Xuyên Không Mạt Thế Sinh Tồn


"Lưu phó đội, tôi đã đưa người vào", lão Tam nghiêm cẩn nói
"ừm, cậu tạm ra ngoài trước đi", Lưu Trình phất tay, anh bây giờ còn đang bận sắp xếp đống vật tư vừa khuân về
"chào anh, Lưu phó đội", Lưu Tước mở lời trước
Lúc này Lưu Trình mới ngẩng đầu lên nhìn cậu, ngón tay thon dài đưa lên nhẹ nhàng đẩy lên gọng kính
"ra là cậu, kêu Tần Gia Bảo đúng không?"
"đúng thế, trí nhớ của Lưu phó đội thật tốt"
"quá khen, vậy mấy người sau cậu là?", Lưu Trình chỉ chỉ đám người Lâm Viễn phía sau cậu
"đây là hàng xóm của em, trước đó em đã xin cho bọn họ vào đội rồi"
"ừm, tôi vẫn nhớ", nói rồi, anh lấy ra bốn tờ giấy đưa đến trước mặt từng người, nói: "trước điền vào tờ sơ yếu lí lịch này đã, tạm thời vẫn chưa có an bài thích hợp cho mọi người, minh bạch sao"

"minh bạch", mọi người gật đầu
"vậy thì mau điền vào đó đi, tên tuổi không nhất thiết phải khai thật nhưng những mục khác yêu cầu điền sự thật", nói rồi Lưu Trình lại cúi xuống tiếp tục làm việc của mình
Một lúc sau, bốn người đã điền xong, tiểu Hy còn tự mình điền lấy, là cái hảo thông minh nữ hài
"để xem nào, Lâm Viễn, 26 tuổi, trước là quân nhân, hàm trung tá, thổ hệ dị năng, không tồi, anh có thể vào bộ chiến đấu, lát nữa tôi sẽ thông tri với Âu phó đội bên kia"
"cảm tạ", Lâm Viễn khom người một cái
"không có gì, việc nên làm mà thôi"
"tiếp theo, Lâm Giai Hy", nói đến đây Lưu Trình ngước đầu lên một cái nhìn bé con, giọng nói cũng nhu hòa hơn một chút: "9 tuổi, là không gian dị năng giả, em có thể vào bộ hậu cần của anh, muốn sao?"
Bé tiểu Hy đánh ánh mắt sang Lâm Viễn chờ ý kiến của anh
Thấy thế, Lưu Trình lại nói: "không cần lo lắng, mặc dù ở khác bộ nhưng hai người vẫn có thể sinh hoạt cùng nhau, bé còn nhỏ, chúng tôi sẽ không khiến bé làm việc quá sức, tuy nhiên sẽ có lúc bé phải ra ngoài thu vật tư với mọi người với điều kiện bộ chiến đấu sẽ phái người bảo vệ bé an toàn, tôi cũng có thể nhắc bên kia chú ý một chút, an bài hai người cùng đi"
"kia, hảo, cảm ơn sự quan tâm của phó đội"
"không có gì"
"tiếp, Chu Minh, 19 tuổi, trước là học sinh cao trung, là phong hệ dị năng, cậu có thể vào bộ chiến đấu"
"cảm ơn Lưu phó đội, tôi sẽ cố gắng không phụ sự tin tưởng của anh", Chu Minh có chút kích động, cậu được vào bộ chiến đấu a, siêu cấp ngầu luôn
"tiếp theo, Tần Gia Bảo, 22 tuổi, trước là sinh viên đại học quân y năm ba, băng hệ dị năng", nói đến đây Lưu Trình có chút suy tư
"có chuyện gì sao? Lưu phó đội"
"ài, cũng không có gì, tôi chỉ đang suy nghĩ một chút nên xếp cậu vào bộ nào cho phù hợp"
"dạ?", Lưu Tước có chút khó hiểu, xếp cậu vào bộ nào cũng ok mà nhỉ

"thứ nhất, nếu xét về khía cạnh dị năng thì nơi thích hợp cậu cần đến là bộ chiến đấu, bởi băng hệ dị năng có tính công kích cao, nếu cấp bậc cao thì phạm vi tấn công sẽ rất lớn"
"thứ hai, nếu xét về khía cạnh hiểu biết về y học của cậu thì nơi thích hợp lại là bộ hậu cần, trong lúc chiến đấu với tang thi chắc chắn sẽ có người bị thương, mặc dù dị năng giả sẽ không bị cảm nhiễm bệnh độc nếu bị cào trúng nhưng là vết thương sẽ không tự lành được, phải cần có sự trợ giúp từ đội y bác sĩ, hơn nữa chúng ta cần những người có hiểu biết về y học để hợp tác nghiên cứu ra vacxin chống virut zombie, nhưng bây giờ cần thiết nhất vẫm là thu thập vật tư, nên là! "
"vậy, em có thể không tham gia bộ nào được không?"
"ý cậu là gì?"
"ý em là, lúc cần thu thập vật tư, em có thể tham gia cùng bộ chiến đấu còn lúc cần nghiên cứu em sẽ tham gia cùng nhóm y bác sĩ của bộ hậu cần"
"này, ý này không tồi, nhưng tôi cần thương lượng với Sở ca một chút"
"hảo"
"vậy đi, để Lam Đình đưa các cậu đi nhận phòng, sau đó đến từng bộ nhận thẻ nhân viên, bắt đầu ngày mai tiến vào bộ chính thức nhận nhiệm vụ"
"các vị bên này, mời", người nói là vị Lam Đình trong miệng Lưu Trình, là nam thanh niên đứng sau Lưu Trình từ nãy tới giờ, thân hình cao gầy, da khá bạch, khí chất nhẹ nhàng ôn nhu đúng chuẩn nam thứ thâm tình trong tiểu thuyết ngôn tình
"làm phiền anh, Lam Đình tiên sinh", người nói là Lâm Viễn
"không cần khách sáo, chúng ta bằng tuổi nhau, làm bằng hữu thì tốt rồi"
"vậy sao, rất vui được gặp, cậu có thể gọi tôi bằng tên"

"hảo, vậy cậu gọi tôi bằng tên hoặc tiểu Đình hay Đình Đình đều được, mọi người thường thích gọi tôi như vậy, còn ba người còn lại có thể gọi anh là Lam ca"
"Lam ca", ba người dứt khoát gọi một tiếng
"trông cậu nhỏ hơn tôi vậy gọi cậu tiểu Đình đi"
"được"
Trên đường đi, Lam Đình đều dặn dò mọi người một số việc tỉ như bộ hậu cần ở nơi nào, bộ chiến đấu ở nơi nào, còn nhắc Lâm Viễn với Chu Minh ngày mai tầm 6h sáng nhớ lại bên sân tập của bộ chiến đấu để kiểm tra dị năng, đây mới là bước quan trọng quyết định họ có được vào bộ chiến đấu hay không
Anh còn tận tâm mà nói với tiểu Hy nếu cần gì thì có thể gặp anh để hỏi, anh sẽ tận lực giúp đỡ
Quả là người đáng tin, đây là suy nghĩ của Lưu Tước dành cho Lam Đình
\_\_\_\_\_**end chap 38**\_\_\_\_\_.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận