Xuyên Không Hàng Yêu Nữ


Nạp Lan Tính bấy lâu nay chỉ được người ta gọi là nhị trưởng lão.

Lúc này được tam đệ Nạp Lan Đồng gọi là tộc trưởng, tâm tình không khỏi vui sướng thêm vài phần.Hắn đối với lời của Nạp Lan Đồng tán thành:- Đúng vậy.

Chúng ta trước tiên phong toả khu vực xung quanh.

Đúng, khi Nạp Lan Tra dẫn Diệp Dung Nguyệt tới đây, đệ hãy dẫn nàng vào theo cửa sau.Nạp Lan Đồng không có dị nghị, gật gật đầu.

Sau đó, hai người chia ra hai hướng hành sự....Trở lại với Diệp Hiên, sau khi nàng đẩy Mạc Vỹ xuống khỏi tầng thượng.

Nàng không khỏi thất thần một hồi lâu.

Đợi khi nàng định thần lại, Mạc Vỹ đã nằm trong vũng máu phía dưới sân biệt thự.- Mình...!mình giết người rồi!Diệp Hiên giọng run run lẩm bẩm.

Nàng thực sự đã giết người.Bỗng sâu trong tâm hồn của nàng, một tia hối hận len lỏi nổi lên.Diệp Hiên lập tức lắc đầu xua tan cảm giác đấy.

Nàng làm vậy là để thành toàn cho người nàng yêu, Cái Vô Triệt.

Tên đã bắn ra, tuyệt không hối hận.Lúc này trước cổng biệt thự, không hiểu là ngẫu nhiên hay trùng hợp, bỗng chốc xuất hiện hai chiếc xe cảnh sát dừng lại trước cổng biệt thự.Thấy cảnh này, Diệp Hiên không chút hoảng sợ.

Nàng biết những cảnh sát này là do Cái Vô Triệt sắp xếp đến để dọn dẹp.Từ trên xe cảnh sát, có bốn người mặc cảnh phục, hông mang bao súng bước ra.

Bọn hắn chỉ nhìn liếc qua xác Mạc Vỹ, rồi lại nhìn lên tầng thượng quan sát, thấy được Diệp Hiên đang nhìn xuống.Bọn hắn không nói lời nào, lạnh lùng bước vào biệt thự.

Cũng không thèm bấm chuông, cứ thế tiến vào.Diệp Hiên thấy cảnh này hơi nhíu mày, nhưng cũng không nói gì.

Lúc này nàng cần người dọn dẹp.Nàng khẽ thở dài chống tay lên lan can, ngửa đầu lên ngắm bầu trời ráng hồng.

Một lúc sau, cánh cửa lối vào tầng thượng hé mở, bốn cảnh sát bước ra.Tên cảnh sát đi đầu tháo xuống cặp kính đen trên mặt, dưới khoé mắt có một vết sẹo nhỏ.

Diệp Hiên nhận ra đây là em họ của Cái Vô Triệt.

Vừa vào làm cảnh sát tại đồn hình sự thành phố, tuy chức vị chỉ là lính, nhưng cũng là công việc bao người mơ ước.Diệp Hiên thân thiện mỉm cười:- Tiểu Lý, cậu đến thật kịp lúc.

Đã phong toả khu vực xung quanh.Cái A Lý mỉm cười vỗ ngực:- Mỹ nữ yên tâm, đại ca ta đây đã sắp xếp chu toàn.Vừa nói, hắn vừa cởi áo khoác ngoài đưa cho tên cảnh sát bên cạnh.

Ánh mắt vô lễ quét qua các bộ vị nhạy cảm trên cơ thể Diệp Hiên không chút kiêng kỵ.Diệp Hiên thấy hắn bỗng xưng hô với mình sỗ sàng như thế, không một câu "tỷ tỷ", hai câu "chị dâu tương lai" như ngày thường thì vừa ngạc nhiên vừa tức giận.Đồng thời, nàng còn phát hiện ba tên cảnh sát kia cũng đang dùng ánh mắt dâm đãng chăm chú nhìn nàng, cổ nuốt nước bọt ừng ực.

Ánh mắt thi thoảng nhìn lại Cái A Lý như đang chờ đợi mệnh lệnh gì đó.Diệp Hiên cảm thấy có một dự cảm không hay, nàng liền mở miệng:- Tiểu Lý, cậu xử lý mọi chuyện.

Tỷ đây không muốn ở nơi ô uế này, lúc này sẽ lập tức dọn đi nơi khác.Nàng nói xong liền muốn đi, bất chợt Cái A Lý chợt chặn nàng lại, ba tên cảnh sát kia cũng đứng chắn các hướng khác.Trong lòng Diệp Hiên thầm run lên, bước chân không tự chủ lùi về sau một bước.

Bề ngoài nàng cố bảo trì vẻ mặt bình tĩnh, gắng gượng nở nụ cười:- Tiểu Lý, cậu còn điều gì muốn nói sao?Cái A Lý cùng ba tên cảnh sát nhìn nhau cười ha ha dâm đãng, hắn nhìn nàng khinh bỉ:- Mẹ nó, một cái đồ chơi kỹ nữ cũng dám gọi lão tử là Tiểu Lý..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui