"cái đó! lúc giặt đồ tôi thấy điện thoại anh ở trong túi nên tự ý bỏ ra, nhưng anh yên tâm tôi không có mở ra xem, thề đó" cậu rụt rè trả điện thoại cho anh
"cảm ơn" anh nhận lấy, thầm nghĩ, mình còn chưa nói gì mà nhỉ?
"anh!.
có nhà không?" \_ Lưu Tước hỏi xong cảm thấy hỏi như vậy khá bất lịch sự liền giải thích \_ "anh đừng hiểu lầm, tôi chỉ muốn hỏi vậy thôi, nếu! anh không có! thì ở tạm nhà tôi vài ngày cũng được.
.
"
Sở Mặc Thiên nhìn cậu, không giống ánh mắt sắc bén trước đó mà hiện lên sự tìm tòi, đánh giá, bất quá rất nhanh liền biến mất
"nhà, tôi có" anh chỉ phun ra 3 chữ liền tiếp tục ăn cháo
Lưu Tước len lén bĩu môi, đến nói chuyện thôi cũng kiệm lời như vậy, nhưng mà, cậu thích, người như vậy mới có thể khơi dậy lòng chinh phục của cậu!!
Sở Hạo Thiên ăn xong bữa sáng\_\_\_\_\_
"tôi có việc phải ra ngoài, nếu anh cần gì thì cứ tự nhiên như ở nhà nhé, tạm biệt" cậu vừa xỏ giày vừa nói, bây giờ ngày nào cậu cũng tới những trạm xăng khác nhau để mua xăng, dầu
"ừm, cảm ơn" lát nữa anh sẽ điện cho thuộc hạ đến đón, lần sau quay lại, đích thân anh sẽ trả ơn cho cậu
Vậy nên buổi trưa Lưu Tước về nhà liền không thấy một bóng người, đi rồi sao? nhanh nhỉ.
\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-
Trước đó,
Một chiếc siêu xe dừng lại trước cổng tiểu khu, một chàng trai vội vàng bước xuống, thấy Sở Mặc Thiên bình an không tổn thất bộ phận nào liền thở ra một hơi
"Sở ca" \_ Sở Mặc Thiên gật đầu thay cho lời chào hỏi, đây là thói quen của anh
"cậu không sao thì tốt rồi"
"ừm, lần này may mắn, chưa chết được"
"tôi biết ngay mà, thọ mệnh của cậu còn dài lắm" chàng trai cười lên ha hả khác hẳn với vẻ lo lắng ban đầu, anh ta tự nhiên tiến đến khoác vai Sở Mặc Thiên cười nói
Sở Mặc Thiên không để ý đến cậu ta, hỏi \_ "tra ra tên đứng sau chưa?"
"đã tra được rồi, bất quá tên đầu đàn còn đáng chú ý một chút, mấy tên còn lại không đáng kể" vẻ mặt cậu ta dần trở nên nghiêm túc, báo cáo lại chi tiết sự tình
"Sở ca, định xử lí bọn chúng như thế nào?"
"trực tiếp loại bỏ đi, bảo Lưu Trình tự chủ trương mà làm"
"Đã rõ, Sở ca"
Hai người lên xe, Âu Dương Thiên lái xe
\*Góc giới thiệu nhân vật:
Âu Dương Thiên: cánh tay phải đắc lực khiêm bạn nối khố của Sở Mặc Thiên
Lưu Trình: tương tự
"Sở ca, sao cậu lại ở tiểu khu này?"
"được người cứu"
"ôi chà, là một tiểu mỹ nhân sao?" Âu Dương Thiên nháy mắt tinh nghịch nói
Sở Mặc Thiên trầm mặc một lúc, nói \_ "có thể coi là như vậy", da trắng, khuôn mặt đáng yêu, dáng người mảnh khảnh, da thịt non mềm xúc cảm chắc chắn không tệ, này! chắc cũng có thể coi là mỹ nhân
"thế nào gọi là 'có thể coi là như vậy'?" \_ hàm ý trong lời nói của lão đại lần này quá khó hiểu
"y là nam nhân" lời nói này của anh làm cho Âu Dương Thiên được một phen câm nín
"thật ra hôn nhân đồng tính bây giờ rất bình thường.
.
" anh cười gượng nói
"cậu nghĩ tôi muốn lấy thân báo đáp?" lời nói tràn đầy sự nguy hiểm của Sở Mặc Thiên
Âu Dương Thiên triệt để im lặng, anh vẫn nên tập trung lái xe thì hơn
"trở về, cùng tôi luyện tập" Sở Mặc Thiên bỏ lại câu này liền nhắm mắt dưỡng thần
Âu Dương Thiên: khóc không ra nước mắt, thôi xong!! lần này lại vác bộ mặt bầm tím đi gặp Lưu Trình rồi.
Quay lại với hiện tại\_\_\_\_\_\_\_\_\_
Lưu Tước cũng không cảm thấy hụt hẫng gì cả, cậu cứu Sở Mặc Thiên mục đích chủ yếu vẫn là hoàn thành nhiệm vụ vô lý của hệ thống, bất quá vẫn có chút luyến tiếc, người đẹp trai như vậy mà!.
chưa kịp xin số điện thoại, chán ghê!!
Hệ thống vừa bật máy: \[ ▪︎▪︎▪︎ \]
\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\- ta là dải phân cách đáng yêu \-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-
Hôm nay là cuối tuần, Lưu Tước bây giờ đang đứng chờ ở kho hàng
Sau đó, thịt, trứng, thủy sản lần lượt được giao đến, cậu thu đồ vào hầm chứa, còn mấy con gà, vịt, lợn, bò, cá, tôm còn sống thì cậu thả chúng vào chuồng, hồ nước hệ thống chuẩn bị trước đó
Cậu cũng đến thôn nhỏ để thu rau vào không gian, tiện thể trả nốt tiền cho trưởng thôn luôn
Cậu đến cửa hàng động cơ, mua hai máy phát điện năng lượng mặt trời, sau đó đến trung tâm thương mại mua đồ điện gia dụng, đồ dùng cá nhân
Vật tư bây giờ đã đầy đủ, quan trọng nhất là bây giờ cậu cần đề cao thực lực, có như vậy mới gọi là chuẩn bị hoàn hảo chào đón mạt thế
Vậy nên Lưu Tước quyết định\-\-\-\-\-\-\-\- bế quan
Nhưng trước đó cậu cần lấy lí do để qua mặt hai vị đệ khống kia cùng hai vị hàng xóm thân thiết
Cậu nhắn tin với Tần Hạo cùng Tần Tình Vân là cậu muốn tập trung ôn tập để tốt nghiệp sớm, còn hai người Lâm Viễn với tiểu Hy thì cậu nói mình đi du lịch một thời gian
Quả như dự đoán, hai vị đệ khống kia lần lượt gọi điện thoại cho cậu hỏi nguyên nhân, nhắc cậu đừng cố quá, cậu trả lời cho qua vấn đề liền cúp máy
Au: công chính là ai, mọi người đoán ra chưa ^\_^
\_\_\_\_\_**end chap 22**\_\_\_\_\_.