Trần Hạo vũ lui về phía sau hai bước, mặt đỏ lựng, một tay bịt mũi để máu không chảy ra, nói năng loạn xạ chỉ tay lung tung về phía cậu: "tiểu.
.
tiểu bảo a, sao.
.
sao cậu lại.
.
lại.
.
ăn mặc như thế ra mở cửa"
Lưu Tước hai tay khoanh trước ngực đứng dựa người vào cửa, vẻ mặt thích thú: "sao không thể, cũng đâu phải nữ nhân, nè có muốn lại đây sờ thử chút không" cậu giả vờ làm động tác muốn cởi bỏ đai lưng áo khoác.
Trần Hạo Vũ vội chạy lại giữ chặt tay cậu: "cậu.
.
cậu muốn làm gì a, đây là b.
.
bên ng.
.
oài.
.
" xúc cảm khi chạm vào cái gì đó nộn nộn mềm mềm làm anh bất giác nhìn xuống, Trần Hạo Vũ cao 1m85 hơn cậu hẳn một cái đầu, khi nhìn xuống thì nhìn thấy hết cảnh xuân nhờ cổ áo mở rộng: lồng ngực trắng nõn, xương quai xanh gợi cảm, hai điểm đỏ trước ngực như ẩn như hiện, phần bụng bằng phẳng!.
.
CMN, ông đây đi chết liền, yết hầu lên xuống liên tục, sau đó !.
.
phụt!.
máu mũi đã ngừng chảy một lần nữa phun ra như mưa \(Au chém đấy.