắn là Hàn Tiêu quan lớn làm trong Ngự Sử Đài.
Hàn gia nổi tiếng về cơ ngơi đồ sổ, quyền lực đứng đầu kinh thành, mọi người trong thành đều biết, Hoàng Đế còn phải kiêng dè.
Hàn Chu Thịnh từ nhỏ đã có chí lớn, có tâm cơ riêng, nổi tiếng là hình mẫu lý tưởng trong thiên hạ, vừa có tài trí lại xuất thân cao quý, nắm nhiều quyền lực trong tay thật khiến người đời ngưỡng mộ.
Tuy vậy nhưng không phải là người tốt, hắn sẵn sàng loại bỏ những thứ cản đường hắn kể cả khi đó là tình nghĩa, giống như cha tham lam tiền tài và quyền lực, kiêu ngạo, tự cao tự đại, coi thường dân chúng, khinh thường người nghèo.
Khi nghe được những lời ấy Hàn Chu Thịnh không khỏi đắc ý cho rằng hắn là tài giỏi nhất.
Vương An sau khi nhìn thấy vậy chỉ mỉm cười tiếc thương cho người tài giỏi lại bị danh lợi và quyền lực dắt mũi.
Thế rồi mọi người cùng nhau bầu phiếu cho Hàn Chu Thịnh trở thành học trưởng của Viện Minh Lang.
Một vị công tử chủ động đến bắt chuyện cùng Vương An:
- Tại hạ là Dương Hải Triều lần trước thi cử, tại hạ ấn tượng với phần làm bài của huynh mười phần sâu, nay ta xin được chỉ giáo.
- Hải Triều công tử quả thật nghĩa khí quá rồi.
Chẳng qua hôm ấy tại hạ may mắn gặp được đề may nên mới có thể làm được như vậy.-Vương An nói
- Vương An công tử quả thật là khiêm tốn tài trí hơn người quả thật khác với lời đồn.
Đúng là trăm nghe không bằng một thấy.
- Tạ ơn công tử.
Ta nghe nói công tử vừa học tập vừa kinh doanh làm chủ nhiều tửu lâu lớn nhỏ trong kinh thành thật khiến tại hạ ngưỡng mộ.
Chúng ta ở đây gặp được nhau đã coi như là bằng hữu, liệu Hải Triều công tử đây có thể cho ta chút kinh nghiệm làm ăn trong thiên hạ.-Vương An
- Có người quan tâm đến tại hạ như vậy thì còn gì bằng.
Nếu vậy lát nữa chia phòng chúng ta ở chung một phòng thế nào.
Như vậy cho thuận tiện giúp đỡ lẫn nhau.
- Nhất trí như vậy đi.-Vương An vui vẻ đồng ý, chắp tay đáp lễ.
Hàn thuyên một hồi lâu, Hàn Chu Thịnh học trưởng mới của chúng ta, chắp tay sau lưng ướn ngực đứng trên bục dõng dac nói:
- Tiếp theo Hàn Thắng Hùng quản sự sẽ sắp phòng cho mọi người.
Mỗi phòng ba người, có thể tự do chọn bạn phòng cho mình.
Tiếp theo ta sẽ dẫn mọi người tham quan phòng, ai chọn xong thì dọn dẹp hành lý vào phòng trước..